Chu Báo thầm cảm thán, giơ tay, thu hồi cửu long thần hỏa tráo. Bát phẩm cường giả bị cửu long thần hỏa tráo chụp giữ cũng hóa thành tro bụi!
Xung quanh đã không còn ai, hồ lô đỏ cô đơn rơi trên mặt đất, bất động, cách nó không xa là thi thể của lão giả áo tang, có chút thảm hại. - Thứ này, đúng là tiên khí, hơn nữa còn là quân thiên tiên khí cao hơn thanh tịnh lưu ly ngọc tịnh bình một đẳng cấp?
Chu Báo có chút không tin hỏi. - Không sai, chính là nó, mặc dù thứ này đã bị nhiễm bẩn, đã bị phá hoại, nhưng không sai, nó chính là một món tiên khí, chính là một món quân thiên tiên khí trong truyền thuyết!
Thanh linh đi vòng quanh hồ lô đỏ, chép chép miệng, dường như muốn chảy nước bọt, - Tiểu tử, ngươi kiếm được món hời đây, mau, mau thu nó lại. Sau này từ từ nghiên cứu, ha ha, có thứ này, tham ngộ thấu, sau này gặp phải thiên vương lão tử cũng không sợ! - Là một món tiên khí thật sao? Sao ta cảm thấy nó không bằng cả thuần dương pháp khí?
Chu Báo thu hồi hồ lô đỏ, cẩn thận dùng linh giác của mình cảm ứng, nhưng không phát hiện ra chỗ nào dị thường. Trong chiếc hồ lô đỏ này đúng là hàm chứa sức mạnh bàng đại, nhưng luồng sức mạnh bàng đại đó không phong phú như của thuần dương pháp khí, thậm chí còn không bằng, duy nhất khiến hắn cảm thấy kiêng kị là, trong hồ lô đỏ ngầm ẩn hàm một luồng sát cơ, chính luồng sát cơ này khiến trong lòng Chu Báo cảm thấy khiếp sợ, vượt xa sát cơ trong lưỡng nghi thông thiên kiếm. - Ngươi đương nhiên không thể cảm nhận được, nó đã bị phá hoại, đã bị tổn hại, nếu không ngươi nghĩ mình có thể giết chết được tên đó sao, không bị hắn giết chết đã là tốt lắm rồi!
Thanh linh lạnh lùng nói, - Ngươi nhìn bên dưới nó, có dấu vết va chạm, nguyên khí mà nó sở hữu đều tiết ra từ chỗ va chạm này, điều ngươi phải làm là vá lại lỗ hổng, chỉ cần ngươi sửa được lỗ hổng, món tiên khí này sẽ khôi phục được hơn nửa!
Chu Báo nghe xong, cẩn thận quan sát, quả nhiên, hắn phát hiện, bên dưới chiếc hồ lô đỏ tưởng như hoàn mỹ này có một vết nứt nhỏ như cây kim. - Chính là cái này, hắc hắc, không ngờ món pháp khí này cũng bị tổn hại, quân thiên tiên khí, cho dù va chạm với quân thiên tiên khí khác cũng không tạo nên vết thương nghiêm trọng, nếu ta đoán không lầm, nó có lẽ bị một món chí tôn tiên khí va phải, cho nên mới có thương thế này! - Chí tôn tiên khí? - Đúng, chí tôn tiên khí, pháp khí phân thành ba cấp bậc, thông linh, nhập huyền, thuần dương, tiên khí đồng dạng cũng phân thành ba cấp bậc, thái hạo, quân thiên và chí tôn!
Thanh linh nói,
- Tiên khí khác pháp khí, cho dù là thuần dương pháp khí cấp bậc cao nhất trong pháp khí cũng có thể rèn ra, nhưng tiên khí, rất khó chế luyện, chỉ có may mắn đến cực điểm mới có thể luyện chế ra một món tiên khí, thái hạo tiên khí còn đỡ, có một số thuần dương pháp khí căn cơ nếu như hùng hậu, cộng thêm một phần ngàn vạn mau mắn, có khả năng thăng cấp thành thái hạo tiên khí, nhưng quân thiên tiên khí và chí tôn tiên khí, tự thái cổ đến nay, số lượng đều là cố định, cũng chính là chỉ có từng ấy món. Hồ lô đỏ này chính là một trong số đó!
Nói đến đây, hắn lại trở nên kích động, miệng lẩm bẩm, - Không ngờ, đời này ta còn có cơ hội nhìn thấy món tiên khí này, không ngờ đời này ta còn có cơ hội từ từ sửa chữa tiên khí!
Liên tục dùng hai chữ không ngờ biểu đạt tâm trạng kích động của mình, có thể nhận ra bây giờ tâm trạng thanh linh đang kích động thế nào. - Cũng chính là nói, tiên khí đã phế, giống như thanh đăng của ngươi!
Chu Báo rõ ràng có chút ủ rũ, trong đầu hắn vẫn còn tồn tại một tia huyễn tưởng không thực tế về tiên khí, nhưng bây giờ nghe Thanh linh nói món tiên khí này đã tổn hoại, không khỏi có chút thất vọng. - Tiểu tử, ngươi thì hiểu cái gì, đây không phải Thanh đăng, Thanh đăng chỉ là một món thuần dương pháp khí, đây là tiên khí, tiên khí đấy, biết sự khác biệt lớn nhất giữa tiên khí và thuần dương pháp khí là gì không?
Thanh linh kêu lên, không đợi Chu Báo trả lời "không biết", tự mình nói với chính mình,
- Sự khác biệt lớn nhất giữa tiên khí và thuần dương pháp khí chính là nguyên liệu. Nguyên liệu tiên khí không thể tổn hại, cho dù tổn hại cũng tự động hồi phục. Ngươi xem bây giờ, hồ lô đỏ chỉ có một vết thương nhỏ, nhưng vết thương ban đầu khẳng định lớn hơn bây giờ nhiều, tại sao? Chính là vì nó có thể tự đồng hồi phục, chỉ là tốc độ hơi chậm một chút mà thôi. Tiểu tử, đây là cơ hội tốt, một cơ hội tốt. Bây giờ chính là lúc nó yếu nhất, tranh thủ lúc này luyện hóa nó là dễ nhất. Nếu đợi nó hồi phục hoàn toàn, hắc hắc, tiên khí cấp bậc quân nguyên, cho dù ngươi là tán tiên, nguyên thần cũng không thể chịu được áp lực mà nó mang đến. - Lợi hại vậy sao?
Chu Báo nhướng mày, - Nếu đúng như vậy, vậy ta bây giờ luyện hóa nó, đợi đến lúc nó hồi phục, không phải cũng mang đến áp lực cự đại cho thần hồn của ta sao?
- Không, chỉ có lợi mà thôi, nó cường đại thì thần hồn ngươi cũng cường đại. Tiểu tử, đáng tiếc đây là một món sát đạo tiên khí, nếu đổi thành món khác, dưới sự tưới tắm của tiên khí, tu vi của tiểu tử ngươi khẳng định mãnh tiến, cửa ải bát phẩm cửu phẩm gì đó đều không thành vấn đề, thậm chí, đột phá nghiệp bị tán tiên, giành được nghiệp bị chân tiên, cũng chỉ mất mười năm công sức, đáng tiếc, đáng tiếc. - Ta cũng không phải cảm thấy được có cái gì đáng tiếc, nếu có thể tăng cường thần niệm. Cho dù không thể giúp ta tăng lên tu vi cũng là một chuyện tình đáng chúc mừng!
Chu Báo nhét nó vào trong không gian Lưỡng Giới Phân Cát, ánh mắt lại chậm rãi híp lại. Nguồn truyện: Trà Truyện - Chuyện tình tiên khí, chúng ta sẽ từ từ suy nghĩ sau, hiện tại việc quan trọng nhất là cần phải tìm hiểu rõ ràng, đến tột cùng là ai muốn ta chết. Ha Ha phái tới mười tên bát phẩm cường giả, còn bày ra kiếm trận. Đối với một tên thất phẩm cường giả mà nói, chỉ có kết cục phải chết mà thôi!
Nghĩ đến chính mình bị thương khi ở trong kiếm trận, Chu Báo liền nghiến răng, có thể phái ra nhiều bát phẩm cường giả như vậy, cũng không phải người thường, nói thật đến bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra đến tột cùng là ai có lực lượng cường đại như vậy. Phái ra mười tên bát phẩm cường giả, một món thuần dương pháp khí.
Thực lực như vậy, cho dù là đại thế gia ngàn năm cũng không thể làm được, chỉ có thể là tam đại môn phái, hoặc là Côn Lôn Sơn.