Hàn Tịch mất hai giây mới xác định được tình huống trước mắt, hình như, vị đại thần nào đó xuất hiện rồi.
Hàn Tịch vô cùng không muốn thừa nhận, vào lúc cậu nhận ra chủ nhân của giọng nói này, cậu vô thức nghĩ rằng, có thể dùng giọng điệu moe theo cách ngang ngược khí phách đến vậy, không hổ là Minh Âm.
Thôi được, trọng điểm bây giờ không phải là cậu nghĩ thế nào, mà là làm sao để đám con gái điên cuồng này bình thường trở lại đây.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: đại thần????
Lấy phản ứng của Con Thỏ làm chuẩn, màn hình thê thảm đầy rẫy dấu chấm than, cộng thêm những từ ngữ đặc biệt nào đó biểu lộ sự kích động.
Lúc này Hàn Tịch cảm thấy thực may mắn, may mà bây giờ dùng hình thức bảng tên, may mà trên bảng tên chỉ có một mình cậu, cũng may mấy vị áo vàng áo cam (quản lí kênh)[1] quên mất mình có thể lên tiếng nói chuyện, tóm lại, thật may, màng nhĩ của cậu tới giờ vẫn chưa tổn hao chút nào.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ôi ôi ôi ôi!!!! Đại thần!!! Anh cũng đến sao ~(≧▽≦)/~ em phấn khích quá đi!!! Phấn khích quá huhuhuhuhuhu…
“Sao tôi không thể tới? Haha…đến thăm các thím một chút.”
Hàn Tịch không biết có phải người được gọi là đại thần đều thích dùng loại giọng điệu khêu gợi này để trêu chọc người khác, nhưng cậu biết rất rõ, mắt của cậu sắp bị bình luận ào ào chọc mù rồi.
“Ừm…được rồi, tôi đặc biệt tới xem người diễn chung với mình đó.”
Hàn Tịch không đơn giản nghĩ “diễn chung” là người cùng phối âm đâu, “diễn chung” này nhất định là đối thủ đóng cùng…
“Là người trên bảng tên phải không? Khí chất không tồi nha ~”
Nhìn đi, chưa gì cậu đã trúng đạn rồi.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ~(≧▽≦)/~ đại thần đây là Vô Ảnh nhà bọn em! Anh biết Vô Ảnh không?
Hàn Tịch đỡ trán, Con Thỏ bà đang đi chào hàng sao?
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ~(≧▽≦)/~ đại thần ơi!!! Vô Ảnh nhà bọn em rất moe đó nha!!!
“Nguyệt Vô Ảnh? Tôi biết đó nha ~ chế tác hậu kì rất tuyệt O(∩_∩)O~”
Loại khẩu khí chưa thỏa mãn này, nhất định là nghe nhầm rồi.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ~(≧▽≦)/~ đại thần mau mang Vô Ảnh nhà bọn em về nhà đi!!! Cậu ta là nhân sĩ toàn năng toàn diện đó!!! Vô Ảnh đó!! Anh xứng đáng có được nha!!
Cái đề tài này chẳng hay ho chút nào. →_→
“Haha…”
Tiếng cười tràn đầy mà đẹp đẽ mang theo âm hưởng trầm thấp quyến rũ, Hàn Tịch cảm thấy mình bắt đầu hiểu được, vì sao nhiều người như thế si mê giọng nói này, hơn nữa mãi mãi cũng không thể thoát ra được.
“Đậu móa!! Hôm nay có bão hay sao!! Đại thần thím lên YY rồi??”
Giọng nói của một em gái đột nhiên vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của Hàn Tịch. Cậu lướt qua danh sách hội viên trong phòng, quả nhiên một đống người nghe hơi mà đến, hơn nữa đều là cấp quản lý. Hiện trường bắt đầu biến thành nơi “thăm hỏi đại thần”, Minh Âm nổi bật đến tột bậc, ríu rít xung quanh vô số lời hỏi han, vẫn phóng khoáng ung dung trả lời, làm cho Hàn Tịch không khỏi thán phục.
Hàn Tịch có ý trở về kênh YY của đoàn, nhưng thấy bình luận phía trên vẫn tràn ngập các loại ân cần thăm hỏi đại thần của Con Thỏ, cuối cùng quyết định cùng cô chờ tới khi đại thần rời đi.
Đám người trong tổ thảo luận cũng là cảnh tượng sung sướng hân hoan, cái này cũng nhờ công của Con Thỏ, giống như chỉ trong một khắc toàn bộ Thế giới đều biết hôm nay đại thần quang lâm (hoàng tộc, thường là Hoàng Thượng, hạ cố đến đâu) kênh YY của Thần Chi Quang.
Ngây người trên YY một hồi, mắt thấy chủ đề biến hóa từ “đại thần lên YY rồi” đến “gần đây đại thần làm những gì” lại tới “kịch mới của đại thần”, Hàn Tịch cảm thấy đầu ong ong, vì vậy dứt khoát tắt âm thanh của YY đi – Thế giới một mảnh an bình, thực tốt.
Thời gian rảnh rỗi Hàn Tịch thích nghe kịch, nhưng không phải lúc nào cũng tìm được bộ mình thích, bần cùng bất đắc dĩ đành phải thường xuyên ôn tập một chút “bí quyết nghiệp vụ”. Hiện tại cậu đang nghe “Hiệp lộ tương phùng” của Vỏ Cam và Trà Sữa Hương Cỏ. Trong nguyên tác hai nhân vật chính vốn là đối thủ một mất một còn, không đánh không quen, dần dần lại nảy sinh tình cảm, nhưng bởi vì thế lực hai phe không thể dung hòa một chỗ, cuối cùng tự tử bên nhau.
Đầu năm phổ biến cường cường, Vỏ Cam cùng Trà Sữa Hương Cỏ cũng là CV nổi tiếng, vì vậy sau khi kì thứ nhất được phát hành quả thực khiến cho giới võng phối hưng thịnh hẳn lên.
Hàn Tịch không thích kịch truyền thanh bối cảnh hiện đại cho lắm, nhưng cậu lại mê mẩn “Hiệp lộ tương phùng”, cậu rất ưng màn kết thúc của kịch – khói lửa phân tranh ngút ngàn trời đêm, hai người thây kệ những vết thương rướm máu trên người mà dựa sát vào nhau. Ngay giữa vòng vây của anh em, công nắm lấy tay thụ, nói “Tiếc rằng khói lửa như vậy, sang năm không thể nhìn nữa rồi”, thụ khẽ cười, đáp lại “Còn có kiếp sau”.
Khó có thể diễn tả được cảm thụ chân thật của bản thân, bởi vì một màn ấy thật sự đẹp đẽ đến mức ngôn ngữ không làm sao hình dung nổi. Đôi khi Hàn Tịch cũng nghĩ, nếu có một ngày, mình có thể cùng một người cùng nhau đóng chung bộ kịch như thế, cậu rửa tay gác kiếm cũng không nuối tiếc.
Đương lúc thở dài, YY của Hàn Tịch lại réo gọi điên cuồng.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: ông đâu rồi??
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: đậu móa!! Thời khắc mấu chốt đừng có biến mất chứ!!!
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: đại thần gọi ông kìaaaaaaa!!!!
Hàn Tịch không muốn chút nào, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời Con Thỏ.
Nguyệt Vô Ảnh: vừa tắt loa đi
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: …
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: thánh!!! Ông thật sự là thánh rồi!!! Mau bật loa đi, đại thần đang vẫy gọi ông…
Hàn Tịch bật loa của YY, thuận tiện nhìn lướt qua bình luận, dường như toàn bộ nội dung đều là “Vô Ảnh đại nhân afk?” “chuyện gì xảy ra thế” “Vô Ảnh đại nhân chắc sẽ không bị sập mạng nha” các loại. Tiếp đó Hàn Tịch lại chứng kiến một câu của Con Thỏ “Vô Ảnh vừa đi vệ sinh ~ bây giờ đã trở lại rồi ~ ”.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: mau nói gì đi chàng ~~~
Hàn Tịch căn bản không nắm bắt được chủ đề đã biến hóa ra sao, nhưng Con Thỏ thấy cậu không trả lời sẽ hóa thú, đành cam chịu mà lên tiếng.
“Xin chào”
“Chào cậu ~”
Đại thần vui vẻ đáp lời, làm cho Hàn Tịch lần đầu tiên sinh ra cảm giác không được tự nhiên.
Bánh Bao Canh[2]: đậu móa đậu móa đậu móa!!! Biểu hiện bình đạm ngốc moe thế này là sao…máu mũi của tôi…
Tương Bộ Sở: tại sao có cảm giác hậu kì đại nhân nhập vai rồi ~~~~=V=
Kẹo Bông Gòn: mẹ ơi!! Đây là chuẩn bị tỷ thí hay sao???
Thanh Âm Du Dương: che mặt ~~~!! Sao người ta cảm thấy moe quá đi!!!
Hàn Tịch vẫn im lặng như trước, cậu thật sự không am hiểu cách đối phó tình huống như vậy.
“Đây là đang e thẹn ư?”
Bình luận lại bùng nổ lần nữa, chủ đề của mọi người căn bản đều là “hậu cung của đại thần lại sắp có thêm một em thụ”.
Nếu sử dụng tình tiết trong kịch đam mỹ, vậy thời điểm này cậu hoặc là nũng nịu một câu “Quỷ sứ ~ người ta đâu có thẹn thùng”, không thì ngạo kiều nói một câu “Đại thần mong anh tự trọng”, có lẽ đều mang lại phản ứng không tồi, đáng tiếc Hàn Tịch lại là người không thích đùa giỡn người khác, cũng không ưa người ta trêu chọc mình, vì vậy cậu lại rơi vào yên lặng, bỏ trốn thôi.
Trước khi trốn vẫn không quên tạo cho mình một đường lui.
Nguyệt Vô Ảnh: đúng như họ nói, tôi đi vệ sinh rồi.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: …
Cơ hội dụ dỗ đại thần lớn như thế vỡ tan trước mắt, Con Thỏ lặng thầm lệ rơi đầy mặt. (nguyên văn tác giả dùng Nội ngưu内牛[Nèi niú] gần âm với Lệ rơi泪流[Lèi liú], đây là từ mạng phổ biến)
Thực ra cô cũng không cần đau lòng, bởi vì YY của Hàn Tịch lại cúc cu vang lên, cậu mở ra, khung tin nhắn kết bạn hiện bốn chữ lớn, “Tôi là Minh Âm”.
Hàn Tịch do dự một chút, add thêm đối phương, trong ghi chú viết hai chữ, Phiền Phức.
___________
[1] Màu áo trong YY: trước tên mỗi người sẽ có một biểu tượng cái áo (hoặc cái đầu) nhỏ với các màu khác nhau, biểu thị các chức vụ quyền hạn khác nhau. Các quản lí có thể nói bất kì lúc nào, hội viên được nói tùy theo cài đặt, còn lại chỉ được nghe và bình luận bằng chữ.
Áo đen: quản trị viên quản lý của YY
Áo tím (OW): chủ kênh có quyền hạn lớn nhất trong kênh, có thể phân phối quyền hạn cho người khác
Áo cam (VP): phó kênh, có quyền hạn ngang ngửa áo tím, trợ giúp áo tím quản lý kênh
Áo vàng (MA): quản lí các kênh nhỏ, có quyền hạn thêm thành viên
Áo đỏ (CA): quản lí kênh nhỏ
Áo hồng (CA2): quản lí kênh nhỏ cấp 2
Áo lam (R): hội viên bình thường, có thể tùy ý ra vào kênh, phòng (trừ kênh có mật mã hay hạn chế số lượng)
Áo lục (VIP): VIP, có điểm cống hiến
Áo xanh lá phát sáng (G): khách mời có quyền hạn như hội viên, out kênh vào lại chỉ tính là khách qua đường
Áo trắng (U): khách qua đường, không vào được các kênh hạn chế.
[2] Bánh bao canh灌汤包 là loại bánh bao nhỏ có chứa nước canh ở trong, khi cắn nước canh sẽ chảy ra