Đến 10 giờ sáng ngày thứ ba, Summer cuối cùng cũng xuất hiện tại Tiệm trà sữa nhà Bạch Hạ.
Bạch Hạ vừa xử lý xong đơn của một khách hàng, nhìn thấy Summer đeo khẩu trang xanh nhạt đi tới thì hỏi ngay một câu theo bản năng: “Chị Sum,mer, chị sao thế?”
Giọng Summer ồm ồm, nhưng tiếng cười vẫn cởi mở, “Bị cảm, xin nghỉ mấy ngày. Có phải mấy bữa nay chị không tới, tiểu Bạch Hạ nhớ chị không?”
“Nhớ, nhớ.” Câu trả lời này ngoài dự đoán của Summer.
Nhìn ánh mắt trong suốt đơn thuần của Bạch Hạ, Summer đột nhiên cảm thấy xuân tâm nhộn nhạo. Nếu không phải do tính cách của Bạch Hạ không phải kiểu chị thích thì chị nhất định sẽ hạ thủ với cậu bé đáng yêu này.
Mà Bạch Hạ vừa nói ‘nhớ’ xong thì xấu hổ cúi đầu, “Vẫn, vẫn là trà sữa ba anh em, cốc lớn, 100% đường ạ?” Nói xong, cậu chợt nhớ tới người đàn ông tới đây hai ngày nay, hai lần đối phương gọi đồ, cũng là trà sữa ba anh em cốc lớn không giảm đường.
Bạch Hạ nghĩ, không biết hôm nay anh ấy có tới không.
“Nè, tiểu Bạch Hạ, nhà em có đồ uống mới à?” Thái độ Summer khang khác, đột nhiên hỏi Bạch Hạ vấn đề như vậy.
Bạch Hạ sửng sốt.
Sản phẩm mới hôm qua thật bại, cậu thức cả đêm nghiên cứu tất cả bí tịch trên internet, sau khi được sửa đổi, khẩu vị tuy ngon hơn rồi, nhưng vẫn cần luyện tập pha chế thêm. Cậu định sang tuần sau mới cho lên menu.
“Vẫn, vẫn đang nghiên cứu. Phải, phải sang tuần.”
“Vậy vẫn uống vị cũ đi.” Giọng điệu của Summer không nghe ra là thất vọng hay là không quan tâm, “À đúng rồi. Tiểu Bạch Hạ này, hai ngày nay chị không tới đây, trong quán có xuất hiện khách hàng kì quái nào không?”
Đánh xong hóa đơn, đương lúc chuẩn bị làm trà sữa cho Summer, Bạch Hạ đột nhiên bị đối phương gọi lại.
Dáng hình người đàn ông hiện ra trong đầu Bạch Hạ, cậu không nghĩ ngợi gì gật đầu luôn, “Có.”
“Mặc âu phục,”
Lại gật đầu.
“Là kiểu khí chất vương bát, á lộn, khí chất vương giả ngang ngược bay tứ tung đó hả?”
Ba cái gật đầu.
“Cũng gọi trà sữa ba anh em size lớn không giảm đường?”
Mấy điểm Summer nói hoàn toàn phù hợp với người đàn ông kia.
Mắt Bạch Hạ mở to, “Chị Sum,mer, hai người, biết, nhau ạ?”
Summer bĩu môi, nhỏ giọng thì thầm: “Tên Tiền hồ ly này thật sự trúng độc quán nhà em rồi.”
Vừa nói xong, chuông gió trước cửa reo lên, một vị khách đi vào. Summer vội vàng đi sang khu vực chờ, mà Bạch Hạ cũng vội vàng đi vào khu pha chế, đổi vị trí với Tranh Tử, tự mình đi làm cốc trà sữa ba anh em size lớn không giảm đường kia.
08.
Lúc Bạch Hạ cầm cốc trà sữa đi ra đằng trước, Summer không tiếp tục câu chuyện về Tiền hồ ly kia nữa. Cô cúi đầu xem tin nhắn mới nhất trên wechat, cầm lấy cốc trà sữa, vội vàng chào Bạch Hạ rồi đi luôn.
Sau lần đó, Summer không hề nhắc lại đến Tiền hồ ly nữa.
Bạch Hạ là một người rất thích nghĩ ngợi lung tung. Từ trong mấy câu nói ngắn gọn của Summer cậu đã hiểu ra, cái anh Tiền hồ ly kia có lẽ rất thích trà sữa nhà bọn họ, trừ cuối tuần thì mỗi ngày đi làm đều không thể thiếu trà sữa, nhất định phải làm một cốc lớn để nạp điện cho công việc, trà sữa còn không được giảm đường.
Về phần sao ngày nào Summer cũng là chân chạy việc…
Có lẽ người thành công có lòng hư vinh của chính mình, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không xuống đây đâu.
Bạch Hạ tiếc nuối lắc đầu.
Thôi vậy, dù sao sau này cũng khó có thể gặp lại anh ấy, đừng nghĩ nhiều nữa.
09.
Một tuần sau, Tiệm trà sữa nhà Bạch Hạ cho lên đồ uống mới.
Là trà hoa quả có tên là Tam ca bưởi chùm*.
*西柚三重奏: tây dữu tam trọng tấu, ai có ý tưởng cho cái tên khác thì ới tui =))))
Summer gọi đồ uống mới này một lần, nhưng hôm sau vẫn quay về với trà sữa ba anh em size lớn 100% đường.
Có lẽ Tiền hồ ly không thích đồ uống mới này rồi.
Do chát quá? Chua quá? Hay là ngọt quá?
Bạch Hạ nhìn đồ uống mới được đề cử trong menu mà ngẩn người, không có tâm tư vẽ giấy cám ơn.
Cách thời gian đóng cửa còn nửa tiếng, cửa tiệm đột nhiên bị đẩy ra.