Thông Thiên Đại Thánh

Chương 422: Tà đồng nghịch thiên, Diệt Trần trọng thương (2)


Diệt trần nhấc tay, phẩy giữa không trung, một đạo ngân quang mạnh mẽ bắn ra khỏi người hắn, đánh xuống dưới đất.

- Rầm rầm!

Cả mặt đất rung chuyển. Ma Quỷ Cốc giống như trải qua động đất cấp mười, lay động giữa trời đầy gió tuyết.

Núi đá bay loạn, mặt đất vỡ tung.

Ma Quỷ Cốc chịu một đòn này, gần như vỡ nát. Tiểu Báo Tử đang trốn trong một tiểu động chỉ thấy dưới chân rung động, sau đó cả hang đều đổ xuống người hắn. Hắn không dám thờ ơ, lùi ngay ra ngoài, liên tục chạy trốn, vừa chạy vừa sử dụng Thiên Xà Liễm Pháp Thần, làm cho cả một quá trình không lộ một tia hơi thở nào. Chạy được một lát, Tiểu Báo Tử cảm thấy việc này không tốt chút nào, Ma Quỷ Cốc đã bị Diệt Trần theo dõi. Một lần không được thì hai, ba lần, cứ thế này, việc Ma Quỷ Cốc bị đánh sập là chuyện sớm muộn mà thôi.

Tiểu Báo Tử không dám nghĩ nhiều, chọn một hướng, lại thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, hướng ra bên ngoài, liên tục sử dụng, cho đến khi ra ngoài hơn ba mươi lý mới tạm yên lòng, cẩn thận trốn vào một góc, ngẩng đầu nhìn về phía Ma Quỷ Cốc.

Hơn ba mươi lý, tại thảo nguyên trống trải như thế nào, Tiểu Báo Tử vẫn nhìn thấy một cách rõ ràng.

Thân hình Diệt Trần biến mất.

Vừa rồi, hắn một mực thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, không để ý tới Diệt Trần đang làm gì. Bây giờ, hắn vừa ổn định xong, thì đã không thấy Diệt Trần đâu.

Hắn lập tức cả kinh, sau đó, một cảm giác nguy hiểm vô cùng xuất hiện trong đầu.

"Không tốt!" Trong lòng vừa cảm thấy, hắn lập tức không cần suy nghĩ, định sử dụng Tam Giới Tiểu Na Di, nhưng lần này, lại không thành công.

Một bàn tay lớn, vượt qua hư không, tóm cổ hắn, kéo hắn ra khỏi hư không.

- Một tiểu tử thú vị, lại biết sử dụng hư không!

Thanh âm của Diệt Trần vang lên bên tai, trong lòng Tiểu Báo Tử sợ run, muốn dùng lực, lại phát hiện ra, thẩn thể không làm được gì. Khi bị tóm cổ, một đoàn lãnh khí đã tiến vào, khóa toàn bộ huyệt vị của hắn, nội công không thể thi triển, mà thân thể càng mềm yếu, vô lực.

Cứ thế, giống như một con ngan, bị Diệt Trần tóm lấy:

- Ngươi là đồng lõa của Vương Xà sao? Đúng là người trẻ tuổi!

Ma Tôn Diệt Trần là ai?

Một đòn bắt lấy, phát hiện ra Tiểu Báo Tử còn trẻ hơn so với tưởng tượng của hắn:

- Thú vị, chưa tới hai mươi tuổi mà tu vi đã tới ngũ phẩm. Tu vi ngoại đan thậm chí còn tới lục phẩm, biết xuyên qua hư không, còn có thể sử dụng được cả Vô cực chấn thiền, thứ mà bây giờ ngươi không thể dùng được. Nếu tiếp tục để ngươi sống thêm một hai năm, chẳng phải ta cũng sẽ không làm gì nổi sao?

Diệt Trần nói xong, hắn yên trên tay quay cuồng, sát ý hiện rõ:

- Người như ngươi, lưu lại là một tai họa lớn, tốt nhất là nên giết đi.

- Khứ nhĩ mụ đích ! (đmm!)

Cả người Tiểu Báo Tử vô lực, hai mắt nhắm nghiền, thế nhưng dưới da mắt hắn, Hỏa Hồng Tinh đã hoàn toàn mở ra.

Hồng quang trong mắt lóe hiện, Tiểu Báo Tử nhất thời rơi vào một trạng thái kỳ quái.

Trong mắt hắn, ba đạo hoa văn đang chuyển động mạnh mẽ

Chỉ là trong nháy mắt, lại giống như vĩnh viễn!

Diệt Trần là một người hết sức quyết đoán, chỉ qua việc nhìn Tiểu Báo Tử còn trẻ, tu vi ngũ phẩm, có thể xuyên qua hư không, hắn đã thấy được Tiểu Báo Tử là một mối uy hiếp lớn. Có lẽ, trừ hắn ra, không ai có thể để ý như vậy được.

Hơn nữa, hắn tin rằng Tiểu Báo Tử còn có nhiều bí mật nữa. Nếu là trước kia, hắn có thể sẽ vì tò mò mà để cho Tiểu Báo Tử sống sót, xem thử xem tiểu tử này có những gì.

Nhưng bây giờ, hắn đã không có suy nghĩ đấy. Bất kể Tiểu Báo Tử còn bao nhiêu bí mật đi nữa, hắn cũng không thèm để ý.

Hắn đã ngưng tụ được Thiên Ma Chân Thân, chỉ thiếu nửa bước là tiến tới thông huyền bí cảnh, tâm tính đã vô cùng vững vàng. Hắn không truy kích Vương Xà, chỉ là do lo lắng đến Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, nghĩ đến việc thực lực của Thiên Long Đạo tăng vọt sẽ ảnh hưởng như thế nào. Giờ bắt được Tiểu Báo Tử, lại thấy được tiềm lực Tiểu Báo Tử, tương lai có thể là mối uy hiếp với Tịch Diệt Ma Cung. Hắn muốn diệt mối nguy này từ trong trứng nước, không cho Tiểu Báo Tử cơ hội trưởng thành.

Chính vì vậy, hung quang trong mắt Ma Tôn Diệt Trần mới hiện ra dữ dội, không cần suy nghĩ, nâng cự chưởng đánh vào trán của Tiểu Báo Tử. Một chưởng này nếu đánh trúng, cho dù Tiểu Báo Tử có thủ đoạn đến như thế nào, cũng chỉ có đường chết mà thôi. Nguồn truyện: Trà Truyện

Tiểu Báo Tử vận khí tốt, nhân phẩm tốt, khi bị Diệt Trần tóm lấy, cảm thấy nguy hiểm, liền khởi động Hỏa Hồng Tình.

Chính nhờ hành động này, mà hắn thoát chết.

Hoa văn trong mắt hắn xoay tròn, đưa suy nghĩ của hắn vào một trạng thái kỳ dị. Ý thức khuếch tán đi khắp nơi, không gian như dung hòa vào hắn. Trong vào ba trượng, là thế giới riêng của hắn, một thế giới tĩnh lặng.

Bao gồm cả Ma Tôn Diệt Trần, cả gió tuyết đầy trời, và cả bàn tay của Diệt Trần đang đánh vào đầu hắn.

Bàn tay của Diệt Trần, dừng lại trước trán của Tiểu Báo Tử hai tấc.

Thần niệm của Tiểu Báo Tử cũng tràn vào ý thức của Diệt Trần, giống như lần mà hắn vô ý xâm nhập vào ý thức của một con bò sát nhỏ. Chỉ là bây giờ, hắn không phải đối mặt với bò sát, hắn đối mặt với Ma Tôn Diệt Trần.

Loài bò sát có ý thức đơn giản, dễ dàng bị hắn xâm nhập, linh hồn cũng bị nhiếp ra. Thế nhưng bây giờ, thần niệm của hắn như đụng phải một ngọn núi băng màu đen thật lớn.

Lạnh lẽo, khổng lồ, không có kẽ hở. Thần niệm của hắn xông lên giống như bị đánh ngược lại, không có tác dụng gì.

Điều đáng mừng duy nhất chính là, núi băng cũng không phản ứng lại.

Thế nhưng hắn cũng hiểu, điều này cũng không duy trì được bao lâu.

Hỏa Hồng Tinh của hắn sắp không duy trì được nữa rồi.

- Mẹ kiếp, mặc kệ, liều đi!

Cảm giác được uy hiếp kinh người của bàn tay đang dừng trước trán hai tấc, Tiểu Báo Tử cũng không dám nghĩ nhiều nữa.

Không phải là một núi băng sao?

Lão tử đụng một lần không xong, thế hai lần thì sao?

Ta không nhiếp toàn bộ linh hồn của ngươi ra được, thế ta phá một đoạn ra đùa là được chứ gì?

Núi băng thiếu một mảnh thì không sao, nhưng linh hồn ngươi không giống núi băng, cũng không phải là núi. Mất đi một mảnh, ta không tin ngươi không chịu ảnh hưởng gì!

Tiểu Báo Tử nghĩ, đem thần niệm tập trung lại, hung hăng đánh tới phần yếu nhất của núi băng.

Rầm!

Một lần trời long đất lở, vô số tin tức xông vào thần niệm của hắn, mà hắn cũng không có thời gian để xử lý mấy cái thông tin này.

- Nguy rồi, Hỏa Hồng Tinh đã tới cực hạn!

Cảm thấy hai mắt bắt đầu đau đớn, Tiểu Báo Tử không dám nghĩ nhiều, cố chịu đau, rút đầu lại, cố thoát khỏi phạm vị bao trùm của bàn tay Diệt Trần. Nội khí trong cơ thể cũng vận dụng gấp đôi, huyền hỏa trong đan điền cũng dùng đến, tỏa ra nhiệt lượng kinh người, luyện hóa đoàn nội khí mà Diệt Trần dùng để phong tỏa huyệt vị của hắn.