Thủy Tinh mỹ nhân nghe nói thế, hai mắt đã nhỏ xuống hai hàng lệ. Giữa hai người họ, người nào có lỗi với người nào? Đương nhiên tất cả lỗi lầm phải nói rằng đều do Thủy Tinh mỹ nhân gây nên mới đúng.
Nếu y chẳng quật cường thì chẳng xảy ra chuyện ngày hôm nay.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Vĩnh Kỳ, mọi việc cũng lỗi tại ta hết!
Họ đã đồng nhìn nhận mình có lỗi lầm... nhưng mà muộn rồi. điều này chỉ gây thêm cho họ nhiều thương cảm mà thôi, làm thế nào vãn hồi được những sự việc ở quá khứ?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Năm xưa, đúng ra ta phải quay trở về.
- Không, chính ta làm khổ ngươi và cũng làm khổ cả ta nữa.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Có lẽ chúng ta đều có lỗi cả.
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ gật đầu nói :
- Phải, hai ta đều sai cả.
Chao ôi, họ đã thương tiếc quá khứ.
Thủy Tinh mỹ nhân thở dài nói :
- Chúng ta chớ nhắc quá khứ làm gì nữa.
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Phải, chớ nhắc làm gì nữa... này Tương Quân, ta muốn hỏi ngươi một việc...
- Ngươi cứ nói.
- Họ đều biết chuyện của chúng mình rồi chăng?
- Phải, họ biết cả.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Mỹ Mỹ, nghe nói ngươi đã xuất giang hồ tìm kiếm ta?
- Đúng thế!
Thủy Tinh mỹ nhân thở dài nói :
- Cũng tại vì bảo y rời khỏi Thủy Tinh lầu để tìm kiếm ngươi mà ta đã hại y...
- Ồ, thế sao?
Bấy giờ Vương Hoa cũng đã bước tới.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Này Vương Hoa, ta định tìm ngươi.
- Việc gì thế?
- Nghe Tinh nhi nói lại, ngươi và y đã...
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác run bắn người lên.
Ngô Tinh lẳng lặng không nói gì hết.
Đương nhiên Vương Hoa phải hiểu rằng Thủy Tinh mỹ nhân đã muốn nói gì rồi, nhưng tức thời hắn không biết ăn nói thế nào đây.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Này Vương Hoa, ngươi tính sao bây giờ?
- Ta...
- Sao... ngươi lại làm ra chuyện như thế được à?
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên hỏi :
- Việc gì đã xảy ra thế?
Vương Hoa thoáng ngẩn người giây lát, nói :
- Thế à...
- Vương Hoa, ngươi cứ nói xem nào!
Vương Hoa ấp úng nói :
- Vãn bối đã có lỗi...
- Chỉ nói ngươi có lỗi là được rồi sao?
- Lúc đó vãn bối đã trúng phải thuốc xuân tình của Kim Cúc phu nhân!
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói :
- Ta bất kể ngươi có phải trúng độc dược của y hay không, ta chỉ hỏi ngươi tính sao bây giờ?
Vương Hoa nói :
- Vãn bối phải xin cưới Ngô cô nương.
Chính Thủy Tinh mỹ nhân đã muốn Vương Hoa trả lời câu nói này đây. Hình như tất cả mọi người làm bậc cha mẹ đều quan tâm đến điều này.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ngươi nói rằng ngươi xin cưới Tinh nhi ư?
- Vâng!
- Miễn cưỡng chăng?
- Không miễn cưỡng chút nào hết.
- Thế thì được, nhưng mà Linh Linh và Thanh Thanh thì sao?
Vương Hoa nghe y hỏi như thế, bất giác ngẩn người tại chỗ luôn.
Chàng không biết phải trả lời thế nào câu hỏi này nên ngẩn người giây lát sau đó nói :
- Theo tiền bối thì sao?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ồ! Lạ thật, sao ngươi lại hỏi ta thế?
Chương Vĩnh Kỳ hoang mang không hiểu gì hết, hỏi :
- Rốt cuộc việc gì đã xảy ra thế?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ba đứa con gái của ngươi đã đồng thương yêu Vương Hoa.
- Ồ! Như thế sao?
- Cho nên ta hỏi Vương Hoa muốn sao bây giờ?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Thế thì dễ thôi.
- Ngươi nói thử xem?
- Mang cả ba đứa gả cho hắn thế là xong?
Thủy Tinh mỹ nhân mỉm cười nói :
- Này Vương Hoa, ý của ngươi thì thế nào?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Con... cũng chỉ biết tính thế mà thôi.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nhưng mà ta phải nói trước...
- Xin tiền bối cứ dạy bảo!
- Mai sau, ngươi phải đối xử với họ bình đẳng mới được.
- Đương nhiên rồi, ta đều thương yêu cả ba người hết.
- Thế thì tốt lắm!
Chương Vĩnh Kỳ hỏi :
- Này Tương Quân, ta hỏi ngươi, ngươi xem thương thế của Thu Bình còn cứu chữa được chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân thở dài nói :
- Khó hết sức!
- Có thật chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Chương Vĩnh Kỳ, ngươi cho rằng ta ghen tuông mà chẳng cứu trị y ư?
- Ta không nghĩ thế, ta chỉ nói rằng rốt cuộc y còn hy vọng cứu sống lại được chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân lắc đầu nói :
- Theo ta thì không còn hy vọng nữa.
Nghe nói thế, lòng Chương Vĩnh Kỳ trầm xuống ngay.
Vương Hoa hỏi :
- Chẳng lẽ không còn chút hy vọng nào hết?
- Còn chứ!
- Thế nào?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
Thứ nhất, cần phải đoạt lại Thủy Tinh Cầu, chỉ có Thủy Tinh Cầu mới có khả năng kéo dài mạng sống của y thêm một khoảng thời gian nữa, như thế mới có đủ thì giờ tìm thuốc để cứu trị cho y.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi luôn.
Rõ ràng đây là một vấn đề vô cùng khó khăn vì Thủy Tinh Cầu đã lọt vào tay của Vương Bán Tiên. Muốn cướp lại Thủy Tinh Cầu không phải là chuyện dễ.
Huống chi có ai biết Vương Bán Tiên hiện giờ ở chỗ nào đâu? Thế thì biết đi đâu tìm kiếm y bây giờ?
Chương Vĩnh Kỳ hỏi :
- Ngoại trừ biện pháp này, ngoài ra chẳng còn cách nào khác sao?
- Đúng thế.
Vương Hoa hỏi :
- Theo tiền bối thì Chương phu nhân sống được bao lâu nữa?
- Y chỉ sống được nửa tháng mà thôi.
- Nếu trong vòng nửa tháng tìm được Thủy Tinh Cầu thì y được thoát nạn ư?
- Đúng thế, ngươi làm được việc này chăng?
- Vãn bối sẽ cố gắng thử xem.
Bấy giờ...
Đoàn người Võ Lâm Hoàng Đế đã ra khỏi mật thất và bước vào trong thạch thất luôn.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Sao, các ngươi nói chuyện với nhau thế nào rồi?
Hai má Thủy Tinh mỹ nhân ửng đỏ :
- Tiền bối hay đùa thế.
Võ Lâm Hoàng Đế nói với Chương Vĩnh Kỳ :
- Thế nào?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói :
- Còn hy vọng cứu sống.
Quỷ Diện Tiên Ông cả mừng hỏi :
- Thật chăng?
- Đúng thế, chỉ cần tìm được Thủy Tinh Cầu thì Chương phu nhân sẽ thoát chết ngay.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Theo ta thì đây là một việc làm gian nan hết sức. Thủy Tinh Cầu nằm trong tay của Vương Bán Tiên thì chúng ta biết dùng biện pháp gì đoạt hồi đây?
Vương Hoa nói :
- Cho dù sự việc này có gian nan thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải cố gắng thử xem. Còn nữa, nếu để Hải Đào kinh và Thủy Tinh Cầu nằm trong tay của Vương Bán Tiên lâu dài thì rất nguy hiểm.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
Đây là sự thật, nhưng mà võ công của ngươi so với Vương Bán Tiên thì thế nào?
- Kém y một bực.
- Thế thì gian nan rồi!
Vương Hoa bất giác im lặng không nói gì hết.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ngoài ra ta quyết phải tìm cho ra một người nữa...
- Ai thế?
- Thù nhân của Mỹ Mỹ.
Vương Hoa sực nhớ ra điều gì, vội cất tiếng nói :
- Người đó chính là Cửu Độc Thần Quân mà.
- A... Y là Cửu Độc Thần Quân sao?
- Đúng thế, chính y đã vâng mệnh lệnh của Kim Cúc phu nhân làm việc này vậy.
Vả lại người dâm sát Tiểu Yến cũng chính là Cửu Độc Thần Quân luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Thế thì tất cả mọi việc đều do Kim Cúc phu nhân gây nên, ta phải đến tìm y mới được.
Vương Hoa nói :
- Nhưng mà võ công của y cao siêu lắm.
Bỗng nhiên, Võ Lâm Hoàng Đế buột miệng nói :
- À! Có cách rồi...
Vương Hoa hỏi :
- Gia gia có cách gì chăng?
Võ Lâm Hoàng Đế hỏi :
- Này Thủy Tinh mỹ nhân, ta hỏi ngươi điều này.
- Tiền bối cứ dạy bảo.
- Ngươi học được bao nhiêu phần võ công trong Hải Đào kinh?
- Một phần ba.
- Những phần còn lại thì sao?
- Không thể nào tham ngộ được hết.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Ta biết có một người có khả năng tham ngộ được.
- Ai thế?
- Hàn Phong!
Tất cả mọi người ngẩn người tại chỗ ngay. Lão nói chẳng sai chút nào, mấy mươi năm nay Hàn Phong đã được giới võ lâm tôn xưng là đương kim kỳ tài, trí tuệ siêu quần. Bất cứ vấn đề nan giải gì chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ y đều có thể hiểu ngộ được hết. Cho nên được danh hiệu Thiên Tri Thần Quân.
Thiên Tri Thần Quân khiêm tốn nói :
- Hàn Phong không dám trổ tài.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Người thiên hạ đồn đại rằng ngoại trừ những việc trên trời thì ngươi không biết, nhưng phàm những việc dưới đất thì ngươi thảy đều thông đạt hết, nhưng mà có điều khó khăn là...
- Điều khó khăn thế nào?
- Chẳng biết Thủy Tinh mỹ nhân có bằng lòng nói võ công trong Hải Đào kinh ta chăng mà thôi.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nếu là việc có thể cứu Vương Thu Bình thoát nạn thì ta sẵn sàng ưng thuận ngay.
Võ Lâm Hoàng Đế mỉm cười nói :
- Bây giờ ngươi đã khá rộng lượng khoan hồng, nếu như trước kia...
Thủy Tinh mỹ nhân cười nhạt nói :
- Tiền bối lại cười vãn bối nữa rồi.
Võ Lâm Hoàng Đế nói :
- Theo ý kiến của ta thì Thủy Tinh mỹ nhân ghi chép chiêu thức võ công ra để cho Thiên Tri Thần Quân tham cứu...
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Ta sẵn sàng ra sức, đồng thời muốn thử nghiệm xem sao, nhưng ai là người luyện tập đây?