Văn sĩ áo trắng thản nhiên nói: - Quan trọng nhất là, thực lực bản thân hắn cũng không dưới cường giả thất phẩm bình thường, cường giả thất phẩm của Trữ Châu Mạnh thị Long ma ma chính là bị hắn đuổi giết ở trước mặt mọi người, chuyện này, Vương gia cũng biết chứ? - A? ! Là hắn? !
Ninh Vương thần sắc biến đổi, khí thế hừng hực như lửa theo thời gian dần thu lại. - Ta nhớ ra rồi, đúng, hắn là thống lĩnh thủy quân của Giang Thành, chính là hắn!
Cơ hội lộ diện trên giang hồ của Tiểu Báo Tử trong hai năm qua cũng không nhiều, có thể nói sau khi đến Giang Thành, chuyện duy nhất từng làm khiến giang hồ oanh động chính là đánh chết Long ma ma, lấy thực lực Tứ phẩm đuổi giết cường giả thất phẩm, trận đấu điển hình như vậy, trong võ lâm căn bản cũng chưa nghe nói qua, cho nên, dù cho hiện tại, tên tuổi trên giang hồ của hắn cũng hết sức vang dội, chỉ là, người trong giang hồ nha, thường thường đều xem hắn là Ô gia trưởng lão, có quan hệ mật thiết với Vương Xà của Thiên Long Đạo, về phần thân phậm thống lĩnh Giang Thành, thật sự là không đáng nhắc tới, cho nên liền bị trực tiếp bỏ qua.
Ninh Vương cũng giống như vậy, hiện tại bị hắn người này vi nguyên chi văn sĩ một nhắc nhở, thoáng cái nghĩ tới. - Nguyên Chi, ngươi nói cái chết của Trịnh Hi, Chu Báo thu được lợi nhiều nhất, như vậy, có phải là do hắn động tay động chân không?
- Nói theo tình lý thì lý do Trịnh Hi bị hắn giết chính là vì ích lợi của hắn đã cắm rễ ở Giang Thành, thuỷ quân Giang Thành đã hoàn toàn bị hắn thu phục, trên cả Lạc Giang khổng lồ, toàn bộ lợi ích đều bị hắn chiếm chừng 6 phần. Trịnh Hi đến đảm nhiệm, có thể nói là đã xâm phạm quá nhiều lợi ích của hắn, nhưng khả năng hắn là hung thủ lại không lớn! - Nguyên nhân? ! - Theo tình báo của chúng ta thì lúc Trịnh Hi đến nhận chức, Chu Báo cũng không có ở Giang Thành, mà là đi Thục Châu, thẳng đến trước cái chết của Trịnh Hi một ngày mới trở lại Giang Thành, lúc trở lại Giang Thành, thậm chí còn không biết Thủ bị của Giang Thành đã thay đổi ! - Thục Châu? !
Ninh Vương nhíu mày. - Hắn đi Thục châu, chẳng lẽ là vì Kim Nhạn Bôi?! - Hẳn thế, bất quá, vô công mà về, cũng giống với đa số mọi người !
Nguyên Chi cười nói. - Thục Châu là đường phải đi từ Trung Hoà quận thành khi muốn thông qua Việt Châu, ngươi nói Việt Châu... ! - Không có khả năng, từ Trung Hòa quận thành đến Thục Châu, lại từ Thục châu đến Nam Man Việt Châu, ít nhất phải cần nửa năm, mà hắn chỉ đi có hai tháng, cũng chính là thời gian qua lại giữa Thục châu a! - Nếu hắn có một thớt ngựa tốt, hoặc là có khinh công cực cao minh thì sao, đừng quên, hắn tuy rằng chỉ có Tứ phẩm, nhưng đã từng giết qua cường giả thất phẩm a?! - Từ Việt Châu đến Trung Hòa quận, qua lại chỉ mất hai tháng, ngựa như vậy, cho dù ở toàn bộ Đại Tấn cũng chỉ có thể tìm được hai thớt mà thôi, nếu như nhiều ra một thớt, chúng ta không thể không biết được, về phần khinh công... !
Nói đến đây, Nguyên Chi cười. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện - Vương gia là cao thủ, cực hạn khinh công ở chỗ nào, ngài hẳn phải rõ hơn ta chứ, năm đó Huyết Vô Nhai bị Lục Thiếu Du đuổi giết ngàn dặm, từ Dương Châu Tây quận chạy đến Vân Châu, cũng dùng suốt ba tháng, Nam Man Việt Châu đến Trung Hoà quận, so với lộ trình kia còn dài hơn nữa, nếu muốn qua đó thì có thể sao? ! - Nói như vậy, chuyện ở Việt Châu không có quan hệ với hắn?! - Chuyện ở Việt Châu có lẽ không có quan hệ với hắn, cái chết của Trịnh Hi, ta nghĩ, có lẽ cũng không có quan hệ! - Ngươi khẳng định như vậy?!
- Ta vừa rồi đã nói qua, hắn vừa trở lại Giang Thành chẳng qua chỉ có một đêm, coi như là vừa về đến, đã lập tức bố trí, cũng không kịp ah, hơn nữa, nói chung, đụng phải chuyện như vậy, một thủ trưởng tân nhiệm đến, cho dù là thái độ đối phương đối với ngươi thế nào, ngươi cũng phải tiếp xúc một chút, cho dù hắn thật sự có thành kiến với ngươi, ngươi trước tiên cũng phải cố gắng thoáng quan sát một chút, xem thử có thể cải biến thành kiến của hắn đối với mình không, xem thử quan hệ có khả năng hòa hoãn không, cho dù không có, cũng cần phải có thời gian tính toán được mất, lại mưu đồ kỹ càng, nào có như vậy, vừa gặp mặt một lần, lời cũng chưa nói được hai câu đã giết người sao? Hơn nữa, Trịnh Hi là bị người hạ độc giết, Chu Báo này mặc dù có một thân võ công quỷ dị, nhưng chưa từng nghe qua hắn lại biết dùng độc a? Vân Châu Ô gia sững sừng thiên hạ đã năm trăm năm, cũng chưa bao giờ xuất hiện cao thủ dụng độc, hơn nữa Trịnh Hi chính là cao thủ Ngũ phẩm, cho dù là trúng độc thì độc bình thường căn bản không thể làm gì được hắn cả, trong người hắn chính là một loại kỳ độc cực kỳ hiếm thấy, loại kỳ độc này, ngay cả Tôn đại phu cũng không phân biệt được đến cùng là loại độc gì, nếu như không phải mưu đồ thật lâu, trăm phương ngàn kế thì sao có thể có được loại độc như vậy? ! -Mưu đồ thật lâu, trăm phương ngàn kế? !
Ninh Vương ngưng tụ, trong mắt lóe ra sát cơ. - Ý của ngươi là, chuyện này, không có quan hệ với Giang Thành! - Sát cục như vậy, địa phương nhỏ bé như Giang Thành không thể nào làm được!
Nguyên chi lắc đầu nói - Cho dù là Chu Báo cũng không làm được, bởi vậy... ! - Nói cách khác, có thể là mấy hảo huynh đệ của ta làm đúng không? - Cũng không phải là không có khả năng !
Nguyên Chi lạnh nhạt nói. - Có khả năng nhất chính là ai? - Ai cũng có thể ! - Chẳng lẽ chuyện này cứ như vậy cho qua sao?
- Đương nhiên không thể tính toán như vậy, bất quá, nếu sự tình đã liên lụy đến mấy vị Vương gia khác, như vậy, cũng chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn thôi. Vương gia, việc cấp bách hiện giờ không phải là tra ra ai là hung phạm, mà là Trung Hoà quận thành, Trịnh Hi chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật, một con cờ mà thôi, hắn bị giết, triều đình tự nhiên sẽ đi thăm dò, về phần bên phía Vương gia, lại đổi một người khác đi là được, cũng không có gì lớn, đại sự của Vương gia quan trọng hơn, cũng không thể vì vậy mà chậm trễ được! - Ngươi nói có lý, đại sự quan trọng hơn, không thể bởi vì tên phế vật Trịnh Hi mà chậm trễ được!
Ninh Vương gật đầu nói. - Nguyên Chi, ngươi nói, Chu Báo kia, chúng ta có thể lôi kéo được không? ! - Nếu như là một năm trước, còn có thể, nhưng hiện giờ, Chu Báo đã trở thành ngoại môn trưởng lão của Ô gia, thân phận tương đối mẫn cảm, cho nên, vẫn không nên làm thì tốt hơn! - Cũng chỉ có thể như thế !