- Hắn không có quyền lực, bất quá, nếu như Lý đô đốc đại nhân rời khỏi trung hòa quận, đổi thành một đô đốc mới, hắn có thể bãi nhiễm chức vụ ta a! Tiểu Báo Tử nhẹ đánh ngón tay vào chuôi chùy, nói.
- Vậy thì phải làm thế nào? Chu Sẹo vội la lên, sắc mặt Vương Thành và vài tên đầu lĩnh thủy quân khác cũng thay đổi, bọn hắn đều tinh tường trong nội tâm, sở dĩ thủy quân bọn hắn có được ngày hôm nay, đều nhờ một tay Tiểu Báo Tử a, mà thống lĩnh có thực lực hùng hồn như Tiểu Báo Tử, không phải dễ dàng gặp đươc, một khi Tiểu Báo Tử bị rời đi, như vậy, dù thủy quân chiếm Giang tâm đảo, cũng đừng suy nghĩ sẽ kiếm chác được món lợi gì, lợi ích từ kho chứa hàng nơi bến tàu, căn bản không có phần của thủy quân bọn hắn a, dù Vương Thành tiếp nhận chức vụ thống lĩnh Thủy quân, cũng không có khả năng giữ được địa phương này.
Cho nên, nghe xong lời này, bọn hắn đều gấp gáp cả lên. - Nếu như đô đốc đại nhân ra đi, ai sẽ thay thế hắn? - Vương Chinh, tham tướng cấm quân, hắn chính là tiểu trác tử Ninh Vương! Triệu Thành nói. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện - Xem ra Ninh Vương đại nhân quyết tâm thu trung hòa quận thành vào tay rồi! Tiểu Báo Tử nở nụ cười khổ. - Như vậy, Triệu Tổng quản, nếu như đô đốc đại nhân thực sự bị dời đi, thay thế bằng người của Ninh Vương, thì ta có thể tiếp tục làm thống lĩnh thủy quân Giang thành này hay không? - Chắc chắn là không, vị trí Giang thành trọng yếu quá mức, mà Giang tâm đảo lại là cổ họng Giang thành, nếu như Ninh Vương đã muốn thu trung hòa quận thành vào tay, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho Giang tâm đảo! Triệu Thành nói. - Đây là phỏng đoán của ngươi? - Không, đây là phỏng đoán của Gia chủ đại nhân!
Ánh sáng trải đều như nước, cảnh đêm như gió
Trong Giang Thành Thủ Bị Phủ sáng như ban ngày.
Trong sảnh của Thủ Bị phủ khách quý chật nhà, ca múa mừng cảnh thái bình, đám khách mời nâng ly cạn chén, đúng là lúc hào khí nhiệt liệt nhất.
Tiểu Báo Tử nhẹ lay động chén vàng trong tay, rượu trong chén óng ánh lên hào quang đẹp đẽ, tản ra một hương khí mê người. - Trong hồ lô tên này đến cùng làm muốn làm gì?
Thảo luận buổi tối một ngày trước cũng không thảo luận ra kết quả gì ngoài trừ Chu sẹo ồn ào muốn cho Trịnh Hi đẹp mắt ra thì mấy người khác, kể cả Tiểu Báo Tử đều không có phương pháp xử lý nào tốt cả.
Trong nội tâm bọn hắn rõ, thuỷ quân Giang Thành trong mắt những đại nhân vật cao cao tại thượng chẳng qua chỉ là một sạp hàng nhỏ thôi, không nói đến đổi thống lĩnh, cho dù là đổi biên chế của thuỷ quân Giang Thành chẳng qua cũng chỉ là một câu thôi.
Nếu việc này đã mờ mờ ảo ảo có quan hệ với chuyện đoạt đích kia thì cũng không còn cách nào.
Nếu không phải đồ ngốc thì loại chuyện muốn chết này đương nhiên phải tránh xa ra.
Khiến Tiểu Báo Tử không thể tưởng được chính là Thủ bị đại nhân tân nhiệm của Giang Thành biết được tin tức hắn trở về liền phái người đến mời đến phủ hắn dự tiệc, ngoài Tiểu Báo Tử ra còn có mấy tên đầu lĩnh thuỷ quân Giang Thành như Vương Thành, Giang Hiểu, Chu sẹo đều được mời đến.
Loại chuyện này căn bản từ chối không hết, nếu đã từ chối không hết thì cứ dự tiệc đúng giờ thôi, Tiểu Báo Tử cũng muốn nhìn một chút vị thủ bị trưởng quan mới này đến tốt cùng là loại nhân vật gì.
Không thể thể tưởng được sau khi hắn nói một câu thì Trinh Hi liền gạt hắn sang một bên mà đi mời khách nhân khác, rất nể mặt mũi Tiểu Báo Tử chút nào.
Lúc này Tiểu Báo Tử cũng đã có chuẩn bị tâm lý, tuy rằng Trịnh Hi này thượng nhiệm không được mấy ngày nhưng biểu hiện cường thế lộ ra ngoài đã rõ như ban ngay, hắn không chỉ muốn nắm giữ toàn bộ binh lực của Giang Thành mà còn muốn khống chế Thuỷ quân Giang Thành trong tay, mà Thuỷ quân Giang Thành có một nhân tốt đặc thù như Tiểu Báo Tử tồn tại, muốn khống chế trong tay không phải là chuyện dễ.
Không nói một thân tu vị khủng bố của Tiểu Bảo Tử lúc trước, chỉ nói đến một loạt chỗ tốt sau khi hắn thượng nhiệm mang đến cho thủy quan đã đủ để vĩnh viễn buộc tướng sĩ của thủy quân vào chiến xa của mình rôi.
Cho nên muốn muốn nắm giữ thuỷ quân thì chỉ có thể không chế Tiểu Báo Tử, nhưng Tiểu Báo Tử nào dễ nắm giữ như vậy.
Tiểu Báo Tử chuyện của mình thì mình tự biết, dù cho chức quan Trịnh Hi so với hắn thì lớn hơn nhưng hắn cũng không có khả năng khinh địch như vậy, giao quyền lực của thủy quân, đặc biệt là Giang Tâm đảo chính là do hắn hắn vất vất vả vả mới đánh ra được cho nên mâu thuẫn của song phương không thể nào giải quyết được.
Nếu đã không thể giải quyết thì công phu mặt ngoài cũng không làm được gì.
Trịnh Hi không muốn tốn công, thậm chí còn muốn mượn cơ hội yến tiệc này để chén ép Tiểu Báo Tử, đương nhiên cũng sẽ không khiến cho sắc mặt hắn khá hơn, theo khai mở tịch đến bây giờ hắn chỉ là ngồi ở chỗ kia không nói câu nào chỉ còn chờ Trịnh Hi mở miệng, ngay cả Chu sẹo Vương Thành và Giang Hiểu muốn kính Tiểu Báo Tử đều bị ánh mắt sắc bén của hắn bức về, chỉ có một người cũng đành phải ngồi ở trên mặt ghế uống rượu giải sầu rồi.
Muốn làm khó mình thì phải tìm cơ hội.
Vừa tiến đến Tiểu Báo Tử liền biết rõ Trịnh Hi sẽ tìm gì đó đề viện cớ, bởi vì khi hắn đến thình lình ngồi đúng bên cạnh với đinh đại chưởng quỹ của Nam Loan Hóa Sạn .
Nhãn lực của Tiểu Báo Tử rất tốt có được thị giác 360 độ cho nên tuy rằng thoạt nhìn là trong đầu buồn bực uống rượu nhưng chuyện xảy ra trong bữa tiệc đề không thể gạt được ánh mắt của hắn, Trịnh Hi từ lúc yến hội bắt đầu đến bây giờ, uống rượu cũng tốt mời rượu cũng thế, mặc dù chưa từng nói qua câu nào với Tiểu Báo Tử nhưng Tiểu Báo Tử lại thấy rõ ràng trong bữa tiệc hắn vụng trộm nhìn về phía mình nhiều lần, thỉnh thoảng còn trao đổi ánh mắt với Đinh đại chưởng quỹ ngồi đối diện Tiểu Báo Tử nữa, bởi vì Tiểu Báo Tử một mực không nói gì thậm chí cũng không mời rượu hắn cho nên hắn không tìm được cơ hội thôi.
Tiểu Báo Tử ngồi ở chỗ kia chỉ âm thầm cười lạnh. Thầm nghĩ ngươi nếu không phải mở miệng trước lão tử cứ ngồi ở chỗ này uống rượu đợi đến lúc tiệc rượu chấm dứt, lão tử một câu cũng không nói, xem ngươi có thể làm gì được ta?
Ý kiến của hắn rất hay
Bất quá sự tình vẫn phải giải quết.
Nử tử khiêu vũ sau khi rời khỏi Đinh đại chưởng quỹ ở đối diện liền bưng một chén rượu run rẩy đi tới chỗ Tiểu Báo Tử. - Đã đến
Tiểu Báo Tử thầm nghĩ.
Chu Thống lĩnh đừng có ở đó một người uống rượu giải sầu chứ, nào ta mời ngươi một ly.