Trông thấy vầng sáng từ tứ phía bát phương chạy tới, con mắt Chu Báo có chút híp lại, mà Diệp Thanh Thiên liền nhíu mày.
Bất quá hắn trên mặt hắn cũng không lộ ra vẻ gì lo lắng, nửa canh giờ, đã đủ để hắn khôi phục lại nguyên khí bị tiêu hao rồi.
Bên trong Thái Uyên Thiên cũng không có cường giả Thông Huyền Bí Cảnh nào cả, lấy thực lực của hắn, tự nhiên không cần sợ những giả hỏa tu vị cao nhất bất quá là cửu phẩm đỉnh phong, thậm chí Bán Bộ Thông Huyền này rồi.
Duy nhất đáng lo chính là Chu Báo kia, vừa nghĩ tới Chu Báo, trong nội tâm Diệp Thanh Thiên không khỏi máy động, bất quá nhìn vài vầng sáng bay tới, không khí tức nào ăn khớp với Chu Báo mình đã gặp qua, lòng của hắn cũng dần buông xuống. Những người này, gà đất chó kiểng! - Hắc hắc, xem ra trên thế giới này cũng không thiếu kẻ đần mà!
Thanh Linh hắc hắc cười cười, trong tiếng cười, mang theo một tia trào phúng.
- Hừ, người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong, lúc tiến vào, Trương Vân Hạo kêu ta một tiếng, chỉ cần không phải đồ ngốc cũng biết, tên này muốn đổi Thái Uyên Lệnh với ta, nói cách khác, ở trong khu vực của ta nhất định có đồ tốt, đồ vật có thể làm cho người của Linh Tiêu Điện quan tâm như thế, đương nhiên bất phàm, bọn hắn sao lại không muốn đến xem chứ, xem ra trước kia bọn hắn cũng ẩn tàng vô cùng vất vả, hiện giờ mới đến, đã bỏ lỡ mất trò hay rồi - Vậy cũng không nhất định, trò hay giờ mới bắt đầu!
Thanh linh nói. - Càng nhiều người càng tốt, ta cũng có thể mượn cơ hội này để đục nước béo cò!
Thân thể Chu Báo cúi thấp xuống, khí tức càng thêm cô đọng, thân thể càng giống một tảng đá hơn. - Cũng không biết tên Vương Xà có đến không, hắn vốn nên ở cạnh chỗ này, Diệp Thanh Thiên làm ra động tĩnh lớn như vậy, hắn không lý do gì không cảm giác được cả, bất quá Thiên Xà Liễm Tức Thuật của người này đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa, coi như đã đến đây từ trước, cũng sẽ không có người nào biết hắn đã tới!
Chu Báo ở chỗ này âm thầm suy đoán Vương Xà và Mạc Âm Dương sẽ tới hay không, mà Thường hữu sứ và Kim y nhân kia trông thấy có người đến, đều vui mừng quá đỗi.
Thường hữu sứ gặp được người quen, đi đầu hô lên. - Khổng sư huynh, nhanh, Diệp Thanh Thiên cấu kết Hỏa Hồng Tình yêu nhân, mưu đồ làm loạn, không chỉ muốn làm hại Trương Quận chúa, còn muốn mưu đoạt hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách nữa, nhanh, mau ngăn cản hắn! - Cái gì? !
Niên kỉ của Khổng sư huynh thoạt nhìn ước chừng hơn ba mươi tuổi, bất quá trong mắt lại tràn đầy cảm giác tang thương, niên kỉ chân thật so với biểu hiện bề ngoài thì lớn hơn nhiều, nghe xong lời của Thường hữu sứ, thần sắc mãnh liệt biến đổi, giương mắt lên nhìn về phía Diệp Thanh Thiên, khi hắn thấy hai đạo hồng quang bắn ra trong hư không cùng với hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách, thần sắc lập tức trở nên khó coi. - Đáng chết, Linh Tiêu Điện các ngươi đến cùng muốn làm gì? !
Hắn chửi nhỏ một tiếng, sau đó quay đầu lại nói: - Đỗ đại ma tướng, Hoan Hỉ đại sư, vô luận mọi người chúng ta có ân oán gì, nhưng bây giờ không phải là lúc thanh toán, huyết mạch Hỏa Hồng Tình tái hiện, việc này quan trọng hơn, chúng ta trước tiên nên liên thủ đã, thế nào hả? ! - A Di Đà Phật, thiện tai, thiện tai !
Hoan Hỉ hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, giả vờ giả vịt tuyên một tiếng Phật hiệu, trên mặt bất thiện liếc nhìn Thường hữu sứ, thoáng trao đổi ánh mắt với Đỗ đại ma tướng một cái, đỗ đại ma tướng hơi nhẹ gật đầu, hai người đi đầu vọt về phía Diệp Thanh Thiên. - Hàng yêu trừ ma chính là bản sắc của Phật môn ta, lần này Hỏa Hồng Tình tà yêu tái hiện nhân gian, tất nhiên sanh linh đồ thán, mọi người cần phải đồng tâm hiệp lực, chung sức trừ yêu ma!
Hoan Hỉ hòa thượng một bên xông tới, một bên cao giọng kêu, toàn thân Phật Quang chớp động, trong chớp mắt này, hắn phảng phất như hóa thành Phật môn đại đức, cao tăng đắc đạo.
Tình huống kế tiếp càng khiến Chu Báo có chút ngoài ý muốn, những cường giả từ xa chạy đến đa số thậm chí ngay cả một câu hoài nghi cũng không nói, đi theo đằng sau hai người trực tiếp vọt về phía Diệp Thanh Thiên. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện
Chỉ có Lý Tú, còn có ba bốn gia hỏa cường giả tuổi hơi nhỏ có chút do dự, bất quá cuối cùng, vẫn theo chân mọi người vọt tới. Trong khoảng thời gian ngắn kiếm khí đao cương, quyền phong chưởng lực hỗn tạp cùng một chỗ, cuồn cuộn như nước thủy triều, vọt thẳng về phía Diệp Thanh Thiên.
Diệp Thanh Thiên tuy rằng cường đại, nhưng đối mặt với hơn mười cường giả đồng thời công kích, cũng phải nhượng bộ lui binh, thân hình chớp động, hóa thành một đạo tinh quang, phóng thẳng về hướng đám người.
Một đám cường giả này, thực lực cũng không tệ, có thể tiến vào Thái Uyên Thiên đều là nhân vật tinh anh, đều là nhân vật tất cả thế lực lớn phải trọng dung, không có người nào là mặt hàng bình thường cả, vừa thấy được Diệp Thanh Thiên biến thành đạo ngân quang kia vọt tới, tự hỏi khó có thể ngăn cản, nguyên một đám đều tự động tản ra, tuy rằng những người này trước trước đó đều không có nhận thức, nhưng tu vị đã đến tình trạng như bọn họ, cho dù phối hợp với người xa lạ thì cũng sẽ tiến lui nhịp nhàng, cũng không đến mức quá hỗn loạn.
Chỉ là Diệp Thanh Thiên cũng không phải là cường giả bình thường, vừa xông vào trong trận, liền tìm được mục tiêu, chính là Hoan Hỉ hòa thượng, hô, một chưởng liền đánh ra. - Phiền toái của Phật gia gia nhà ngươi cũng không phải dễ tìm đâu!
Hoan Hỉ hòa thượng nhìn thấy một tinh quang cự chưởng đập về phía mình, thần sắc biến đổi, trong mắt hiện lên một tia não ý, cũng không dám lãnh đạm, khẽ quát một tiếng, thúc dục nội khí của mình, một đạo hào quang ám kim bắn ra từ trên đỉnh đầu hắn, trên đỉnh đầu hắn hóa thành một Phật Đà màu vàng lợt, vị Phật Đà này vẻ mặt vui mừng tươi cười, hai tay kết Bất Động Căn Bản Ấn, đón nhận tinh quang cự chưởng. Oanh!
Tinh quang cự chưởng kia đánh lên Phật Đà, lực lượng khổng lồ vậy mà hoàn toàn đánh tan Phật Đà, cự chưởng kia cũng hóa lại thành tinh quang, trở lại chung quanh Diệp Thanh Thiên.
PHỐC!
Hoan Hỉ hòa thượng nhổ ra một búng máu, cuồng khiếu nói: - Quái vật ah, tên này là một quái vậy, ít nhất đã mở ra ba huyệt khiếu, Đỗ đại ma tướng ngươi phải cẩn thận a!
Đang khi nói chuyện, vậy mà lại bay thẳng về phía ngọn núi, bộ dáng như bị thương. - Con lừa trọc giảo hoạt!
Đỗ đại ma tướng thầm mắng một tiếng, động tác trên tay lại không giảm, thân thể nhoáng một cái, liền nghênh tinh quang vọt tới.