Lão Tam hỏi. - Ngươi về trước đi, mang thi thể theo, nói chuyện này cho phu nhân nghe, đại nhân sẽ có chỉ thị! - Vâng!
Lão Tam không dám lãnh đạm, vội vàng mang thi thể đi, cũng không để ý tới máu đen trên thi thể, vận cước lực, chạy về hướng phủ quận trưởng. - Đại ca, chúng ta nên làm gì bây giờ? - Đám người các ngươi đi dò xét chung quanh, có nhìn thấy hoặc tìm thấy đầu mối gì không, hoặc là nói, rốt cuộc là ai đã cướp thứ đó đi, trong quán rượu bên kia có nhiều thân vệ như vậy, chúng ta không có khả năng động thủ với tất cả, xem ra chuyện này không còn chỗ trống để vãn hồi rồi! - Vâng!
Hai gã hắc y nhân lên tiếng đáp, ba bóng đen biến mất, phá bầu trời đem, lao về hướng phủ đô đốc. - Các ngươi chỉ đi uống rượu, tại sao lại chọc vào chuyện như thế này chứ!
Thư phòng phủ đô đốc, Lý Nguyên đang chắp tay sau lưng đi tới đi lui, mà trên tay sau lưng của hắn, đang cầm phong thư mà Kỳ Phi lấy từ trên người Hồ sư gia, mà Kỳ Phi thì đứng ở một bên, không dám thở mạnh một cái, vẻ mặt hối hận. - Chúng ta nhất thời hiếu kỳ, cho rằng tên sư gia trộm đồ trong nhà gia chủ, muốn chạy trốn, liền nghĩ có nên bắt hắn lại hay không, sau đó đưa về cho Vạn An xử lý, không thể tưởng được, nhưng không ngờ trong bọc đồ của tên Hồ sư gia lại có thứ động trời như vậy, làm cho thuộc hạ giật mình. - Chuyện này, còn có ai biết? - Chỉ một mình thuộc hạ! - Ngươi? Hừ, với tình tình của ngươi, sẽ đi làm chuyện theo dõi tên Hồ sư gia sao?
Lý Nguyên cười lạnh nói ra. - Đúng là chỉ có mình thuộc hạ, tuy Chu Báo và Đổng Thần đi cùng ta, nhưng ta không cho bọn họ nhìn thư tín ghi cái gì. - Không cho bọn họ nhìn thư tín, thì bọn họ sẽ không có chuyện sao? Lời này của ngươi nói thì ta tin, nhưng người khác sẽ tin sao?
Mặt mũi Lý Nguyên tràn đầy ý trào phúng. - Chuyện này do ba người các ngươi gây ra, nếu để cho bọn chúng tra ra được, ba người các ngươi không ai chạy thoát. Về phần có ai nhìn thấy hay không, bọn chúng sẽ không quan tâm. Ngươi đi nói cho hai tên kia, bảo họ kín miệng một chút, không nên nói ra, vạn nhất xảy ra chuyện, ta cũng không giữ được các ngươi! - Vâng!
Kỳ Phi hành lễ, rời khỏi thư phòng.
Nhìn thấy Kỳ Phi rời khỏi thư phòng, đóng cửa lại, Lý Nguyên nhìn chữ viết trong lá thư, đập mạnh lên bàn một cái, thở dài một tiếng, nói: - Ai! Chuyện này, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng! - Hình như ta đã dây vào chuyện không nên dây vào rồi!
Lý Nguyên đang buồn bã trong phủ đô đốc, thì cũng là lúc Tiểu Báo Tử về nhà, mặt mày cũng ủ dột, từ chuyện ngày hôm nay, hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm, trong đầu vang lên câu nói của Vương Xà lúc trước.
Thiên hạ sắp đại loạn!
Tuy từ biểu hiện bề ngoài, mưa thuận gió hòa, nhưng trên thực tế thì sao? Vụng trộm, sóng ngầm nổi lên.
Vạn An là tâm nhiệm quận trưởng Trung Hòa quận do Đại Tấn phái tới, từ lúc đến nhậm chức tới bây giờ chỉ mấy tháng, nhưng Tiểu Báo Tử chưa từng hoài nghi lời nói của Hồ sư gia, mà hắn cũng không cần phải nói dối, từ biểu hiện của Kỳ Phi khi xem lá thư thì Tiểu Báo Tử đã tin tưởng lời nói của Hồ sư gia, đồng dạng, hắn cũng biết, chuyện của Vạn An, cũng không phải mưu phản đơn giản như vậy.
Nếu Vạn An quận trưởng thật sự có ý đồ mưu phản, Kỳ Phi đã không ngăn hắn và Đổng Thần xem lá thư, cũng không ra lệnh giết Hồ sư gia, làm giả hiện trường thành cướp đường, hoàn toàn không cần phải làm vậy, đây là nhân chứng sống sờ sờ a, làm sao nói giết là giết đơn giản như vậy?
Đồng dạng, mưu phản triều đình, nói mưu phản dễ như vậy sao?
Cho dù muốn mưu phản, thì cũng chỉ có phủ tổng đốc Vân Châu nơi biên cảnh mới dám thôi, có quan hệ gì tới Vạn An?
Cho dù Vạn An là quan to tam phẩm, trong tay chưởng quản chính vụ, nhưng chỉ quản chính vụ mà thôi, quân quyền nằm trong tay Lý Nguyên, hơn nữa, Lý Nguyên và Vạn An bất hòa đã là chuyện thiên hạ đều biết, chỉ cần Vạn An dám giương lá cờ mưu phản trong phủ quận trưởng lên, trong nửa canh giờ, Lý Nguyên có năng lực làm cho hắn đầu rơi xuống đất.
Hắn sẽ ngu như vậy sao?
Nếu không phải ngu, vậy tại sao muốn mưu phản?
Trọng yếu nhất trong việc mưu phản, cũng không cần tự mình đi làm, tùy tiện tìm mấy người, kéo những người này cùng mưu phản, mưu phản cũng có các loại phương thức khác nhau, Vạn An trực tiếp mưu phản, loại chuyện tìm chết này hắn sẽ không làm, như vậy, chỉ còn lại khả năng thứ hai, hắn cuốn mình vào giữa chuyện mưu phản, mà Vạn An hắn, chỉ nắm giữ một khâu, lá thư này, cũng chỉ chứng minh hắn tham gia mưu phản, nhưng chủ mưu là ai, mưu phản thế nào, có bao nhiêu người, có bao nhiêu lực lượng, những chuyện này Tiểu Báo Tử không biết rõ.
Có lẽ, sau khi đọc hết lá thư này, sẽ có một đáp án, nhưng hắn lại không được đọc lá thư này.
Sau khi Kỳ Phi xem xong lá thứ, đã có phản ứng khác thường, điều này đã chứng minh suy đoán của hắn không sai, vấn đề hiện tại chính là, mình nên làm cái gì bây giờ?
Trong đêm ngày hôm qua, Kỳ Phi lại đến tìm hắn lần nữa, vẻ mặt đau khổ đưa ra lời khuyên cho hắn, cảnh báo, tuyệt đối không nên nói ra chuyện ngày hôm qua.
Tiểu Báo Tử liền biết rõ chuyện này vô cùng nghiêm trọng, Kỳ Phi nhắc nhở lần thứ hai hiển nhiên là chỉ thị của Lý Nguyên. Điều này cũng nói rõ, cho dù là dùng thực lực của Lý Nguyên, cũng phải thật cẩn thận khi đối mặt với lực lượng này, cẩn thận từng li từng tí, chớ đừng nói chi là hắn.
- Ai, đúng là người không may mà, uống nước lạnh bị tê răng, không biết có phải ta trời sinh đã là người chùyên trêu chọc phiền toái hay không đây? Vừa mới trở về, đã gặp phải loại chuyện này, không được, ta phải tiến vào trong hỏa mạch để tu luyện, không luyện thành Dương Cực Thông Thiên Kiếm, tuyệt đối không đi ra, nếu không sẽ có chuyện phiền toái. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện
Tiểu Báo Tử âm thầm hạ quyết tâm.
Còn nửa tháng nữa mới đến phiên trực của hắn, hắn định dùng thời gian này thư giãn tâm tình một chút, nhưng đã có chuyện như hiện giờ, hắn không dám chạy loạn khắp nơi, hắn quyết định nên thành thành thật thật tu luyện trong hỏa mạch dưới lòng đất là tốt nhất, luyện thành Cực Dương Thông Thiên Kiếm, mới rời khỏi hỏa mạch.
Chủ ý đã quyết, hắn đi nói chuyện với Vương Thiên Lôi. - Cái gì, ngươi muốn tiến vào hỏa mạch để tu luyện, còn tu luyện đến nửa tháng? - Đúng vậy, thế nào? Có gì sao? - Ta thì không có chuyện gì, nhưng ngươi nên nói chuyện với tỷ tỷ của ngươi đi, ngươi vừa trở về, lại muốn bế quan, thế này đi, ngươi tự mình đi nói với nàng, thế nào?