Thông Thiên Đại Thánh

Chương 510: Hư không pháp khí, múa rìu qua mắt thợ (3)


Khoảng cách mười trượng Tiểu Báo Tử cũng không buông tha, hai lần công kích không trúng, hắn đứng trên mặt đất, cảm giác được lúc này ánh sáng màu xanh xuất hiện sẽ có chấn không không gian thần bí, trên mặt Tiểu Báo Tử hiện ra nụ cười lạnh lùng vui vẻ..

Hắn cảm giác được khí tức không gian không ổn định.

Đúng, là không ổn định!

Đây là vấn đề xảy ra khi hắn liên tục thi triển một trăm hai mươi lần Tam Giới Tiểu Na Di cự ly ngắn, hoặc là mười tám lần Tam Giới Tiểu Na Di cự ly dài, lúc này mới xuất hiện không gian chấn động.

Một khi xuất hiện tình huống không gian chấn động thì Tiểu Báo Tử lập tức dừng lại, bởi vì nếu cứ tiếp tục như vậy, thì sẽ xuất hiện tình huống không gian mất đi trạng thái ổn định, cũng không chỉ định được ví trí sẽ đến, mà lần đầu tiên hắn luyện tập bị rơi xuống dưới đáy sông Lạc, mà đồng thời hắn cũng âm thầm may mắn là mình không bị truyền tống vào trong viên đá hoặc dưới nền đất.

- Ta đến muốn nhìn một lần, tiếp theo, các ngươi sẽ truyền tống đến địa phương nào.

Tiểu Báo Tử cười lạnh, thời điểm sau lưng xuất hiện không giân chấn động thì hắn nhảy lên, song chùy nện xuống đạo ánh sáng màu xanh đang chớp động kia.

Lúc này đây, ánh sáng màu xanh cũng không có biến mất, đạo tinh quang hàn bích kia một lần nữa từ trong đạo ánh sáng xanh bắn ra, nghênh tiếp song chùy của Tiểu Báo Tử, hiển nhiên, đối phương cũng hiểu không thể tiếp tục xuyên toa hư không nữa, cho nên mới dùng đạo hàn bích này ngăn cản song chùy của Tiểu Báo Tử, lại sau đó mới xuyên toa hư không đi tiếp.

Nhưng mà bọn họ đã đánh giá cao đạo tinh quang hàn bích này rồi, cũng đánh giá thấp uy lực của song chùy, song chùy vẽ lên không trung một hình vòng cung quỷ dị, tránh né đạo tinh quang hàn bích kia, lúc lên lúc xuống, nện mạnh vào đạo ánh sáng màu xanh.

Đạo hàn bích kia vồ hụt, lại không đánh trả kịp, mà thiết chùy của Tiểu Báo Tử lại đánh xuống đạo ánh sáng màu xanh kia.

Oanh! Một tiếng giòn vang, rất nhỏ bé, nhưng Tiểu Báo Tử lại nghe được rất rõ ràng, ánh sáng màu xanh lại biến mất một lần nữa, nhưng sắc mặt Tiểu Báo Tử lại hiện ra nụ cười thắng lợi.

- Xuyên toa a, tiếp tục xuyên toa đi!

Hắn cười lạnh, nắm thiết chùy trong tay thật chặt, mở rộng linh giác ra, lập tức đem trọn sân nhỏ bao phủ trong phạm vi của linh giác.

Xuyên toa hư không là một kỹ thuật, cũng là một vêệc có hạn chế cực lớn, giống như Tam Giới Tiểu Na Di của Tiểu Báo Tử, tuy có thể xuyên toa hư không, nhưng chỉ có thể xuyên toa một khoảng cách nhất định, Thanh Phong Lâu cũng có phương pháp xuyên toa hư không như vậy, nhưng kỹ thuật này lại không lưu loát như Tam Giới Tiểu Na Di của Tiểu Báo Tử.

Dù là tốc độ xuyên toa hư không, hay là hiệu suất của việc xuyên toa cũng không bằng, bởi vậy, hiện giờ lại bị Tiểu Báo Tử đánh trở về, nhất định sẽ không xuất hiện tình huống Tiểu Báo Tử không khống chế được.

- Tại sao lại như vậy? Tại sao tên Chu Báo này lại biết rõ thời gian và địa điểm mà chúng ta xuất hiện?

Trong vô tận hư không, tên lâu chủ Thanh Phong Lâu Lam Vũ, đại trưởng lão và một tên cường giả Thất phẩm khác của Thanh Phong Lâu đang ngồi trên một tấm thảm màu đỏ chót, phẫn nộ mắng chửi.

- Hư không thần trảm!

Đây chính là căn cơ sinh tồn của Thanh Phong Lâu, cũng là thứ bảo đảm thời kỳ Thanh Phong Lâu mới thành lập không bị tiêu diệt, mà hiện tại, rất quỷ dị, tấm Hư không thần trảm này lại đi hiệu lực, không chỉ mất đi hiệu lực, mà ba người bọn họ còn bị nhốt trong phiến hư không này, cho dù có thực lực cũng không thể xuất ra.

- Đại trưởng lão, không thể lại tiếp tục như vậy, tiếp theo, chúng ta nhất định phải lao ra.

- Lao ra, nói thì đơn giản, nhưng không biết tên Chu Báo này dùng phương pháp gì mà đoán được quy luật của Hư không thần trảm a, hiện tại hư không thần trảm đã bị tổn thương, nếu như cưỡng ép xông ra, cũng không thể thành công!

- Vậy thì phải nhìn đại trưởng lão rồi.

Chuyện tới nước này, Lam Vũ cũng không còn băn khoăn gì cả.

- Đại trưởng lão, chỉ cần ngài sử dụng toàn bộ uy lực của Long Nhận, mới có con đường sống a!

- Vừa rồi ta đã dùng toàn lực thúc dục Long Nhận rồi, nhưng mà trong hư không này, lại bị hạn chế rất lớn, cho nên xuất Long Nhận ra cũng không có nhiều loại biến hóa.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Sắc mặt Lam Vũ biến hóa rất khó xem.

- Hiện tại chúng ta không thê thao túng Hư không thần trảm nữa. Chỉ mong tên Chu Báo kia không thể dự đoán được Hư không thần trảm sẽ xuất hiện ở nơi nào, tiếp theo Hư không thần trảm xuyên toa, ta sẽ thúc dục toàn bộ uy lực của Long Nhận, mà các ngươi, phải liều lĩnh xông ra, làm như vậy, mới có khả năng tìm ra được một con đường sống.

- Chúng ta thì như thế, vậy ngài thì sao?

Thần sắc Lam Vũ rất khó nhìn, từ trong lời nói của đại trưởng lão, hắn nghe ra một hương vị không tốt.

- Ta, ta còn có thể thế nào chứ? Hư không thần trảm đã mất đi khống chế, muốn phá vỡ hư không, ta chỉ có thể dựa vào man lực mà thôi, đợi sau khi phá vỡ hư không, lại thúc dục Long Nhận, các ngươi cho rằng, ta còn chiến lực sao?

Đại trưởng lão cười khổ nói ra.

- Nhưng mà... Nguồn truyện: Trà Truyện

- Không có thời gian, Hư không thần trảm đã bắt đầu phá vỡ hư không, các ngươi nhanh chóng chuẩn bị đi!

Bỗng nhiên lúc này, sắc mặt đại trưởng lão ngưng trọng, bàn tay nhấn một cái thật mạnh vào Hư không thần trảm dưới chân.

Một cổ không gian chấn động từ bàn tay hắn lóe lên, đạo ánh sáng màu xanh của thần thảm lập tức xuất hiện.

- Ở chỗ này sao?

Trong sân, thần sắc Tiểu Báo Tử xuất hiện lãnh ý, hư không chấn động sẽ biến mất tỏng mấy hô hấp, sau đó nó sẽ xuất hiện lại, còn lần này, cách hắn rất gần, thiết chùy trong tay cũng không nện xuống, trái lại, hắn nhảy lên, sự thật cũng chứng minh, hắn làm như vậy là đúng.

Cơ hồ vào lúc đạo ánh sáng xanh xuất hiện, đạo tinh quang hàn bích kia cũng xuất hiện, không chỉ xuất hiện, nó còn bao phủ phương viên ba trượng của ánh sáng xanh, nếu như Tiểu Báo Tử mạo muội xông lên, nhất định sẽ bị đạo hàn bích kia đâm trúng, dù thiết chùy của Tiểu Báo Tử nặng nề, nhưng đạo hàn bích kia cũng rất quỷ dị, đã phá vỡ Tu La Âm Sát trận của Tiểu Báo Tử, cho nên Tiểu Báo Tử không dám cho thiết chùy tiếp xúc với nó, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a!

Cho nên Tiểu Báo Tử đứng ở một bên, chỉ lạnh lùng nhìn hàn quang chớp động, nhìn thấy hai đạo nhân ảnh từ trong hàn quang xuất hiện, sau đó hàn quang biến mất, sau đó, song chùy nện xuống, đập vào đạo ánh sáng xanh kia.