- Thái Hải Thượng nhân đã nói như vây, chúng ta tự nhiên tuân theo!
Người nói chính là Đỗ Đại Ma Tướng, hắn liếc nhìn Chu Báo thật sau, liền ôm quyền, không nói một quyền, mang theo thủ hạ của mình rời đi.
Những người còn lại, tự nhiên cũng không dám nói thêm cái gì, lục tục ly khai. - Thái Hải Thượng Nhân, nếu không có chuyện gì nữa thì ta cũng cáo từ!
Chu Báo nói ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. - Ân!
Thái Hải Thượng nhân gật gật đầu, bích quang trên người lóe lên, quấn lấy Thường Hữu Sử và Kim y hán tử kia, lập tức biến mất, bích quang hướng về phương bắc bay đi.
Tại hiện trường, chỉ còn lại ba người Chu Báo, Vương Xà và Mạc Âm Dương.
Chu Báo trầm mặc một hồi, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hướng hai người hỏi. - Thế nào, hai vị, ý định các ngươi như thế nào? - Chỗ tốt đều bị tiểu tử ngươi chiếm đi rồi, chúng ta còn có ý định cái rắm a!
Vương Xà nhìn thoáng qua chỗ ba người, trong vòng trăm dặm chỉ còn duy nhất vách đá dựng đứng ngàn trượng, lúc này nó lơ lửng trên không trung, cô linh linh, rất là chướng mắt. - Thôi đi, Vương tọa, Phó sách của Tạo Hóa Kim Sách đã không còn, Thái Hải Thượng Nhân cũng đã bỏ đi, vật này đã không làm được gì nữa, trừ phi đợi ngàn năm sau, khiến Linh Tiêu Điện lại lần nữa mang đến một phó sách của Tạo Hóa Kim Sách! - Đúng vậy a, lúc này liền có thể ném người Linh Tiêu Điện đi, bọn hắn thật phiền phức!
Vương Xà cũng gật gật đầu. - Đã không có chuyện gì, chúng ta đi thôi!
Nói xong, hắn quan sát Chu Báo, lộ ra một tia vui vẻ. - Tiểu tử, lúc này đây coi như không tệ, ngươi xác định muốn hành động một mình sao? Diệp Thanh Thiên kia, còn có hai tên nữa, hiện tại đều ở trong Thái Uyên Thiên a! - Ta biết rõ, ngươi cũng biết thực lực cua ta, tuy rằng đánh không lại nhóm bọn hắn nhưng nếu như ẩn núp, ta tin bọn hắn không có cơ hội tìm được ta! - Ân, có lý, nhiều người ngược lại mục tiêu sẽ biến lớn, càng thêm bất lợi!
Vương Xà gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, hóa thành một đạo cầu vồng đẹp đẽ, bay đi.
Mạc Âm Dương và Chu Báo tự nhiên không có lời gì để nói, chỉ hướng hắn gật gật đầu, ly khai. - Ha ha, tiểu tử, không thể không nói, lúc này ngươi không làm sai, bất quá đã triệt để kết thù với Diệp Thanh Thiên rồi! - Một cường giả có được Hỏa Hồng Tình xuất hiện, sau Thái Uyên Thiên chi hội, Linh Tiêu Điện, không, toàn bộ Thất Thần Vực đều náo nhiệt, ta cũng nhân cơ hội, nhìn xem có thể tìm được phương pháp xử lý phiền toái này hay không! - Thực lực a, chỉ có thực lực mới là mấu chốt, bất quá hiện tại không nên nghĩ đến Thái Âm Toa, cũng không phải thời điểm tế luyện vật kia, đối với Thái Uyên Thiên này, ta vẫn có một chút lý giải đấy, có lẽ lúc này đây, chúng ta sẽ có một ít thu hoạch ngoài ý liệu cũng không chừng. - Ngươi hiểu được? Như thế nào lại không nói sớm? - Vì sao ư?
Thanh Linh cười nói:
- Ta vốn không muốn nói đấy, nhưng hiện tại không thể không nói, tiểu tử, đừng quên, ngươi đắc tội với bọn người Diệp Thanh Thiên, hiện tại bọn hắn cũng không ly khai Thái Uyên Thiên, Diệp Thanh Thiên thụ trọng thương, gia hỏa Thái Âm Toa cũng bị trọng thương, nhưng đừng quên nơi này là Thái Uyên Thiên, nguyên khí thiên địa sung túc, thiên tài địa bảo vô cùng vô tận, đặc biệt là Diệp Thanh Thiên kia, hắn có Tiên khí hộ thân, người còn phải ở tại Thái Uyên Thiên này một thời gian rất dài, lúc này kế hoạch bọn người Linh Tiêu Điện đã thất bại, còn có thể thế nào, tăng thêm hóa thân Chân Tiên thì thế nào, tiên khí, bọn hắn chắc chắn sẽ không đi tìm phiền phức, bóp quả hồng mềm, đạo lý này người ngu cũng biết, ngươi cho rằng còn cơ hội an toàn trong Thái Uyên Thiên sao? - Cái đó và có quan hệ gì với việc ngươi hiểu rõ Thái Uyên Thiên? - Đương nhiên là có quan hệ, ta biết rõ một chỗ, có thể tránh né người khác đuổi giết, bất quá bên trong thập phần nguy hiểm, cũng tràn đầy kỳ ngộ, chỉ là ngươi có dám đi hay không thôi! - Ngươi đã nói như vậy, xem ra hẳn là một nơi tốt, ta sẽ sử dụng Thiên Xà Liễm Tức thuật, chỉ cần có chủ tâm ẩn núp thì bọn hắn không tìm được ta sao?
- Cũng không nhất định như vậy, bản thân ngươi có Hỏa Hồng Tình, nên biết chỗ kỳ diệu Hỏa Hồng Tình, Thiên Xà Liễm Tức thuật có thể che dấu tất cả khí tức của ngươi, nhưng không che dấu được thân hình của ngươi, mà hắn đã vận dụng Hỏa Hồng Tình đến tình trạng cực kỳ thần diệu, nói không chừng có được năng lực Chiếu Sáng Ngàn Dặm, ngươi hiểu Chiếu Sáng Ngàn Dặm chưa? Chính là tất cả sự vật trong vòng ngàn dặm đều không thể gạt được ánh mắt của hắn, ta không xác định là hắn có, nhưng vạn nhất hắn có bổn sự này thì ngươi căn bản không chốn được. - Vậy thì làm sao? - Cho nên, ta đề nghị ngươi tốt nhất nên suy nghĩ một chút, tiểu tử, ngươi không có bao nhiêu thời gian, Thái Uyên Thiên này là địa phương quỷ quái, bọn hắn muốn khôi phục trọng thương, cũng không phải là sự tình gì khó khăn, không cần quá nhiều thời gian! - Cũng đừng suy nghĩ đến cái kia, đi thôi, đến địa phương quỷ quái ngươi nói!
Chu Báo bất đắc dĩ thở dài. - Cái kia thì thế nào, Thái Hải Thượng nhân chết tiệt, hắn nói thiếu nợ ta một cái nhân tình, nói không chừng, hắn đùa nghịch để ta tìm được bọn hắn, sau đó lại tiêu diệt, bởi vậy, nhân tình của ta, hắn không cần trả lại! - Những lão gia hỏa bất tử tu thành Chân Tiên này, đảo con ngươi một vòng là được muôn vàn quỷ kế, tất cả âm mưu, sợ nhất là thiếu nhân tình đấy, nếu quả thật có thể mượn tay bọn Diệp Thanh để lưu ngươi lại trong Thái Uyên Thiên, đương nhiên không còn sự tình gì tốt hơn! - Cho nên ta mới nói bọn gia hỏa Linh Tiêu Điện đều không phải là thứ tốt lành gì!
Chu Báo oán hận mắng một câu, thân hình cuốn lên, cũng đi ra, ba ngày sau, Chu Báo xuất hiện ở một chỗ kỳ diệu trong Thái Uyên Thiên.
Chỗ này là một lục địa lơ lửng, không lớn nhưng cũng không phải nhỏ, phạm vi đại khái mấy ngàn dặm, đồng dạng với nhiều địa phương khác tại Thái Uyên Thiên, linh khí tại đây sung túc, kỳ hoa dị thảo khắp nơi, trân cầm dị thú ẩn ẩn trong không gian, lộ ra khí tức yêu thú cường đại. - Tại đây, chí ít có năm sáu yêu thú cường đại, chiến lực không thua cường giả Thông Huyền Bí Cảnh, không thể trêu chọc bọn nó, ngươi xác định muốn tới chỗ này sao? - Đương nhiên, chính là chỗ này, tuy rằng tại đây đã thay đổi bộ dáng, bất quá ta vẫn nhớ rõ đấy! - Ngươi nhớ rõ, ngươi nhớ rõ cái gì? Không phải ngươi đã nói chưa từng tới Thái Uyên Thiên sao?
- Đúng vậy, ta xác thực chưa từng tới Thái Uyên Thiên, bất quá ta nhìn thấy tranh cảnh Thái Uyên Thiên, những tranh cảnh này do đám phương sĩ cống hiến, những địa phương đó do bọn họ đi qua ghi chép lại, sau đó, lại hiện ra lần nữa, đây là một biểu diễn, mà thật là trùng hợp, ta lại nhận ra một nhân sĩ, quan hệ cũng không tệ lắm, hắn đã tới Thái Uyên Thiên, đã điều tra một ít, thằng này là một tên điên, hắn chủ yếu nghiên cứu về lịch sử di tích thời Cổ Đại, thậm chí là Thái Sơ Khởi Nguyên, bất quá tới nay, vẫn không chứng minh được là đúng!