Chương 676: Không đề (2)
Phòng khách Tây viện.
Lý Tú nhíu lông mày lại, nhìn tờ đơn thật dài Chu Báo liệt ra.
- Ta nói, cái gì thế này, hơn phân nửa đồ vật trên tờ đơn này ta không biết, nhất thời nghe qua thì cũng là truyền thuyết, còn nữa, có phải là ngươi cố ý làm ta khó xử không, không muốn cho thì nói, hà tất phải làm ta khó xử như vậy?
- Lời này của ngươi có chút an uổng cho ta rồi, ai nói ta làm khó dễ ngươi, ngươi cho rằng Thuần Dương pháp khí dễ dàng lấy như vậy sao? Ngươi cho rằng Thuần Dương pháp khí không đáng nhiều như vậy sao? Nếu như ta đưa ra điều kiện quá thấp, ngược lại là xem thường Bình châu Lý thị các ngươi rồi!
Chu Báo cười nói, nhấc tay lên, chỉ thấy ánh sáng màu vàng lóe lên, một Thanh đồng bảo tháp cao ba thước xuất hiện trước mặt hắn.
- Ta đây giao hàng trước, về phần đồ vật bên trên tờ đơn này, trong năm năm, các ngươi có thể tìm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, nếu quả thật không tìm được, thì tìm đồ vật tương đương thay thế, như thế nào?
Chứng kiến Bát cực lung linh tháp, con mắt Lý Tú sáng lên, ôm bảo tháp vào trong ngực, nhìn tỉ mỉ từ trên xuống dưới một lần, qua một hồi lâu mới dời ánh mắt khỏi Bát cực lung linh tháp, nhìn Chu Báo.
- Tốt, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, vô luận những vật này có thể tìm được hay không, Bình Châu Lý thị ta thiếu ngươi một nhân tình.
- Những đệ tử thế gia các ngươi, nói chuyện vẫn hung hăng vênh váo như vậy!
Chu Báo khoát tay nói.
- Ta cũng không muốn thừa ngươi nhân tình gì, chỉ cần các ngươi ra sức tìm tài liệu ta muốn là được, còn có một việc, sau khi trở về, nhất định phải truyền tin tức Lý thị các ngươi đạt được Bát cực lung linh tháp ra giang hồ, ta không hi vọng sau khi ngươi đi, có người chạy tới gây phiền phức với ta vì Bát cực lung linh tháp này!
- Yên tâm đi, Bình Châu Lý thị chúng ta cũng đang cần một món Thuần dương pháp khí như Bảo tháp này để trấn áp số mệnh!
Lý Tú cười nói.
- Những năm gần đây, Lý thị ta theo quy cách, cũng không làm ra sự tình gì kinh người, đã có người bắt đầu có chủ ý đánh chúng ta rồi, chúng ta cần một kiện đồ vật có thể trấn nhiếp bọn hắn, thời điểm này đạt được một kiện Thuần dương pháp khí như vậy, có thể chấn nhiếp người a!
- Ta mặc kệ Lý thị các ngươi như thế nào, ta không hi vọng chỉ vì một kiện Thuần dương pháp khí mà đối địch với thiên hạ!
Chu Báo cười, húp một ngụm trà.
- Nỗi khổ tâm của ta, chắc ngươi cũng minh bạch a!
- Minh bạch, đương nhiên minh bạch, ta cũng không phải đồ ngốc!
Lý Tú cười nói.
- Một kiện Thuần dương pháp khí mà đã rất nhiều người gây rắc rối rồi, nếu có hai kiện thì có thể càng nhiều người có bối cảnh hơn làm khó ngươi a, ta hiểu!
- Tốt, cứ như vậy mà làm, theo như nhu cầu của mọi người!
- Ân!
Thu lấy Bát cực lung linh tháp, Lý Tú lại hàn huyên vài câu với Báo Tử, liền vận khởi cương khí, hướng về hướng Đông Nam mà đi, được một kiện Thuần Dương pháp khí ngoài ý muốn, trước tiên hắn muốn về gia tộc, bởi vì, với thực lực của hắn căn bản không thể bảo trụ một bảo vật như Bát cực lung linh tháp, chỉ có lực lượng của Bình châu Lý thị mới có thể bảo hộ, mà Yên Phi đã ly khai một ngày rồi, tin tưởng, tin tức Chu Báo có được một kiện Thuần Dương pháp khí, hơn nữa còn cướp lấy Bát cực lung linh tháp sẽ truyền ra toàn bộ giang hồ, hắn muốn truyền ra tin tức đã bàn với Chu Báo ra trước khi tin tức này được lan truyền. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện
Trong quá khứ, Chu Báo đoạt Bát cực lung linh tháp từ tay Yên Phi, loại chuyện này, phóng ra giang hồ, đó là vì Yên Phi không đủ thực lực, mất bảo vật là vì hắn không có bổn sự, không có gì để phàn nàn.
Nhưng sự tình này cũng không phải là ân cừu đơn thuần trong giang hồ, trong đó còn liên lụy đến hoàng tộc, tôn thất Đại Tấn, nói nghiêm trọng hơn là Chu Báo đã cướp đoạt ngự tứ chi vật, đây cũng là vì Chu Báo biết rõ Bát cực lung linh tháp là vật trân quý, đây cũng là nguyên nhân nhịn đau mà nhường lại.
Nếu như hắn giữ lại Bát cực lung linh tháp này, không chỉ đối mặt với áp lực trên giang hồ, còn có áp lực của hoàng tộc, áp lực tôn thất, mà bây giờ hắn đã tuồn bảo vật này ra ngoài, làm sự tình phức tạp hết cả lên, có Bình châu lý thị ngăn cản phía trước, áp lực của hắn cũng giảm đi rất nhiều.
Dù là hoàng tộc Đại Tấn cũng không có khả năng ép buộc Bình châu Lý thị phải trả Bát cực lung linh tháp trả lại cho Yên Phi, tại cái này cũng không hợp lý, bởi vì Bát cực lung linh tháp Lý thị đạt được là từ tay Chu Báo, mà Chu Báo đã bán bảo tháp đi rồi, bảo vật không có trên tay hắn, nếu quả thật tìm được hắn, hắn đại khái có thể nói bảo vật đã về tay Bình châu Lý thị, chính mình còn không có bổn sự thu về, nếu muốn thì ngươi cứ đi lấy.
Chuyện này trở thành quả bóng đá qua đá lại, chuyện như vậy, là sở trường của một nhân viên công vụ kiếp trước Tiểu Báo Tử, huống chi, thực lực hắn cũng khoa trương như vậy, Yên Phi cũng không làm gì hắn.
Cho nên, lúc này Chu Báo như đã ném một củ khoai lang nóng bỏng tay ra ngoài, không những thế còn kết giao tình với Bình Châu Lý thị, chiếm được nhiều chỗ tốt, còn đối với Bình Châu Lý thị mà nói, thì đơn giản đã không mất tiền mà mua được một kiện Thuần Dương pháp khí, chuyện tốt như vậy sao lại không làm?
Đây là hợp tác song phương cùng có lợi.
Về phần Yên Phi, Chu Báo càng không sợ, không có lý do sợ a, bất quá chỉ là một tên gia hỏa thất phẩm mà thôi.
Thân phận vương gia, có thể dọa người khác nhưng không dọa được Chu Báo, không có Thuần Dương pháp khí, thằng này giờ chỉ là một lão hổ không răng, không có gì phải sợ, nếu hắn dám tìm mình gây phiền toái, Chu Báo Tử sẽ không khách khí mà làm nhục tên tiểu thế tử Tây trữ vương này một phen.
Đạp lên đầu người khác, tuy rằng không phải là thói quen tốt gì, nhưng nếu như dồn đến trên đầu, Chu Báo sẽ không khách khí.
Bởi vì nguyên nhân là lối vào Bích Lạc Bí Cảnh, vì đạt được mục đích, Chu Báo ít nhất phải ngốc ngốc ở tại địa bàn của mình trong năm tháng!
Năm tháng!
Từ khi tu vi hắn thành công, ngoại trừ bế quan bên ngoài thì không dừng ở chỗ nào lâu như vậy.
Hiện tại tu vi hắn đã thất phẩm, bởi vì cần luyện khai mở huyệt khiếu, cho nên một mực suy nghĩ sự tình huyệt khiếu, một mực đè nén thực lực của mình, cũng không tận lực tu luyện, chính là sợ bất tri bất giác nội khí của mình đột phá đến bát phẩm, sẽ ảnh hưởng đến tu vi tương lai.