Mấy trăm năm yên bình ở Thiên Uyên sơn mạch cuối cùng cũng bị phá vỡ.
Tin tức này giống như một loại ôn dịch, nhanh chóng truyền bá khắp cả Tiên Nô ở quặng mỏ và Nô Thị.
Có người nói đây là chuyện ngoài ý muốn, có người nói đây là một âm mưu, cũng có người yên lặng không nói gì.
Tuy vậy, ai cũng không ngờ được mọi chuyện mới chỉ bắt đầu. Mấy ngày sau đó, hai ba đội tuần tra liên tục gặp phải tập kích, có không ít Tiên Sĩ bị mất tích nhưng đến tận bây giờ vẫn không phát hiện ra kẻ địch là ai.
Không khí sợ hãi bao trùm cả Thiên Uyên sơn mạch làm cho lòng người bàng hoàng, sự việc cuối cùng cũng kinh động tới ba vị chấp sự đại nhân.
Để tìm hiểu tình hình, ba vị chấp sự đã phái đi hơn ba mươi vị đệ tử thâm nhập quáng trường, tất cả đệ tử đều có tu vi từ Chân Tiên bậc năm trở lên nhưng kết quả đều là có đi mà không về, thậm chỉ cả một chút tin tức truyền về cũng không có.
Chuyện này quả thật cổ quái, chỉ cần là người có chút hiểu biết đều có thể cảm giác được chuyện này không tầm thường.
……
Trong một phòng lớn ở trong một động phủ nơi quặng mỏ.
Nơi này chính là nơi ba đại tiên tông tụ hội, bình thường nơi đây chỉ dùng để trao đổi chuyện quan trọng. Hiện giờ mọi người đều tụ tập đông đủ.
Ở phía trên, ba vị chấp sự đứng cạnh nhau, sắc mặt vị nào cũng âm trầm nhìn chúng đệ tử phía dưới, không khí nặng nề vô cùng.
“ Sư huynh, đây nhất định là một âm mưu!”
Vẻ mặt Hoa Dương cực kỳ bực bội, mắt lóe lên hận ý. Ở bên cạnh y, sắc mặt Phong Hành Chí và Nguyệt Diễm Diễm cũng rất khó coi.
Lần này ba đại giám sát đồng thời xuất động, mang theo đông đảo đệ tử điều tra chuyện này nhưng cuối cùng vẫn không thu được kết quả gì, thật sự là mất hết mặt mũi.
Ngô Niệm Tri lạnh lùng liếc nhìn Hoa Dương một cái rồi hừ một tiếng nhưng không nói gì.
Thấy cảnh tượng như vậy, Liên Vân liền cất tiếng:“Nguyệt sư muội, lần này các ngươi đi ra ngoài có điều tra được manh mối gì không?”
Nguyệt Diễm Diễm cung kính nói:“ Hồi bẩm chấp sự, ở mấy chỗ hiện trường ngoại trừ dấu vết đánh nhau thì không có phát hiện bất kỳ manh mối gì. Địch nhân vô cùng giảo hoạt, tất cả các cuộc chiến đấu đều là lấy nhiều đánh ít, một kích là trúng tuyệt đối không để cho sống sót, thậm chí ngay cả truyền tin cũng bị cắt đứt. Theo bước đầu suy đoán thì chuyện này do một thế lực gây nên, đây chắc chắn không phải chuyện mà năm ba người có thể làm được.”
Dừng một chút, Nguyệt Diễm Diễm cẩn thận đưa ra ý kiến:“ Chấp sự, chuyện này liệu có phải do những quặng nô tác quái không? ”
Nghe câu, ba vị chấp sự nhìn nhau rồi sau đó đều lắc đầu một cái, hiển nhiên không ai cho là chuyện này có liên quan đến quặng nô.
Liên Vân suy nghĩ một chút rồi khoát tay nói:“ Sau lần trấn áp mấy kẻ cầm đầu quặng nô đến nay thì Tiên Nô ở quặng mỏ yên ổn hơn rất nhiều. Ít ra thì trước mắt không thấy quặng nô có dị động gì. Huống chi Tụ Tiên Lệnh còn ở trong tay chúng ta, cho dù toàn bộ mấy ngàn quặng nô cộng lại cũng không có năng lực đánh chúng ta. ”
Ngô Niệm Tri cũng phụ họa theo:“ Liên Vân sư muội nói quả không sai, trong quặng nô có không ít người của chúng ta nằm vùng, nếu quả thật có chuyện gì phát sinh thì tất nhiên bọn chúng sẽ truyền ra tin tức. Hơn nữa còn có ba người Hồng Vũ áp chế nên tiện nô cũng không gây được bất cứ chuyện gì. ”
Trác Vô Cấu gật đầu một cái rồi cũng không nói thêm câu gì nữa mà quay qua hỏi thăm tình hình:“ Phong sư đệ, vậy nhóm các ngươi có manh mối gì không? ”
“ Chuyện này ……”
Vẻ mặt Phong Hành Chí xấu hổ báo cáo:“ Tình huống bên ta cũng tương tự với Nguyệt sư muội, khi đến cũng không thấy bóng dáng kẻ địch, xung quanh chỉ là một bãi hỗn loạn. Tuy thế cũng có một việc khá kỳ quái, đó chính là hỏa nguyên lực vô cùng nồng nặc, đối phương đều sử dụng pháp quyết thuộc tính hỏa. ”
“ Hỏa nguyên lực? ”
Ngô Niệm Tri cau mày tựa hồ nhớ tới điều gì nhưng trong lòng lại không xác định rõ.
Lúc này, Hoa Dương mới thấp giọng dò hỏi :“Sư huynh, chúng ta có nên báo việc này lên để tông môn xử lý hay không? Nếu quả thật có cường địch chỉ sợ chúng ta khó mà ngăn cản. ”
“ Ngu ngốc! Đầu ngươi mọc ra ở trên mông đít à? ”
Ngô Niệm Tri lạnh lùng mắng một tiếng rồi nói không chút khách khí nào:“ Báo cáo hả? Báo cáo như thế nào đây? Ngươi biết kẻ địch là ai sao? Ngươi có đầu mối báo lên sao? Bây giờ tình huống thế nào chúng ta đều không hiểu rõ, một khi báo lên cho tông môn thì những tên chuyên gây chuyện sẽ trách cứ chúng ta không có năng lực, đến lúc đó chúng ta sẽ ngồi chờ hậu quả nhé. Hừ!”
“ Ngô sư huynh…”
Liên Vân khuyên giải:Giám sát Hoa Dương cũng chỉ là lo xa một chút, ngươi đừng trách hắn. ”
Ngô Niệm Tri không muốn làm mất thể diện của Liên Vân nên đành thở dài rồi bảo:“ Sư muội, không phải ta cố ý muốn phản bác ngươi mà là chuyện này không thể báo lên mà chúng ta nhất định phải tự xử lý. Quặng mỏ chính là vùng đất để khai thác tiên thạch, dính dáng tới quá nhiều lợi ích. Nếu chúng ta không cẩn thận chính là rơi vào kết quả vạn kiếp bất phục. Hơn nữa chúng ta tử thủ ở đây cũng không sao, dù sao người ngoài cũng không vào được quặng mỏ.”
Trác Vô Cấu hơi do dự rồi cũng đồng ý:“Ngô sư đệ nói không sai, Trác mỗ cũng cho là chuyện này tạm thời không nên báo lên, ít nhất cũng phải chờ hiểu rõ tình hình rồi hãy báo. ”
Liên Vân gật đầu:“ Theo ý kiến của hai vị sư huynh thì kế tiếp chúng ta nên làm như nào? ”
Đối với việc bàn mưu tính kế, Trác Vô Cấu tự biết không bằng Ngô Niệm Tri nên nhìn về phía đối phương, ý bảo đối phương cứ tự nhiên sắp xếp.
Ngô Niệm Tri không khách khí bèn nói thẳng:“Một khi chúng ta đã không tìm ra được manh mối gì thì hãy để cho người khác tìm giúp chúng ta…”
Ngô Niệm Tri khẽ mỉm cười nói :“Nô Thị có bối cảnh phức tạp, phía sau dính dáng đến không ít lợi ích của tiên môn thị tộc, những thế lực này tuy không bằng ba đại tiên tông chúng ta nhưng bản lãnh dò xét tin tức của bọn chúng cũng rất mạnh, chỉ cần có thể mời được bọn chúng hỗ trợ thì chuyện trong Thiên Uyên sơn mạch không thể che giấu được ai. ”
“ Ta nghĩ điều này được đấy. ”
Trác Vô Cấu khẽ vuốt cằm bày tỏ thái độ ủng hộ.
Ngô Niệm Tri lại nói tiếp:“ Mặt khác, chúng ta còn phải tăng thêm nhân lực tiếp tục điều tra, nhưng các đệ tử nhất định phải hành động thống nhất. Việc này không thể chậm trễ, các ngươi hành động ngay lập tức đi!”
“ Vâng.”
Sau một hồi an bài, chúng đệ tử dần dần giải tán, chỉ có ba vị chấp sự ở lại tiếp tục bàn bạc những chi tiết khác.
……
――――――――――――
Tại Nô Thị ở Thiên Uyên sơn mạch.
Những ngày gần đây, bởi vì Tiên Nô ở quặng mỏ thường xuyên phát sinh sự cố khiến cho Nô Thị cũng không được an bình.
Để phòng ngừa vạn nhất, các thế lực khắp nơi rối rít tăng thêm nhân lực, họ kiểm tra gắt gao những người ra vào Nô Thị. Chính bởi như thế, Nô Thị vốn dĩ náo nhiệt cũng dần trở nên yên tĩnh.
……
Lúc này, Bạch Mộc Trần đang ngồi ngay ngắn trong đại sảnh của Tụ Bảo Các. Tay hắn đang bưng tiên trà từ từ thưởng thức.
Việc buôn bán của Tụ Bảo Các quả thật không suôn sẻ, ít nhất trong khoảng thời gian Bạch Mộc Trần ở đây thì trừ hắn ra căn bản không có một vị khách hàng nào khác tới cửa hàng. Xem ra đầu năm nay việc buôn bán thật khó khăn.
Chỉ chốc lát sau, Dịch Nha Tử và Mạc Ảnh đi ra từ hậu đường.
“ Tiểu huynh đệ, gần bốn năm không gặp không biết ngươi có khỏe không? ”
Dịch Nha Tử đi về phía Bạch Mộc Trần khách sáo chắp tay hỏi han, trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị có thêm cả sự hòa nhã.
Bạch Mộc Trần không dám coi thường, hắn vội vàng đứng dậy hoàn lễ:“ Nhờ hồng phúc của Dịch lão bản, cuộc sống cũng không tệ. ”
“ Bạch huynh ngươi khỏe chứ ……”
Mạc Ảnh nhiệt tình gật đầu một cái với Bạch Mộc Trần coi là làm lễ ra mắt, Bạch Mộc Trần mỉm cười đáp lễ.
Đợi Dịch Nha Tử ngồi xuống, Mạc Ảnh liền dâng một chén tiên trà cho sư tôn, sau đó lẳng lặng đứng ở một bên.