Nguyên bản động tác của Tiểu Báo Tử đang chậm rãi chợt biến đổi trong nháy mắt. Trở nên dữ dằn, nguyên bản cánh tay đang giơ lên kia mạnh mẽ nắm chặt lại, mà nguyên bản cái nắm tay đang nắm lại kia thì lại thư dãn mở ra.
Sau khi thay đổi thì khí thế trên người Tiểu Báo Tử cũng thay đổi đột ngột, bởi vì vậy mà quỹ tích của thiên thể đang được hòa hoãn uốn nắn biến thành hủy diệt cuồng bạo.
Mỗi một quyền vung ra, trong đầu của Tiểu Báo Tử liền có một ngôi sao bị đánh thành bụi phấn.
Địa hỏa nguyên tủy ở xung quanh hắn đã bị quyền ý ảnh hưởng bay lên mãnh liệt, bay xung quanh thân thể Tiểu Báo Tử, hung hăng rót vào trong thân thể của hắn.
Sắc mặt của Tiểu Báo Tử lập tức trở nên đỏ bừng, nhưng mà hắn lại như không hề hay biết, vẫn tiếp tục một quyền lại một quyền đánh ra, tình huống như vậy kéo dài trong gần mười ngày, ngày nào cũng giống như ngày nào.
Cương mãnh, bá đạo, thô bạo, tràn ngập tính hủy diệt!
Nếu hiện tại dùng một lời nói có thể biểu thị được tính chất một quyền đánh ra của Tiểu Báo Tử lúc này thì chỉ có thể là câu này.
Bản chất của hắn chính là hủy diệt!
Nắm tay của Tiểu Báo Tử lúc này tuy rằng không thể chân chính hủy diệt thần tinh, nhưng mà sau khi hắn dùng một quyền rồi lại một quyền đánh vào thì rốt cục một viên thần tinh ở bên trong đầu hắn cũng bị hủy diệt. Quyền kình, quyền phong, quyền ý của hắn đều mang theo ý cảnh hủy diệt hết thảy.
Nắm tay, chính là dùng để hủy diệt!
Thời viễn cổ xa xưa, vì sinh tồn, vì đối kháng với thiên địa chi uy. Con người đã biết cầm vũ khí, sáng chế ra các loại thần thông vũ khí, nhưng mà nguyên thủy nhất vẫn là dùng nắm đấm của mình, bọn họ dùng nắm tay của mình để cầu sinh. Nhưng cũng có thể nói ý nghĩa quả đấm của bọn hắn đại biểu cho hủy diệt.
Bởi vì bọn họ sinh ra là để hủy diệt.
Cho nên, nói về quyền pháp thì nó thuộc về một loại nghệ thuật hủy diệt.
Điểm này, sau khi Tiểu Báo Tử hủy diệt vô số ngôi sao thì rốt cục cũng hoàn toàn lĩnh ngộ được.
Quyền pháp hủy diệt, khí tức hủy diệt!
Đây chính là chân ý của quyền pháp của Tiểu Báo Tử, cũng là mục tiêu quyền pháp hắn theo đuổi cả đời.
Lấy Thái Cực Quyền làm khung xương, làm nền, lấy Đại Hoang Thập Tam Quyền làm huyết nhục, lấy Thiên Xà Liễm Tức Pháp, Ngọc Hư Thông Thiên Kình làm kinh mạch, lấy Phiên Thiên Chùy Pháp, Loạn Phi Phong Chùy Pháp để tham khảo, diễn biến ra vũ trụ trong đầu. Cuối cùng trong ba tháng quyền pháp của Tiểu Báo Tử đã hoàn toàn dung hợp trơn tru, tạo thành một loại quyền pháp thuộc về riêng hắn.
Thời gian hắn xuất thủ một lần nữa sau này, sẽ không có phân chia Thái Cực Đại Hoang, Phiên Thiên, Loạn Phi Phong khác biệt, Thiên Xà Liễm Tức và Ngọc Hư Thông Thiên Kình cũng sẽ không cần cố ý vận dụng, hết thảy đều dung nhập vào trong môn quyền pháp hắn mới diễn luyện ra này.
Cánh cửa quyền pháp này, vẫn còn xa mới tới viên mãn, chỉ có thể xưng tụng là có chút thành tựu!
Thậm chí, Tiểu Báo Tử còn cho rằng, cánh cửa quyền pháp của hắn vĩnh viến không thể có viên mãn, bởi vì quyền ý của hắn thật sự là quá mức khổng lồ, muốn uốn nắn lại toàn bộ quyền ý hỗn loạn, đập nát toàn bộ những thiên thể chạy loạn trong đầu, dường như là một chuyện tình không có khả năng hoàn thành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng mà ở một mặt khác cũng thể hiện ra, cánh cửa quyền pháp này, còn có khả năng diễn biến vô hạn.
Vô hạn diễn biến, có lẽ đúng là ưu thể lớn nhất của cánh cửa quyền pháp này.
Nhưng mà, hiện tại Tiểu Báo Tử cũng không có nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ muốn có thể dung hợp được quyền pháp và chùy pháp lại làm một là được rồi.
Trong ba tháng này, mỗi ngày hắn đều hấp thu địa hỏa nguyên tủy, mỗi ngày đều rèn luyện quyền pháp của mình, mỗi ngày đều phải chịu đựng cảm giác địa hỏa nguyên tủy đốt cân liệt cốt, giày vò gân cốt của mình, một ít dịch cân đan đã sớm bị hắn dùng hết. Nhưng tất cả chuyện này đều không hề phí công.
Trong khi hắn hoàn toàn thông hiểu được đạo lý của quyền pháp, thì nội khí Cửu Long Thần Hỏa trong cơ thể rốt cục cũng biến thành thể lỏng, chạy ở bên trong kinh mạch của hắn. Thất phẩm đại thành!
Động tác của hắn chậm rãi ngừng lại. Khí thế cuồng bạo mạnh mẽ vừa rồi chợt tắt, quang mang trong mắt cũng tiêu tán hết, từng bước từng bước rời khỏi dòng dung nham. - Hô, thời gian chắc cũng đã được ba tháng, ở trong địa phương quỷ quái này ba tháng chỉ có thể ăn lương khô, ngay cả uống nước cũng phải phiền toái, rốt cục có thể được giải thoát rồi.
Trong lòng Tiểu Báo Tử thầm hô may mắn, ở trong này ba tháng, hắn đã gầy đi một một vòng, cao thêm một đoạn. Thức ăn của hắn là lương khô mang tới, cũng may mấy ngày này là đến lượt Ô gia sử dụng Địa Tâm Hỏa Mạch, cho nên hắn mới không cần ra khỏi hỏa mạch cũng có thể có nước uống. Nếu không, cứ cách vài ngày hắn lại phải đi ra một lần, như vậy thì không có cách nào đặt toàn bộ tinh lực vào bên trong quyền pháp. - Lúc này đây xem như ta đã thiếu tên kia một cái nhân tình, phải nghĩ biện pháp trả cho hắn mới được!
Trong ba tháng này, Ô Lôi trợ giúp cho hắn rất lớn, hắn đương nhiên sẽ không quên. Cũng thông qua ba tháng này hắn đã có chút minh bạch rồi, vì cái gì mà rất nhiều cường giả đã đạt tới thực lực rất cao nhưng vẫn giữ một cái chức vị hữu danh vô thực ở trong một cái tổ chức nào đó, bởi vì tu luyện đòi hỏi phải có hậu cần.
Nếu ngươi chỉ có một thân một mình, muốn bế quan một cái để đột phá cảnh giới, nhanh thì là ba tháng chậm thì là nửa năm, thậm chí có thể là một năm, chẳng lẽ thật sự có thể không cần ăn uống sao?
Không có khả năng!
Coi như ngươi có thể không ăn, nhưng nước thì vẫn phải uống. Trừ phi là ngươi tìm được một địa phương đủ ăn đủ uống để bế quan.
Nhưng mà chân chính tu luyện đến cảnh giới như Tiểu Báo Tử lúc này, đối với nơi bế quan cũng cần có nhưng yêu cầu đặc thù, có nhiều lúc đều ở trong những hoàn cảnh cực đoan. Giống như Tiểu Báo Tử lúc này, cần phải ở bên trong Địa Tâm Hỏa Mạch mới có thể đề cao tỷ lệ đột phá thật lớn. Có người thì ở trong băng tuyết ngập trời để đột phá, hơn nữa mỗi một lần đột phá đều có yêu cầu cực cao đối với điều kiện thân thể, cần phải có năng lượng dự trữ sung túc, không có chuẩn bị sung túc, có khi còn chưa đợi đến lúc thực lực của ngươi đột phát, thì ngươi đã bị chết đói rồi.
Trước kia Tiểu Báo Tử bế quan cũng không phải ở trong những địa phương có hoàn cảnh cực đoan như vậy cho nên mới không ý thức được vấn đề lớn như vậy. Thế nhưng trong lần bế quan ở trong Địa Tâm Hỏa Mạch, xem như hắn đã nhận thức được sâu sắc việc này. Một cường giả, trừ phi là có được tình huống đặc thù, nếu không thì không thể nào tồn tại một mình được.