- Bích Lạc bí cảnh ta đã tới nhiều lần, ta nhớ ở phía trước không xa, có một thung lũng, đến nơi đó đã an toàn rồi. - Hưu!
Lời còn chưa dứt, đã thấy một bóng đen, còn không đợi nàng kịp phản ứng, Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu đã biến mất trước mặt. - Người nào...
Cơ Dạ Nguyệt quát một tiếng, khí thế khổng lồ từ trên người nàng truyền ra, nhưng đã muộn, Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu đã biến mất không còn bóng dáng, chỉ còn lại một mình nàng trong khu rừng âm trầm cổ quái, nghe được tiếng vang này, thập phần quỷ dị. - Đem một thiếu nữ xinh đẹp như vậy bỏ vào trong rừng sâu núi thẳm, đúng là một việc thiếu phong độ a.
Tiểu tử nắm trong tay hai tên nam tử đang hoảng sợ, liên tục nhảy mấy cái, đã đến một vách núi, Tiểu Báo Tử đã sớm chọn trúng nơi này, bởi vì vách núi này có một cái động, nằm sau một bụi cỏ ẩn khuất, rất khó bị người ta phát hiện, cho nên cũng rất an toàn.
Trong động vốn là một ổ lợn rừng, nói là lợn rừng, nhưng cũng có thực lực Tam Tứ phẩm, nhưng trong tay Tiểu Báo Tử, chúng không có lực hoàn thủ, bị chém giết tại chỗ, tại đây, chính là nơi cư trú tạm thời của Tiểu Báo Tử.
Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu đáng thương, ngay từ đầu hai người này còn tưởng bị yêu thú phi hành cường đại bắt đi, nhưng cho đến khi vào động, lại phát hiện, người bắt mình chính là người đã ra tay cứu bọn họ lúc ở hàn đàm, không khỏi có chút kỳ quái.
Đương nhiên, lúc này Ngũ Lăng Tiêu đang hôn mê, Vu Khánh Dũng lại nhận ra Tiểu Báo Tử. - Các hạ bắt sư huynh đệ chúng ta tới đây làm gì?
Tuy bị người quỷ dị trước mặt bắt, Vu Khánh Dũng cũng không muốn mất mặt, dù sao hắn xuất thân danh môn, cho nên từ cách ăn mặc của Tiểu Báo Tử, cũng có thể nhìn ra lai lịch của hắn, nhưng hắn không rõ ràng lắm, hơn nữa, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái khi người của Tiên Cung xuất hiện trong Bích Lạc bí cảnh, chín cửa vào Bích Lạc bí cảnh đều nằm trong tay các đại thế lực, nhưng không có Tiên Cung, dù không có cũng không có nghĩa là Tiên Cung không vào được, chẳng phải thỏa hiệp với thế lực nắm giữ cửa vào, không phải cũng tiến vào Bích Lạc bí cảnh được sao?
Chính vì như thế, hắn cũng không muốn tự làm mất mặt với người Tiên Cung trước mặt, nhìn Tiểu Báo Tử, ngang nhiên nói ra. - Tuy Dao Trì và Tiên Cung không có quá nhiều liên hệ, nhưng từ trước tới này không có xung đột, chẳng lẽ các hạ muốn làm cho hai nhà trở mặt sao? - Ngươi biết rất nhiều đấy!
Nghe Vu Khánh Dũng một ngụm nói ra lai lịch của bản thân, Tiểu Báo Tử không cảm thấy kinh ngạc, từ cuộc nói chuyện của ba cường giả Cửu phẩm bên bờ hàn đàm, Tiểu Báo Tử kết luận, Tiên Cung tồn tại, đối với người bình thường trong võ lâm mà nói, chính là thiên đại bí mật, nhưng đối với một môn phái như Dao Trì, và những đại môn phái như Thiên Long Đạo, cũng không có gì thần bí. - Từ cách ăn mặc của các hạ, vừa nhìn là biết chính là Ki Thủy Báo trong Tiên Cung Nhị Thập Bát Tú, trên đời này, không có người nào dám giả mạo Tiên Cung Nhị Thập Bát Tú, trừ phi hắn chán sống!
Tiểu Báo Tử cười cười, đưa tay phất một cái, một tầng nhu lực tuôn ra, nhưng lại làm cho Ngũ Lăng Tiêu bên cạnh ngất đi. - Ngươi muốn điều gì?
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử đột nhiên ra tay, Vu Khánh Dũng vẫn có một chút khẩn trương. - Không phải cần phải sợ, cũng không nên sợ, ta cũng không có ác ý gì với các ngươi.
Tiểu Báo Tử hì hì cười nói ra. - Chỉ là, ngươi phải hiểu, ta tới nơi này, cũng không phải cố ý tới như các ngươi, mà là trong lúc vô tình, tiến vào Long quật thì tới đây, cho nên tốn chút thời gian để hiểu rõ nơi này là nơi nào. - Cái gì, ngươi không phải...
Nghe Tiểu Báo Tử nói thế, sắc mặt Vu Khánh Dũng đại biến, lời này của Tiểu Báo Tử có ý gì? Chuyện này có ý gì?
Điều này có nghĩa là trừ chín lối vào đã biết ra, thì Bích Lạc bí cảnh đã nhiều ra thêm một nơi, ý nghĩa là, lợi ích của Bích Lạc bí cảnh sẽ được phân phối lại, tin tức này đối với Dao Trì đúng là quá trọng yếu, mà rất rõ ràng, tên Tiên Cung Nhị Thập Bát Túc trước mặt này, hoàn toàn không hiểu biết gì về Bích Lạc bí cảnh.
Đã khó hiểu, bỗng nhiên xuất hiện ở một nơi kỳ quái, chuyện muốn làm nhất chỉ có một, đó chính là rời khỏi đây. Sở dĩ bắt mình tới đây, chính là muốn từ miệng của mình biết được tin tức về Bích Lạc bí cảnh, tìm kiếm phương pháp rời đi, mà chuyện này đối với mình, có lẽ là một cơ hội.
Tiểu Báo Tử chỉ nhìn hắn và cười lạnh, nhìn thấy sắc mặt hắn biến hóa, mà hào quang trong mắt liên tục chớp động, bỗng nhiên cười lạnh nói ra:
- Ngươi đừng nghĩ nhiều tâm tư hồ đồ như vậy, biết rõ vì sao ta làm sư đệ ngươi hôn mê không? Chính là không muốn hai nguồi các ngươi nghe nhau nói chuyện, chờ ta hỏi ngươi xong, sẽ đánh ngươi hôn mê, sau đó lại hỏi hắn, nếu như lời nói của hai người không đồng nhất với nhau, ta sẽ không buông tha các ngươi, đừng tưởng rằng các ngươi là người Dao Trì thì ta không dám giết các ngươi, ta giết các ngươi ở chỗ này, sau đó làm giao dịch với ba tên gia hỏa kia, muốn rời khỏi đây không phải là chuyện khó khăn gì.
Tiểu Báo Tử nói ra lời này, đã đánh vỡ hơn phân nửa tưởng tượng của Vu Khánh Dũng, thần sắc Vu Khánh Dũng lập tức buồn bã. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện - Tốt, từ giờ trở đi, ta hỏi, ngươi đáp, không cần nói nhảm câu nào, bằng không thì, ta sẽ không cho ngươi điều gì tốt đẹp, mà là đau khổ.
Tiểu Báo Tử lạnh lùng nói ra, tận lực đem lời nói của mình biến thành âm trầm đáng sợ, làm cho nội tâm của Vu Khánh Dũng xuất hiện cảm giác sợ hãi. - Bích Lạc bí cảnh tổng cộng có chín lối ra vào, nhưng ta cũng không phải từ bất cứ chín lối ra vào nào để tiến vào, hiện tại ta hỏi ngươi, ta có thể từ nới đó đi ra ngoài không? - Có thể!
Vu Khánh Dũng trả lời không chút do dự. - Theo Nghiễm Hàn Bí Lục ghi lại, thì Bích Lạc bí cảnh này có tổng cộng mười tám chỗ ra vào, hiện thế tổng cộng là chín, nếu như ngươi không phải từ chín lối ra vào đó tiến vào, nói cách khác, cửa thứ mười đã hiện thế. - Làm các nào để ra ngoài. - Không biết! - Không biết? - Cửa ra vào Bích Lạc bí cảnh, phương pháp ra vào để là thiên địa bí mật, ta chỉ biết trong Dao Trì phái của ta, cửa ra vào Bích Lạc bí cảnh tương liên với tiên khí trấn phái, chúng ta tiến vào Bích Lạc bí cảnh này, chính là nhờ vào việc vận dụng tiên khí của bổn phái mới có thể vào. - Không nên cường điệu với ta tiên khí hay không tiên khí, có tiên khí cũng không là gì a!