- Giang Thành cũng có phân bộ Ô gia, ngươi nhìn huyện lão gia, Đinh thủ bị của chúng ta, nhìn thấy tổng quản của Ô gia kia, cũng phải gọi là đại sư phụ, có ai không khách khí với hắn chứ? Chu Báo là đại tổng quản ở Trung Hòa quận thành, địa vị cao hơn xa so với tổng quản Giang Thành, từ góc độ đó mà nói, dù tân nhiệm thống lĩnh chỉ là quan Bát phẩm, nhưng luận thân phận, còn cao hơn huyện lệnh và thủ bị của chúng ta một mảng lớn. Đây chỉ là thứ hai, thứ ba, hắn có tiền, rất có tiền, hắn ở Trung Hòa quận thành, liên tục tranh thủ cho Ô gia đạt được lợi ích cực lớn trong hỏa mạch dưới lòng đất trước ba đại thế gia khác, mà hắn chính là nhân vật mấu chốt, các ngươi cho rằng Ô gia sẽ bạc đãi hắn sao? Với vật lực tài lực của Ô gia, chỉ cần chia một ích lợi nhuận từ hỏa mạch ra, đặt ở trước mặt mấy người chúng ta, cũng là tài phú kinh người, chớ đừng nói chi, hắn từ chỗ Vương Xà đạt được mười chín khỏa linh thạch Hỏa hành, mà linh thạch Hỏa hành này, xuất ra một khỏa để bán, chỉ sợ đủ cho toàn bộ thân gia chúng ta ăn chơi trong suốt mấy đời đấy.
Mọi người trong doanh tiếp tục trầm mặc.
Giang Hiểu nói không tệ, những thứ như linh thạch, bọn họ chủ nghe qua, nhưng với bọn họ mà nói, đó là đồ vật trong truyền thuyết, cho dù đặt ở trước mặt bọn họ, chỉ sợ là một tảng đá không đáng tiền. - Tuổi trẻ, võ nghệ cao cường, chúng ta không thể so, lại là người giàu có nổi danh khắp giang hồ, bối cảnh hùng hậu, chúng ta không thể so, có được gia tài bạc triệu, thiên tài địa bảo, chúng ta vẫn không thể so, chúng ta, dựa vào cái gì tranh đấu với hắn?
Giang Hiểu nói rất ung dung, trong giọng nói, mang theo một tia bất đắc dĩ. - Như vậy, chẳng lẽ không còn cách nào sao?
Chu sẹo nghe Giang Hiểu phân tích, rốt cuộc cũng chột dạ. - Cái gì gọi là có biện pháp, có biện pháp để gọi sao?
Giang Hiểu nói, liếc nhìn Vương Thành, nói ra: - Chuyện này, đối với chúng ta mà nói, chưa hẳn không phải là chuyện không tốt, thậm chí, là một cơ hội. - Ý ngươi là... Đầu nhập vào tiểu tử này sao?
Vương Thành là người thông minh, chỉ suy nghĩ một chút, liền hiểu ý của Giang Hiểu. Nguồn truyện: Trà Truyện - Thống lĩnh thủy quân Giang Thành, đối với người ta mà nói, có lẽ là một công việc béo bở, nhưng với một người có mọi thứ như hắn, chẳng khác nào trò cười.
Lời nói này rất nặng, sắc mặt của người trong doanh cũng biến đổi, nhưng không ai lên tiếng, bởi vì bọn họ biết rõ, tuy lời thằng này khó nghe một chút, nhưng lại là sự thật. - Hắn còn trẻ như vậy, chức vị thống lĩnh thủy quân Giang Thành với hắn mà nói, chỉ là một hòn đá nhỏ để đặt chân, nói không chừng, hắn không xem vị trí này vào mắt, chỉ có điều, hắn không thể vi phạm mệnh lệnh của đô đốc đại nhân a, cho dù có đến, cũng sẽ không thèm để ý chó má gì tới chuyện trong Giang Thành này đâu. - Vậy hắn tới làm gì? - Lập công, hắn muốn có tích lũy!
Giang Hiểu nói ra.
Một câu này!
Giang Hiểu đã nói ra cách nghĩ của Tiểu Báo Tử.
Hắn đến đại doanh của thủy quân Giang Thành, chính là vì điểm này, về phần chuyện nhân mạch, quan hệ và người thao túng sau lưng ở Giang Thành là ai, tấm màn đen của các thế lực bang phái, hắn sẽ không có tâm để quản.
Hắn tới nơi này, là để tiêu diệt thủy phỉ, chính là vì lập công.
Không hơn.
Cho nên hắn tiến vào thành, liền lộ ra khí thế hùng hổ dọa ngừoi, không chút do dự giày vò Tam công tử của thủ bị Giang Thành, còn trói lại, bắt giữ đến huyện nha, gán cho tội danh mưu phản, tuy cuối cùng tội danh này không thành lập, nhưng hắn lại dùng hành động thực tế để nói cho tất cả các thế lực ở Giang Thành này rằng, lão tử đến đây, tính tình lão tử không tốt, đừng đi trêu chọc ta, nếu không, coi chừng lão tử thả chó.
Đúng như lời Giang Hiểu nói, hiện tại Tiểu Báo Tử cũng không đem huyện thái gia và thủ bị Giang Thành vào mắt của mình, cho dù chức vị của hắn thấp hơn một cấp nửa bậc, nhưng hắn không có giác ngộ của thủ hạ.
Sau khi đem nhi tử người ta đánh cho nửa sống nửa chết, thản nhiên đến phủ thủ bị báo cáo, còn hung dữ tố cáo tên hình dạng nấm mốc của Tam công tử.
Đinh thủ bị là người thông minh, không dám tùy ý trêu chọc sát tinh như Tiểu Báo Tử, lại sợ nhi tử bảo bối của mình xảy ra chuyện, rơi vào đường cùng, đành phải mời tổng quản Ô gia đáp thuyền tử thượng du Giang Thành xuống đây, đêm đó liền mời huyện thái gia và Tiểu Báo Tử đến một quán rượu đắt tiền nhất bày một bàn, bồi tội thay cho nhi tử, xin Tiểu Báo Tử tha cho hắn một lần.
Tiểu Báo Tử cũng thức thời, nghĩ đến hắn mời mình đến, trên danh nghĩa Đinh thủ bị là thượng cấp của mình, cũng không thể náo quá lớn đúng không? Hơn nữa một bên tổng quản Ô gia và huyện thái gia xin hộ, Tiểu Báo Tử thuận nước đẩy thuyền, uống một chầu rượu, tất cả đều vui vẻ, tất cả mọi người đều đạt được thứ mình cần.
Cơm nước no nê Tiểu Báo Tử lại uống nhiều thêm mấy chén, liền đến phân bộ Ô gia ngủ, thẳng cho đến ngày thứ hai tỉnh rượu, dẫn theo tiểu Độc, dưới sự dẫn dắt của vài tên gia đinh Ô gia, đi vào đại doanh thủy quân. - Thuộc hạ Vương Thành, suất lĩnh thủy quân Giang Thành bái kiến thống lĩnh đại nhân!
Làm cho Tiểu Báo Tử cảm thấy ngoài ý muốn là, thời điểm hắn tiến vào đại doanh thủy quân, phó thống lĩnh Vương Thành đã sớm suất lĩnh thủy quân đứng ở bên ngoài doanh chờ hắn tới, nhìn thấy hắn tới, cùng kêu lên vấn an, ngược lại dọa hắn kêu to một tiếng.
Nhìn kỹ mấy tên quan quân, thấy bọn họ một bộ sụp mi thuận mắt, bộ dáng thập phần cung kính, làm cho Tiểu Báo Tử nghi hoặc, hắn đã sớm nghe nói qua thủy quân Giang Thành đều là một thế hệ kiệu ngạo bất tuân, hơn nữa còn câu kết với thủy phỉ làm bậy, âm thầm làm ra mua bán không ai biết, vì sao lúc này trở nên nhu thuận như vậy? Chẳng lẽ mặt trời mọc đằng tây hay sao?
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng nếu nhìn mấy trăm người quỳ dưới đất cũng không phải việc tốt, vội vàng nói: - Chư vị huynh đệ không cần đa lễ, Chu Báo mới đến, tuổi trẻ kiến thức nông cạn, sau này cần dựa vào huynh đệ nhiều hơn, đa lễ như vậy, đã làm cho Chu Báo hổ thẹn rồi.
Khi đang nói chuyện, tiến lên một bước, liền nâng vài tên quan quân trước mặt dậy.
Cứ như vậy, quá trình tiếp nhận chức thống lĩnh trong đại doanh thủy quân diễn ra rất thuận lợi, ngay từ đầu, Tiểu Báo Tử còn có chút hoài nghi, hắn còn lo những tên lính dày dạn này thiết khí cái mũ gì đó chờ hắn chui vào, nhưng đến lúc tên phó thống lĩnh Vương Thành dẫn đầu mời hắn vào trong doanh, mang theo ba đại đội trưởng, một tên quan quân nhu tường thuật trước mặt hắn về tình hình của thủy quân Giang Thành, cho nên Tiểu Báo Tử kết luận, đám người này không có tâm lý mâu thuẫn gì với hắn, trái lại, còn thập phần hợp tác.