- Hắn có đan phương Dịch Cân Đan, như vậy, hắn cũng có vài loại khác nữa! - Có khả năng, nhưng mà, chuyện này thì có quan hệ gì tới chúng ta chứ?
Thanh lão mỉm cười nói ra. - Đối với chúng ta mà nói, Đoán Cốt Đan cũng không có giá trị quá lớn, Định Mạch Đan. Hoán Huyết Đan, Tẩy Tủy Đan thì hơi phiền toái, ngươi thật sự cho rằng trên đời này vẫn còn dược vật có thể luyện chế mấy loại đan dược này sao? Cũng chỉ có Dịch Cân Đan, bây giờ chúng ta mới có điều kiện luyện chế một đám a. - Nói cũng phải, nhưng mà, đối với chúng ta mà nói, Đoán Cốt Đan không có giá trị, nhưng những tên trong chốn võ lâm kia... - Chuyện này không có quan hệ tới chúng ta!
Thanh lão chen ngang lời nói của lão già nghèo kiết hủ lậu. - Ngươi đã ngẩn ngơ ở Tiên Cung suốt mấy trăm năm, lúc nào quan tâm đến chuyện trên giang hồ rồi? - Không phải ta quan tâm chuyện trên giang hồ, mà ta lo lắng sau khi tin tức này tiết lộ ra ngoài, sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt cho tiểu tử kia. - Chỉ cần chúng ta không nói, thì không có người nào tiết lộ cả, Tiểu Báo Tử là người của Tiên Cung chúng ta, người trong Tiên Cung, chỉ cần hỗ trợ nhau cùng có lợi, quyết không làm ra chuyện phá hoại lẫn nhau!
Thanh lão nhìn lão nghèo kiết hủ lậu, nói xong lời này liền dừng lại một chút. - Cho nên, ngươi không cần lo lắng chuyện như vậy xảy ra ở Tiên Cung. - Ta cũng yên tâm rồi!
Lão nghèo kiết hủ lậu hết sức hài lòng. - Vậy thì cứ để tiểu tử đó đi giày vò đi! - Do hắn thôi, tuy hắn là Tiên Cung Nhị Thập Bát Tú, nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, cần học hỏi thêm kinh nghiệm, giang hồ chính là nơi lịch lãm rèn luyện tốt nhất. - Ngươi xem, chuyện của Thanh Phong Lâu, chúng ta có nên âm thầm ra tay không?
Lão già nghèo kiết hủ lậu có chút do dự nói ra. - Dù sao trong Thanh Phong Lâu, có bốn tên cường giả, hắn chỉ có một người, chỉ sợ phải cố hết sức a! - Ta đã cho Ngọc Tuyền âm thầm đi theo, trông chừng hắn rồi. - Ân, như vậy cũng tốt, tu vi Ngọc Tuyền vừa đột phát Bát phẩm, có hắn ở bên cạnh tiểu tử kia, chắc có lẽ không xảy ra chuyện gì lớn! - Ngươi đúng là quá quan tâm đến hắn a! - Nhiều... Nhiều năm như vậy, ngươi nhìn ngươi thu được thứ chó má gì, chỉ có hắn là kiên nhẫn đi theo ta học, những người khác, đặt mông xuống là cứ như dưới mông có lông lá, bộ dáng đều ngồi không yên.
Lão già nghèo kiết hủ lậu cười lạnh nói ra. - Ta còn trông cậy vào hắn sẽ truyền thừa những vật kia xuống a, không quan tâm thì sao được.
Chuyện xảy ra trên giang hồ, truyền đi rất nhanh, đặc biệt là quan hệ tới danh nhân bát quái.
Tuy Thanh Phong Lâu là một tổ chức sát thủ, nghe rất thần bí, nhưng cũng giống như tên nam nhân áo bào tro đã nói, ba trăm năm, dù là một thái điểu cũng biết đến sự tồn tại của Thanh Phong Lâu, uy phong thì uy phong. Nhưng cũng quá rêu rao. Một tập đoàn sát thủ, rêu rao là một công việc không quá tốt đẹp.
Chính vì quá mức nổi danh, quá mức rêu rao, cho nên, mỗi khi có hành động đại quy mô, Thanh Phong Lâu sẽ hấp dẫn sự chú ý của người khác, lúc này đây, bọn họ huy động mấy tên sát thủ đi giết thân nhân của Tiểu Báo Tử, tuy hành động rất bí mật, nhưng không thể lừa gạt người có tâm, trọng yếu nhất chính là hành động của bọn họ đã thất bại, toàn bộ sát thủ đều chết.
Mười hai tên sát thủ phái đi Vân Châu và Trung Hòa quận thành đều bị giết chết, thậm chí ngay cả người Chu gia cũng không nhìn thấy, không chỉ bị giết, thi thể, tư cách và địa vị bài trong Thanh Phong Lâu cũng bị đính trên tường thành.
Bởi như vậy, đã oanh động cả giang hồ, biến thành một đại sự kiện. Nguồn: http://Trà Truyện
Nhưng chỉ mấy ngày, người trong võ lâm cũng biết. Thanh Phong Lâu muốn đối phó Chu Báo, phái mười hai tên sát thủ đi giết thân nhân của Chu Báo, nhưng toàn bộ sát thủ bị cường giả thần bí trong Chu gia cất dấu đánh chết, không tên nào chạy thoát, thây còn bị phơi nắng ba ngày.
Ô gia cũng làm ra cử động tỏ vẻ bất mãn rất lớn đối với Thanh Phong Lâu, hơn nữa ra cảnh cáo, sẽ giết chết bất cứ người nào của Thanh Phong Lâu nếu tiến vào Vân Châu, là địch nhân của Ô gia, tuy Ô gia không phải là danh môn đại phái hay ngàn năm thế gia, nhưng đối với loại hành vi khiêu khích này cũng sẽ tiến hành đáp trả mạnh mẽ.
Nói trắng ra, lúc này Ô gia đang tỏ thái độ với Thanh Phong Lâu.
Vào lúc đám người trong võ lâm còn không có thăm dò ra tiền căn hậu quả của câu chuyện, lại có một tin tức xuất hiện, đó là một ít hang ổ xuất hiện mặt ngoài của Thanh Phong Lâu, bị Chu Báo tung ra, hơn nữa tỏ vẻ sau hai mươi ngày nữa, sẽ san bằng hang ổ của Thanh Phong Lâu.
Võ lâm xôn xao!
Giang hồ sôi trào!
Chu Báo tiếp tục không làm cho người khác bớt lo, lúc này lại biến thành tiêu điểm trong thiên hạ. - San bằng Thanh Phong Lâu, khẩu khí thật lớn! - Chu Báo điên à? Thanh Phong Lâu đúng sừng sững trong võ lâm mấy trăm năm không ngã, hắn nói san bằng là san bằng, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng hắn chính là nhân vật cấp bậc Bắc Nguyên tam đại Tông Sư hay sao? - Không thể a, nếu như hắn không nắm chắc, chắc chắn sẽ không nói như vậy, ngay cả địa chỉ hang ổ của Thanh Phong Lâu cũng có thể tìm ra dễ dàng, nói rõ hắn đã thăm dò ra chi tiết của Thanh Phong Lâu a. - Chu Báo tử không đơn giản a, mười hai tên sát thủ chữ Thiên của Thanh Phong Lâu đều thất thủ, hơn nữa đều bị giết chết, người ra tay có tu vi thấp nhất là Thất phẩm, Vân Châu Ô gia nhất định không có thực lực cường đại như vậy, sau lưng thằng này nhất định có Thiên Long Đạo chống lưng a. - Đúng vậy a đúng vậy a, mười hai tên sát thủ chữ Thiên cứ như vậy mà chết, không có thực lực Thất phẩm nhất định không làm được, tên Chu Báo này đúng là đại thủ bút a, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tìm được hai tên cường giả Thất phẩm giúp đỡ, xem ra lúc này đây, Thanh Phong Lâu sẽ có phiền toái!
- Tuổi hắn vẫn còn trẻ a, cho nên mới nói ra những lời ngông cuồng như vậy, chẳng chừa lại khả năng hòa giải nào cả, đã cùng Thanh Phong Lâu kết cừu hận không chết không thôi, nếu như lúc này hắn không triệt để san bằng Thanh Phong Lâu, vậy sau này, hắn không được sống khá giả, mà hai tên cường giả Thất phẩm kia cũng không thể bảo vệ hắn cả đời được.
Đây chính là lời của tên thuyết thư. - Người trẻ tuổi a, còn chưa ráo máu đầu, làm việc quá xúc động, quá xúc động a!
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, lời đồn bay khắp bốn phía của giang hồ, nói cái gì cũng có, mà Chu Báo chính là tâm điểm, lại hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.