Đương nhiên hắn không có ngu như vậy, nơi đây là địa phương nào chứ?
Hư Không Tiên Giới!
Hư Không Tiên Giới là địa phương nào, là nơi ở của các tu sĩ đỉnh cấp nhất trong truyền thuyết, ở trong một thế giới như thế này hung hăng càn quấy, đặc biệt là kẻ mới tới như Chu Báo, đương nhiên sẽ không ngu ngốc tới mức đi trêu chọc người khác, nhưng mà, chuyện này không có nghĩa là hắn nén giận, chịu nhục. - Hiện tại ta đang ở địa phương quỷ quái nào, ngươi nói, bây giờ ta nên làm gì?
Chu Báo suy nghĩ một chút, nhìn núi cao nguy nga ở chung quanh, đúng là không ngờ tới, Tiên Giới này, cũng không thể chạy loạn khắp nơi a? Dù sao cũng phải có mục đích, sở dĩ hắn nhanh chóng tiến vào Hư Không Tiên Giới như vậy, có một bộ phận chính là kết quả do Quỷ Oa Oa giựt dây, cho nên, hiện giờ, phải hỏi Quỷ Oa Oa này đang tính toán cái gì.
Đối với chuyện này, hình như Quỷ Oa Oa đã sớm có chuẩn bị, đang chuẩn bị mở miệng nói cái gì đó, nhưng mà, còn không đợi đến lúc hắn mở miệng nói chuyện, không gian chung quanh Chu Báo đã xuất hiện chấn động cổ quái. - Vũ Dương Vương, hữu lễ! - Ách?
Nhìn thấy người tới, Chu Báo cũng sửng sờ, sau đó liền cười nói. - Chu Báo bái kiến Thanh Phong đạo trưởng!
Thanh Phong!
Người xuất hiện là Thanh Phong, là một trong hai đạo đồng lưu thủ Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, Thanh Phong.
Nhưng Thanh Phong hiện tại, không còn giống như Thanh Phong mà hắn đã gặp trước đây, Thanh Phong này, đã không còn bộ dáng đồng tử nữa, xác thực mà nói, hắn lớn lên, biến thành một nam tử chừng hai mươi tuổi tuấn tú đẹp trai.
Đương nhiên Chu Báo sẽ không bao giờ xem hắn là một nam tử chừng hai mươi tuổi, nhếch miệng mỉm cười, rất có lễ phép đáp lại. - Thanh Phong đạo trưởng.
Xem bộ dáng của hắn, hiển nhiên đã tiến vào Địa Tiên chi cảnh, vì cái gì hắn có thể tiến vào Địa Tiên chi cảnh đây? Còn không phải được mình hỗ trợ sao, một trong ba món Hình Thiên Tam Khí, mới có thể tiến vào Địa Tiên chi cảnh, có thể nói, vị Thanh Phong đạo trưởng này thiếu hắn một thiên đại nhân tình. Nguồn truyện: Trà Truyện
Nhưng mà, nhân tình này, cho dù có thật, cũng cũng không đáng tin, không có thực lực làm cam đoan, nhân tình, cũng chỉ là cái lình tình phình a. - Mấy ngày không gặp, đạo trưởng đã trở thành Địa Tiên, đúng là đáng chúc mừng a. - Chuyện này còn phải cảm tạ Vũ Dương Vương nhiều!
Thanh Phong cười nhạt một tiếng. - Vũ Dương Vương đã tới Tiên Giới, chắc có lẽ có nhiều chỗ không rõ, không bằng đi Ngũ Trang Quan ngồi một chút, như thế nào? - Thật sao?
Chu Báo nhíu mày. - Vũ Dương Vương chỉ là một xưng hô buồn cười ở hạ giới mà thôi, hiện tại ta đạo hiệu là Chuẩn Đề, đạo trưởng cứ trực tiếp gọi là Chuẩn Đề là được rồi. - Chuẩn Đề!
Thanh Phong cười cười. - Tốt, vậy thì gọi người là Chuẩn Đề đạo trưởng a!
...
Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan!
Địa phương quỷ quái này vô cùng quen thuộc với Chu Báo.
Phi thường quen thuộc.
Địa phương này, căn bản không có biến hóa, vừa nhìn, vẫn là đỉnh núi trong Thiên Giới Đại Thế Giới, cảnh vật không có gì khác biệt, giống như đúc lúc ở bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới, thậm chí cành cây, hố nước, dòng suối nhỏ, ngay cả thác nước cũng giống như trong Thiên Giới, căn bản là không nhìn ra có gì thay đổi.
Chỉ sợ, biến hóa duy nhất, hiện tại, Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan đang ở trong Hư Không Tiên Giới, mà không phải là Thiên Giới Đại Thế Giới.
Đi vào Ngũ Trang Quan, Minh Nguyệt đã đứng ở trước thềm đá, đang đợi Chu Báo, trên mặt cũng mang đầy lòng cảm kích, hắn và Thanh Phong hai người, sở dĩ có thể tiến vào Địa Tiên chi cảnh, chính là dựa vào Chu Báo, thiên đại nhân tình như vậy, cho dù không trả, thời điểm đối mặt với Chu Báo, cũng phải biểu hiện ra đầy đủ cấp bậc lễ nghĩa. - Cái Ngũ Trang Quan này đến Tiên Giới, cũng không biết Nhân Sâm Quả Thụ có khôi phục hay chưa!
Chu Báo đang nói thầm, đương nhiên, cũng có chút ý tứ chờ mong.
Sự thật, đây chính là điều Chu Báo cảm thấy chờ mong nhất.
Bởi vì ở bên trong Hư Không Tiên Giới, Ngũ Trang Quan hay là Thiên Giới Đại Thế Giới, chỉ có Thanh Phong Minh Nguyệt hai người, cũng như sư huynh đệ khác của họ, kể cả Thất Huyền Đại Thế Giới Bạch Kỳ Đại Đế, cũng không có ở bên trong Ngũ Trang Quan, mà gốc Nhân Sâm Quả Thụ héo rũ kia, tuy hiện tại đã phát ra một điểm sinh cơ, nhưng lá cây không có bao nhiêu cả, chớ đừng nói chi là kết quả. - Ha ha, cái Nhân Sâm Quả Thụ này, từ thời Viễn Cổ sơ kỳ đã bắt đầu tàn lụi, ở bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới khuyết thiếu nguyên khí tẩm bổ, mà đây là Tiên Giới, mới vừa có chút khởi sắc, nhưng nếu muốn nếm trái cây của nó, ít nhất còn phải chờ thêm ngót nghét một vạn năm nữa!
Thanh Phong nhìn thấy biểu lộ thất vọng của Chu Báo, không khỏi cười nói. - Ngót nghét một vạn năm?
Khóe miệng của Chu Báo lập tức co rút một hồi.
Thời gian này, ở trong mắt của Địa Tiên, đúng là không coi vào đâu, một chợp mắt cũng trôi qua, đúng là trôi qua rất nhanh, nhưng đối với cục diện hiện giờ mà nói, ở trong mắt của Chu Báo, đợi đến ngót nghét một vạn năm nữa, chỉ sợ hoa cúc cũng tàn rồi, đến tận đây, đã triệt để dập tắt tâm tư muốn ăn Nhân Sâm Quả Thụ rồi.
Lập tức cùng Thanh Phong Minh Nguyệt bình thản đi thăm thú Ngũ Trang Quan, thỉnh thoảng còn cười nói vài tiếng, đi thẳng gần nửa canh giờ, đã đi dạo khắp Ngũ Trang Quan một lượt, nhưng cũng không có nói vào chính đề.
Thẳng đến cuối cùng, đi vào trong nội viện yên tĩnh, riêng phần mình ngồi xuống, nói vài câu, Thanh Phong bắt đầu nói vào chính đề. - Chuẩn Đề đạo hữu, đã đến Tiên Giới, đã có kế hoạch gì chưa? - Kế hoạch? Không có, ta chỉ may mắn tới được đây thôi, về phần những thứ như kế hoạch, còn phiền hai vị tiền bối chỉ giáo giúp cho a!
Tiên giới tam phân Ngọc Hoàng Đại Thánh, Vạn Thọ Sơn, Ngũ Trang Quan, Chu Báo và Thanh Phong Minh Nguyệt hai gã Địa Tiên mới tấn cấp, ngồi ở trong tiểu viện mới trao đổi với nhau được một ít không tin mà đã qua nửa canh giờ.
Từ trong lời nói của hai người, Chu Báo nghe ra rất nhiều ý ngoài lời nói. Vì sao nói là ý ngoài lời nói?