Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 96: Phong ấn ấn chú

Kakashi dẫn theo Sasuke đi vào một căn phòng bên cạnh lôi đài sau đó bắt đầu bố trí phong ấn tế đàn. Một đồ án khổng lồ được khắc ở giữa căn phòng, Kakashi ra hiệu cho Sasuke đi tới ngồi vào trung tâm của đồ án.

“ Sasuke, phong ấn sẽ có chút đau đớn, nhưng mà em phải cố chịu đựng.”

“ Không sao, thầy mau bắt đầu đi.” Sasuke nhắm mắt lại.

Kakashi gật đầu sau đó liên tục thi triển các loại thủ ấn, phong ấn trận lập tức lóe lên từng trận điện quang. Điện quang nhanh chóng tụ tập lại trên người Sasuke khiến hắn cắn răn run rẩy nhịn đau.

Ấn chú trên cổ Sasuke giống như cảm nhận được nguy hiểm bắt đầu rục rịch bò dậy, nó bắt đầu điên cuồng lan ra toàn thân Sasuke. Điện quang giống như một đoàn thiết mã lao nhanh chiến đấu với ấn chú, hai bên xô sát lấy cơ thể Sasuke làm chiến trường.

Rất mau điện quang liền chiếm được ưu thế bắt đầu nuốt chửng lãnh thổ của ấn cú, đàn áp khiến nó buộc phải co lại phòng thủ.

“ A... a... a...” Sasuke hét thảm một tiếng ngã vật xuống đất, phong ấn trận lấp lóe vài cái biến mất, theo đó ấn chú trên người hắn cũng bị phong ấn hoàn thành. Kakashi mỉm cười, coi như tạm thời Sasuke đã an toàn.

Nhưng mà đúng lúc này, một giọng nói thình lình xuất hiện sau lưng Kakashi khiến hắn sắc mặt tái nhợt.

“ Không ngờ cậu hiện tại còn có thể thi triển phong ấn thuật, đúng là làm cho ta bất ngờ.”

Orochimaru từ đằng sau cột đá đi ra, hắn lúc này không còn giấu mặt mà lấy vẻ mặt ban đầu ra gặp người. Trên người hắn trang phục và hộ trán đều là của làng Âm Thanh, hẳn là người dẫn đội của làng này. Kakashi vừa thấy liền kêu lên.

“ Orochimaru.”

“ Kakashi, ta không có ý định gì với ngươi, người ta cần là cậu bé sau lưng ngươi kìa.” Orochimaru cười nói, trên người hắn tỏa ra một luồng sát khí kinh khủng khiến Kakashi cũng cảm thấy sợ hãi.

“ Ngươi muốn gì ở thằng bé.” Kakashi hỏi.

“ Ta cũng muốn có được sức mạnh đó, ngươi biết mà Kakashi. Chính là Sharingan, sức mạnh đáng sợ của Uchiha, ta thật hâm mộ ngươi khi mà có được nó. Nhưng mà hiện tại, ta cũng sẽ có được nó.”

Kakashi nghe xong liền bắt đầu giằng co với Orochimaru, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào.

“ Cũng chưa biết được đâu, lão bò sát.”

Đúng lúc này Ichiro liền xuất hiện trong phòng, hắn đi đến bên cạnh Sasuke sau đó vác cậu ta lên vai chuẩn bị rời đi, hành động tự nhiên giống như không thấy không khí căng thẳng trong phòng. Orochimaru nhìn Ichiro cười cười.

“ Lại là cậu sao, trực giác nói cho ta biết mọi hành động của ta đều bị cậu giám sát. Cảm giác thật sự không hề thoải mái chút nào.”

Nói đến câu cuối cùng Orochimaru tung ra sát khí vào người Ichiro, đồng thời thoát một cái liền đến bên cạnh Ichiro. Ichiro bình tĩnh nhìn Orochimaru gần trong gang tất, cười nhìn hắn nói.

“ Lão bò sát, không nên manh động, Đệ Tam còn đang ở ngoài kia, hơn nữa còn có rất nhiều thượng nhẫn khác, một khi ông gây ra động tĩnh quá lớn ta sợ là ông không thể thoát khỏi đây đâu.”

“ Khá lắm cậu bé, cậu là kẻ đầu tiên dám uy hiếp ta đó. Không nghĩ đến làng Lá còn có thể xuất hiện một người như cậu, chẳng lẽ thật sự không muốn nó bị hủy diệt sao? Cậu thật sự đáng ghét như cha của cậu vậy.”

Orochimaru gằn từng chữ, lưỡi rắn thò ra rút vào trông rất ghê tởm. Ichiro hơi né người về sau giống như là tránh ôn dịch không bằng, hắn từ từ đi tới cửa ra vào bình tĩnh nói.

“ Không ai giàu ba đời cũng chẳng ai nghèo ba thế cả. Làng Lá chắc chắn sẽ đến ngày suy yếu nhưng mà không thể nào sụp đổ được. Ta mặc dù hiểu cái ý nghĩa bỏ cũ lấy mới của ông nhưng mà kẻ cần giết ông không giết, ta thật sự rất thất vọng.”

“ Ha ha ha, cậu thật sự là rất thú vị đó, ta bắt đầu cảm thấy thú vị với cậu rồi. Có thể nói tên cho ta sao?” Orochimaru cười lên sau đó bỗng biến thành ông chú hiền lành hỏi.

“ Uzumaki Ichiro. Có lẽ sau này chúng ta còn chạm mặt nhiều, cho nên ông lên nhớ kĩ tên tôi, đến lúc đó tránh khỏi gọi nhầm.”

Ichiro cười khẽ một tiếng liền rời đi khỏi căn phòng, Orochimaru cũng theo đó biến mất vào bóng tối. Trong phòng còn lại mỗi mình Kakashi đang ngơ ngác không biết truyện gì xảy ra, hắn còn đang khiếp sợ can đảm của Ichiro.

“ Tên nhóc này từ khi nào mà có thể nhẹ nhõm nói truyện với Orochimaru như vậy. Lời nói tự tin như vậy chỉ có những kẻ thật sự có thực lực mới có, chẳng lẽ nói nó không hề sợ Orochimaru sao? Hơn nữa mỗi lần Orochimaru xuất hiện, nó đều sẽ đúng dịch ngăn cản, chẳng lẽ giống Orochimaru nói, nó đang theo dõi.”

Kakashi không dám tin vào suy nghĩ của mình nữa, tiếp túc với Ichiro càng lâu hắn càng phát hiện tên nhóc này quá thần bí. Bí mật của nó thật sự quá nhiều, Kakashi nhiều khi cũng không tin tưởng nó thật sự chỉ là tên nhóc 12 tuổi.

..........................

Ichiro mang theo Sasuke ra ngoài sau đó nhờ mấy tên anbu mang cậu ta trở về làng chăm sóc, đồng thời cũng yêu cầu bảo vệ cẩn thận. Đám anbu mặc dù cảm giác khó chịu khi bị một tên nhóc ra lệnh nhưng mà vẫn là ngoan ngoãn đi làm. Bởi vì việc này liên quan đến Orochimaru, liên quan đến cơ mật làng Lá, bọn hắn không thể không làm.

Sau khi làm xong tất cả Ichiro liền trở lại hành lang quan sát trận đấu, lúc này trận đấu đang là Naruto đấu Kiba. Hai người thực lực chênh lệch khá lớn, tuy nhiên vì Naruto bị Orochimaru đánh lên ngũ hành ấn ngăn cản chakra Cửu Vĩ tiết ra ngoài mà thể lực biến yếu đi.

Hơn nữa Kiba sớm đã đến Tháp Trung Tâm, còn Naruto thì đến cuối cùng thời gian mới tới nơi, thể lực của hai người lại một lần nữa có sự chênh lệch. Cho lên hiện tại Naruto rất khó khăn chống đỡ Kiba cùng chó cưng của cậu là Kamaru, có thể tính là hai đánh một.

Còn khốn nạn hơn chính là Kiba và cậu trắng của hắn mỗi tên đớp một viên thuốc đại lực hoàn, thể lực tiêu hao nhanh chóng bổ đầy, hơn nữa còn nhiều hơn ban đầu. Naruto đã khốn lại còn gặp nạn nữa.

Kiba ỷ vào thể lực dồi dào liên tục thi triển chiêu thức Nha Thông Nha, ý đồ khiến Naruto không thể bò khỏi sân thi đấu được. Ha luồng lốc xoáy màu trắng xuyên qua xuyên lại, trái tông phải húc thật sự khó mà chơi.

Tuy nhiên Naruto thuộc tính trí tuệ bỗng nhiên bạo kích, rút ra bom khói ném xuống đất khiến cả lôi đài bốc khói um tùm, vừa lúc cản trở tầm nhìn của Kiba. Kiba nhìn đám khói cười khểnh.

“ Naruto, cậu cho rằng như vậy tớ liền bó tay sao.”

Kiba mặc kệ khói hay không, mặc kệ nhìn thấy hay không, cứ chỗ nào có khói là xông một lần, Naruto chỉ biết chịu đựng. Nhưng mà rất nhanh đám khói bắt đầu tiêu tán, đợi khi đám khói hoàn toàn biến mất, mọi người phát hiện ba tên Kiba đang nhìn nhau.

“ Naruto, cậu cho rằng biến thành tớ thì có thể qua mắt được tớ sao? Cho cậu biết, mũi của tớ rất thính, mùi của cậu không giấu đi được đâu.”

Kiba hướng về một tên Kiba khác cười cười, sau đó liền tung ra một cú đấm, tên Kiba kia liền rên lên một tiếng biến thành Kamaru. Kiba giật mình nhìn Kamaru đau đớn nằm co ro trên mặt đất.

“ Làm sao có thể?”

Hắn nhìn tên Kiba còn lại vung một nắm đấm, bất ngờ thay tên đó cũng lại biến thành Kamaru. Kiba lần này triệt để hoảng, mà lúc này đang nằm trên đất Kamaru đầu tiên liền biến thành Naruto, tên này cười đắc ý.