- Tiểu tử, không nên nhìn, đây là Bích Linh Chân Thủy, dù là vật gì rơi xuống, đều bị chuyển hóa thành Bích Linh Chân Thủy tinh khiết nhất, cho dù ngươi rơi xuống cũng không ngoại lệ!
Thanh Linh nói ra. - Cơ Dạ Nguyệt đến nơi này, chắc là vì Bích Linh Chân Thủy! - Bích Linh Chân Thủy này có tác dụng gì?
- Bích Linh Chân Thủy nói theo một cách nào đó, chính là Bích Hà linh khí ngưng tụ mà thành, lại hấp thu địa sát tinh khiết, âm chi khí, vô cùng tinh thuần, nếu dùng nó để tu luyện, làm nhiều công ít, nội khí tu luyện ra cũng không được thuần túy, nhưng nó mang theo tác dụng của Bích Hà linh khí là phá tà, chính là khắc tinh của tất cả Âm Sát Chi Khí trong thiên địa, dù Bách Độc Hàn Quang Chướng của ngươi lợi hại, nhưng cũng không tạo thành tác dụng quá lớn cho Cơ Dạ Nguyệt, bởi vì trong nội khí của nàng, đã chứa đựng Bích Hà linh khí, hơn nữa còn có Bích Linh Chân Thủy do Bích Hà linh khí tập trung cao độ mà thành, cho dù chỉ có một giọt, đã tương đương với toàn bộ tu vi của cường giả Cửu phẩm, ngươi nói nó trân quý hay không trân quý. - Đồ tốt như vậy, tại sao lại không mang về? Mà Bích Linh Chân Thủy ở đây cũng không nhiều lắm.
Tính tình cường đạo của Tiểu Báo Tử nổi lên, nghe thấy Bích Linh Chân Thủy có nhiều chỗ tốt như thế, tham niệm bùng cháy mạnh mẽ, nhịn không được mở miệng hỏi. - Ngươi có thể thử xem, xem làm cách nào có thể thu nó được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thanh Linh cười lạnh nói ra.
- Mỗi một giọt Bích Linh Chân Thủy đều vô cùng quý trọng và rất nặng, cho dù có dùng biện pháp gì cũng không mang theo được, ta thấy Cơ Dạ Nguyệt kia tới đây cũng không phải là vì Bích Linh Chân Thủy này, mà là có biện pháp luyện hóa một ít Bích Linh Chân Thủy, mượn cơ hội tu luyện thì bỏ đi, tuy Bích Linh Chân Thủy này có diệu dụng cực lớn, nhưng lại vô cùng nguy hiểm, nó có thể đem vạn vật trong thiên địa hóa thành Bích Hà linh khí, giống như ngươi, nếu như té xuống, không cần phải mất quá ba giây, sẽ hóa thành một giọt Chân Thủy trong hàn đàm này, cái gì cương khí, pháp khí a, cũng không có hữu dụng, cho dù là một chút Thuần Dương trong Kim Hi Ly Diễm Kính, cũng không thể chống lại Bích Linh Chân Thủy trong hàn đàm này đâu. - Hít!
Nghe Thanh Linh miêu tả, Tiểu Báo Tử hít sâu một hơi, bảo bối này là Chân Thủy a, nhưng lại là thứ đòi mạng a, may mắn là vừa rồi mình không có thò tay đi lấy, nếu không, thì cũng không còn mạng để quay về. - Vậy thứ này có tác dụng với ta không? - Tác dụng thì có, nhưng ngươi không thể tham lam, cho dù là thời đại thượng cổ, cũng có rất nhiều người bởi vì lòng tham mà chết trong nước Bích Linh Chân Thủy này. - Đây là Bích Linh Chân Thủy, còn thứ bên ngoài kia? Bên ngoài không phải là Linh Hải sao? Mà Linh Thủy này cũng do Chân Thủy tạo thành, những sinh vật sống ở bên trong thì sao? - Bởi vì đó là Bích Hà Chân Thủy, không phải là Bích Linh Chân Thủy, Bích Hà Chân Thủy rất pha tạp, hỗn tạp, chính là lựa chọn tốt nhất để thai nghén ra vạn vật, mà Bích Linh Chân Thủy thì đem tất cả nguyên khí ngưng tụ thành một thể, một thứ là giết một thứ là sinh, chỉ khác một chữ, hiệu quả khác xa nhau! - Thế Bích Hà Chân Thủy có khả năng biến thành Bích Linh Chân Thủy hay không?
Tiểu Báo Tử hỏi.
- Không có khả năng, tuy cả hai đều là do Bích Hà linh khí diễn biến mà ra, nhưng Bích Hà Chân Thủy là Bích Linh linh khí ngưng tụ đơn giản, mà Bích Linh Chân Thủy chỉ hấp thu Đại Sát Thuần Âm chi khí, đã không thể chuyển biến Thuần Âm chi khí, cũng không như Bích Linh Chân Thủy, trong đó liên lụy đến Thuần Âm và Thuần Dương. Đạo lý diễn biến vạn vật, không chỉ là ngươi, cho dù là ta cũng không hiểu, nếu như trong tương lai ngươi có thể gặp được phương sĩ chân chính, có thể lãnh giáo bọn họ. - Chỉ sợ ta không có cơ hội!
Tiểu Báo Tử cười khổ nói ra, trong ấn tượng của hắn, phương sĩ là nhà khoa học thời đại Thượng Cổ, luyện kim thuật sĩ, là một lũ biến thái, mà mình có thể gặp được một Thượng Cổ đại yêu đã là không tệ, chắc có lẽ không thể gặp những thứ khác giống như vậy đâu. - Thật sự là ngươi không có biện pháp nào lấy Bích Linh Chân Thủy sao? - Không có, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết biện pháp luyện hóa Bích Linh Chân Thủy, làm cho nội khí của ngươi mang theo lực lượng phá tà. - Hiện tại còn không phải lúc, trước tiên tìm được ba gia hỏa kia rồi nói sau. - Ha ha, hiện tại muốn đi tìm bọn họ, không phải ngươi vừa rồi rất anh dũng sao? Bộ dáng anh hùng cứu mỹ nhân a!
Thanh Linh cười lạnh nói ra. - Nhưng mà, người ta có lĩnh tình hay không thì khó biết được lắm. - Chỉ muốn kết thiện duyên thôi!
Tiểu Báo Tử mỉm cười nói ra. - Còn chuyện bọn họ lĩnh tình hay không thì nói sau. - Muốn tìm bọn họ, cũng đừng đi loạn, bọn họ nghe thấy bên này không còn tiếng động, nhất định sẽ trở lại. - Ngồi đợi ở chỗ này đi, ta cho rằng chủ ý này thật buồn cười, gọi là ôm cây đợi thỏ. - Không, ngươi tốt nhất chuẩn bị một chút trước khi trở mặt với bọn họ đi, tốt nhất là khi bọn họ xuất hiện hãy chế ngự toàn bộ bọn họ. - Vì cái gì? - Ba con chim kia tuyệt đối không vô duyên vô cớ xuất hiện ở chỗ này!
Thanh Linh nói ra.
- Bích Linh Chân Thủy tuy trân quý, nhưng đó là đối với nhân loại mà thôi, mà Long Tước là yêu thú, chúng không có biện pháp luyện hóa Bích Linh Chân Thủy, cho nên đối với chúng, Bích Linh Chân Thủy này không khác gì độc dược đòi mạng, cho nên, nếu không có lý do gì đặc biệt, bọn chúng sẽ không tới đây, cũng không cần náo loạn lớn như vậy. - Vậy chúng nó tới đây làm gì? - Đương nhiên là đoạt bảo, cái gọi là thiên tài địa bảo, tất có dị thú thủ hộ, mà ba con chim to lúc nãy đang thủ hộ thiên tài địa bảo, đang đợi thiên tài địa bảo xuất thế a. - Ngươi xác định?
Tiểu Báo Tử vẻ mặt không tín nhiệm lắm, ở cái địa phương quỷ quái này có thiên tài địa bảo gì chứ?
Linh khí ở nơi này có thể so sánh với thời đại Thượng Cổ, mà địa phương thế này có rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng đó chỉ là truyền thuyết của mấy tên đồn nhảm, hắn đi lâu như vậy có gặp gì đâu, cho nên khi Thanh Linh nói có thiên tài địa bảo, đương nhiên hắn không tin tưởng. - Đương nhiên là có, tiểu tử, không tin ta, ngươi cứ đợi là được, chỉ cần...
Lời còn chưa dứt thì thân hình của Tiểu Báo Tử đã biến mất tại chỗ, bởi vì hắn nghe được, ở gần đây có tiếng người, hơn nữa cũng không phải là bọn người Cơ Dạ Nguyệt.