Thông Thiên Đại Thánh

Chương 754: Xé rách Lưỡng nghi thông thiên kiếm (2)


Cho nên, sau khi thanh âm Chu Báo biến mất, chỉ một lúc sau, cánh cửa lớn bên ngoài Minh nghĩa kinh viện đột nhiên bật mở, một lão giả ngoài sáu mươi bước ra trong ánh mắt chờ đợi của chúng nhân.

- Vương Đạo Hoằng! Là Vương Đạo Hoằng!

- Minh nghĩa kinh viện viện trưởng, chưởng giáo chí tôn, ha ha, không ngờ hắn lại đích thân ra đây!

- Hắn đương nhiên phải ra rồi, chuyện lớn như thế này, cả ngàn năm nay Minh nghĩa kinh viện chưa từng gặp phải, là bản thân hắn không may!

Có người hả hê nói.

- Đúng, cả ngàn năm nay, chưa từng xảy ra chuyện gì như vậy, liệu có làm sụp đổ sự nghiệp của hắn không nhỉ?

Bên cạnh Vương Đạo Hoằng có hơn hai mươi người, tu vi mỗi người đều trên thất phẩm, trên thực tế, dưới tình huống này, tu vi chưa đến thất phẩm, căn bản không có tác dụng.

- Ngươi là viện trưởng Minh nghĩa kinh viện, chưởng giáo chí tôn?

Chu Báo đứng trước một Vương Đạo Hoằng bình thản, mỉm cười, sau đó chuyển ánh mắt sang những người xung quanh, cuối cùng khóa chặt trên người hai người.

- Uông Hải Minh, Du Thiên Kinh, các ngươi cuối cùng cũng dám ra ngoài gặp ta!

- Hừ, Chu Báo, ngươi hùng hổ dọa người, không xem Minh nghĩa kinh viện ta ra gì, đúng là quá cuồng vọng, hôm nay đừng mong tìm được đường về!

Uông Hải Minh sắc mặt sắt lại, mặc dù hắn cũng e sợ thực lực Chu Báo, nhưng bên cạnh có nhiều cường giả như vậy, gan của hắn đương nhiên cũng to hơn.

- Hùng hổ dọa người, ha ha, đây là phong cách của Minh nghĩa kinh viện các ngươi à?

Chu Báo cười lạnh một tiếng,

- Không phải nói Minh nghĩa kinh viện là thiên hạ chính đạo, là nơi giảng đạo lý nhất sao? Sao hôm nay lại chẳng khác gì ổ cường đạo, không, không đúng, còn giống ổ cường đạo hơn cả ổ cường đạo, có cường đạo còn biết phân biệt phải trái hơn các ngươi nhiều!

- Chu Báo, đừng khua môi múa mép nữa, hôm nay ngươi tìm đến đây, lại đả thương chấp sự và trưởng lão của Minh nghĩa kinh viện ta, món nợ này, bất luận thế nào cũng phải bắt ngươi trả sạch!

Vương Đạo Hoằng lên tiếng, cắt ngang cuộc tranh luận.

- Vương Đạo Hoằng, đúng là người thông minh!

- Giỏi lắm Vương Đạo Hoằng, định lột mặt nạ ngay bây giờ à, xem ra Chu Báo nói đúng, Minh nghĩa kinh viện ngầm vây sát Chu Báo, nếu không, hắn đã ngăn hai người kia lại!

- Giỏi lắm Minh nghĩa kinh viện, không biết xấu hổ cũng thật trực tiếp, hắc hắc, sau hôm nay, bất luận thắng bại, uy tín Minh nghĩa kinh viện coi như đại tổn!

- Vẫn còn hơn bị Chu Báo vạch trần ngay tại đây, không nói, Minh nghĩa kinh viện còn tiếp tục giả vờ giả vịt!

- Nói như vậy, Minh nghĩa kinh viện sẽ động dụng hộ viện đại trận, lần này thì Chu Báo nguy thật rồi!

- Chưa chắc, ngươi xem, Cao Hải bình thản như vậy, nói không chừng sau lưng Chu Báo có Thien long đạo chống, chưa đến cuối cùng, thắng bại vẫn chưa thể quyết định!

Những tiếng nghị luận lớn có, nhỏ có, nhưng với cửu phẩm thực lực của Vương Đạo Hoằng, phần lớn đều truyền vào tai hắn, cho dù hắn là chưởng giáo một phái, công đức dưỡng khí đã đến hóa cảnh, nhưng nghe được những tiếng nghị luận này, vẫn không kìm được khí huyết sôi trào, chỉ muốn xông lên đập chết đám người vui cười trên tai họa của người khác này cho hả giận, về phần Chu Báo, hắn hận đến tận xương tủy, nhưng ngoài mặt vẫn phải giữ thái độ uy nghiêm vốn có của một chưởng giáo.

- Hắc hắc, miệng lưỡi lợi hại, đến giảng đạo lý cũng là miệng lưỡi lợi hại sao? Xem ra, Minh nghĩa kinh viên các ngươi không chuẩn bị giảng đạo lý với ta, vậy ta cũng không cần giảng đạo lý gì với đám ngụy quân tử các ngươi, Vương Đạo Hoằng, nộp hai tên khốn Uông Hải Minh, Du Thiên Kinh cho ta xử lý, chuyện này coi như xong, bằng không, ta sẽ lật tung Minh nghĩa kinh viện này!

- Ha ha ha ha!

Vương Đạo Hoằng cười lớn,

- Lật tung Minh nghĩa kinh viện ta, Chu Báo, khẩu khí lớn quá, hôm nay ngươi hủy sơn môn ta, đả thương trưởng lão ta, hành vi chẳng khác gì đám tà môn ngoại đạo, tội ác tày trời, nếu không xử lý người trước, Minh nghĩa kinh viện ta còn mặt mũi nào tồn tại, các vị trưởng lão, bố trận!

Vương Đạo Hoằng quát một tiếng, hai mươi cường giả bên cạnh ầm ầm phân tán, quây xung quanh Chu Báo, hình thành một trận thế.

- Lại là trận pháp, ta nói, Minh nghĩa kinh viện có thể làm gì mới hơn không, lần trước là trận pháp, lần này vẫn là trận pháp, ngươi nghĩ dựa vào một trận pháp là có thể khóa được ta sao?

Chu Báo cười lạnh một tiếng, tay vẫn không buông, chỉ thấy kim quang sau gáy hắn lóe sáng, kim quang của Kim hi ly diệm kính bắn ra bốn phía, nhất thời quấy rầy bộ pháp bố trận của các cường giả.

- Đáng chết, còn nói một bộ trận pháp không thể khóa được ngươi, không thể nhốt được ngươi sao còn mất công quấy rầy trận pháp?

Vương Đạo Hoằng rủa thầm một tiếng trong bụng, đầu ngón tay điểm về phía Chu Báo, nhưng thanh quang vừa bắn ra từ đầu ngón tay hắn, nghênh phong mà trướng, chớp mắt, đã hình thành một khối sương mù thanh sắc, mãnh liệt chụp lấy Kim hi ly diệm kính.

- Thuần dương pháp khí!

Chu Báo ánh mắt ngưng trọng, Kim hi ly diệm kính của hắn là thuần dương pháp khí. Muốn đối phó nó, chỉ có thể dùng thuần dương pháp khí, chỉ là món pháp khí này của Vương Đạo Hoằng khá quỷ dị, hình như không phải thực thể mà là một lớp sương mù, trực tiếp chụp lấy Kim hi ly diệm kính, bên trong ẩn hảm đại khí hạo nhiên, như trường hà cuồn cuộn, lao thẳng xuống, một đường kim quang nồng liệt bắn ra, chiếu vào trong lớp sương mù.

- Phốc!

Một tiếng nhỏ.

Khói xanh tản ra, như có linh tính, quấn lấy kim quang, trực tiếp lao tới bản thể Kim hi ly diệm kính.

- Không ổn!

Kim hi ly diệm kính tương liên với tâm thần Chu Báo, hơn ai hết, Chu Báo đương nhiên hiểu trạng thái của nó, lớp sương mù này mặc dù phát tán năng lượng hạo nhiên, nhưng sau khi quấn lấy kim quang, tiết ra một tia khí tức âm lạnh, luồng khí tức này Chu Báo chưa từng cảm nhận qua, nhưng, bản năng nói với hắn, thứ này không tốt cho Kim hi ly diệm kính.

- Ý, là Thiên cẩu huyết!

Thanh linh hình như cũng cảm nhận được điều gì, một luồng dao động tinh thần ập vào trong não hải Chu Báo,

- Tiểu tử, trong pháp khí có Thiên cẩu huyết, ngươi cẩn thận chút, thứ này rất dễ làm ô nhiễm pháp khí, Kim hi ly diệm kính của ngươi nếu như nhiễm phải, uy lực nhất định đại giảm, muốn loại bỏ cũng khó!

- Vậy ta phải làm thế nào?

- Đừng hoảng, trong Kim hi ly diệm kính của ngươi hấp thu một lượng lớn Đại nhật lưu li bảo diệm, chính là khắc tinh của Thiên cẩu huyết!

Thanh linh nói. Truyện Sắc Hiệp - http://Trà Truyện

Chu Báo nghe vậy, tâm thần hơi vững, toàn lực thôi động Kim hi ly diệm kính, chỉ thấy một khối hỏa diễm lấp lánh ánh sáng lưu li trực tiếp bắn ra từ trong kính, lao thẳng vào lớp sương mù.