Chẳng những riêng hắn, thân hình Lam bàn tử cũng đã lui về sau, thối lui vào lối vào, Chí Tôn Tiên Khí vừa ra, vạn tà lui tránh, chỉ cần không phải đầu óc hư mất, đều sẽ không nghĩ tới đi địch lại Chí Tôn Tiên Khí, hắn cường thịnh trở lại cũng chỉ là một Quỷ Tiên mà thôi, làm sao có thể đối đầu với đồ vật biến thái này chứ? - Hừ, chạy được sao? !
Nhìn thấy Chương Kinh Lược Sử điên cuồng đào tẩu, Ngọc Thái Hư cười lạnh một tiếng, đúng lúc này muốn chạy, cũng đã chậm rồi.
Chương Kinh Lược Sử này là một trong nhưng Yêu Tiên mạnh nhất trong Hải Vực, nếu như trấn áp hắn mang về Thất Thần Vực vậy thì đối với uy vọng của mình càng thêm hữu dụng.
Hắn cũng không chuẩn bị đi giết Phượng Cửu, thứ nhất Phượng Cửu là thái thượng trưởng lão của Tiên Cung, mình không cần phải giết hắn, thứ hai hắn còn muộn mượn miệng của Phượng Cửu để nói chuyện mình có được Chí Tôn Tiên Khí ra, chấn nhiếp Thất Thần Vực nữa.
Đúng vậy, hắn muốn chấn nhiếp Thất Thần Vực, gần đây cơ hồ trong lòng của hắn luôn cảm thấy không đúng, Linh Tiêu Điện ở Đông Tứ Vực vô luận là danh dự đều bị trùng kích rất lớn, ngay cả Chân Tiên cấp bậc Thiên Quân, anh em ruột của hắn Ngọc Thái Thương cũng bị vẫn lạc, việc này khiến hắn rất giận dữ, ý thức được tựa hồ có người ở trong bóng tối đối nghịch với Linh Tiêu Điện, từ sau chuyện Thái Uyên Thiên, hắn liền vẫn cho rằng người ở trong bóng tối đối nghịch với hắn chính là nhân vật thần bí có được Đế Hoàng Luân Hỏa Hồng Tình, cấu kết với Diệp Thanh Thiên kia, nhưng bây giờ, sau khi Chu Báo hiển lộ ra Hỏa Hồng Tình hiện liền rõ ràng, nguyên lai gia hỏa chính thức vẫn đang một mực đào góc tường Linh Tiêu Điện kỳ thật không phải ai khác mà chính là Vũ Dương Vương Chu Báo phong quang vô hạn này.
Hắn lúc này đã hận Chu Báo đến cực điểm, tuy rằng Chu Báo cũng không tán thành, nhưng hắn cũng đã hoài nghi cái chết của Ngọc Thái Thương lên người Chu Báo, mà nơi Ngọc Thái Thương đúng là Bích Lạc Thiên, nói cách khác, một lần mưu đồ của Linh Tiêu Điện ở Bích Lạc Thiên cũng rất có thể chính là do Chu Báo tạo thành, ở trong Bích Lạc Thiên, Linh Tiêu Điện tổn thất kỳ thật chẳng những chỉ vẻn vẹn một gã Thiên Quân, mười mấy tên Tôn Giả, còn có một kiện Tiên Khí, Định Tinh Bàn nữa.
Bất quá hiện giờ hắn cũng không có tâm tình truy cứu những chuyện cũ này, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt đã rồi nói sau. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện
Lúc này Chương Kinh Lược Sử đã trốn vào lối vào, chỉ cần lóe lên, liền có thể lao ra, nhưng thân thể của hắn lại quỷ dị ngừng lại, cứng ngắc đứng ở nơi đó, thần sắc trên mặt dị thường âm trầm, cổ lực lượng mang theo tính hủy diệt kia đã bắt đầu khóa hắn lại.
Đại Tinh Túc Cung, Đại Tinh Túc Pháo! !
Hắn tin tưởng, chỉ cần mình hơi khẽ động một chút, sẽ lập tức bị cổ lực lượng mang tính hủy diệt này đánh thành cặn bã.
Đây cơ hồ có thể hoàn toàn tưởng tượng ra, hắn tuy đã sống hơn mười vạn năm, nhưng nói cho cùng, hắn ngay cả tu vị Nhân Tiên cũng chưa tới, chỉ là một Quỷ Tiên, làm sao có thể chạy trốn dưới công kích tập trung của Chí Tôn Tiên Khí chứ?
Cho nên, hắn không thể không ngừng lại. - Không thể tưởng được Thất Thần Vực các ngươi lại có cả Chí Tôn Tiên Khí, trách không được mấy Tướng Công vừa nhắc tới Thất Thần Vực các ngươi, sẽ thập phần kiêng kị!
Hừ, Hải Vực Yêu tộc các ngươi tuy rằng cường đại, nhưng nhân tộc của Thất Thần Vực chúng ta cũng không phải dễ trêu.
Nhìn thấy Chương Kinh Lược Sử ngoan ngoãn ngừng lại, Ngọc Thái Hư thoả mãn nở nụ cười. - Ngươi an tâm, ta sẽ không giết ngươi đâu, nếu Chu Báo đã có thể hợp tác với ngươi, như vậy, ta cũng có thể, hiện giờ Chu Báo đã bị ta trấn áp, nhất định sẽ chết, cho nên, lời thề Tâm Ma của ngươi cũng sắp hết hiệu lực rồi, chỉ cần ngươi thần phục ta, ta bảo vệ tính mệnh của ngươi không lo! - Thần phục ngươi? !
Trong con mắt màu xám trắng của Lam bàn tử hiện lên một tia lệ mang, nhưng rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa - Hừ, vậy thì muốn xem ngươi có bản lĩnh kia hay không!
Ha ha ha ha, ta có hay không có bản lĩnh kia, ta có Chí Tôn Tiên Khí nơi tay, ngươi nói ta có bản lĩnh kia hay không, tốt, nếu ngươi đã muốn xem bản lĩnh của ta, như vậy, ta liền cho ngươi nhìn xem, ta làm thế nào bắt Vạn Kiếp Lôi Trì tới tay!
Vạn Kiếp Lôi Trì!
Cái này mới trọng yếu nhất, vô luận là kiện Chí Tôn Tiên Khí kia của Chu Báo hay là kiện này của Ngọc Thái Hư đều không thể xem như nguyên vẹn, hoặc là nói là Chí Tôn Tiên Khí hoàn mỹ, bởi vì muốn vận dụng hai kiện Chí Tôn Tiên Khí này, nhất định phải hao phí đại lượng năng lượng, nguồn năng lượng, hiện giờ kiện Chí Tôn Tiên Khí kia của Chu Báo cần phải rút năng lượng từ Bích Lạc Đại Thế Giới, Đại Tinh Túc Cung này cũng giống như vậy, bên trong cũng tồn tại một Đại Thế Giới, nhưng Đại Thế Giới này kỳ thật không hoàn chỉnh, kỳ thật không giống như Bích Lạc Đại Thế Giới của Chu Báo, có được pháp tắc nguyên vẹn, thậm chí có thể nói, Đại Thế Giới bên trong Đại Tinh Túc Cung là tồn tại xen giữa Đại Thế Giới và Tiểu Thế Giới, là một Đại Thế Giới bị tàn phá, chính là bởi vì như thế, so với Chu Báo, Ngọc Thái Hư càng thêm dè chừng Vạn Kiếp Lôi Trì.
Chính là vì hắn quá dè chừng Vạn Kiếp Lôi Trì cho nên sau khi trấn áp Chu Báo cũng không chú ý đến hắn nữa.
Quả thực, một gia hỏa bị Chí Tôn Tiên Khí trấn áp còn cần phải chú ý sao? Tâm tư của hắn, hiện giờ đã hoàn toàn đặt trên Vạn Kiếp Lôi Trì rồi.
Vạn Kiếp Lôi Trì, đây mới là trọng điểm hắn quan tâm nhất, cũng là chuyện trọng yếu nhất khi hắn mang người vào Hải Vực lần này.
Về phần hết thảy những thứ khác, đều là phù vân, chỉ cần hắn đã lấy được Vạn Kiếp Lôi Trì, đặt Vạn Kiếp Lôi Trì vào trong Đại Tinh Túc Cung, như vậy, hắn liền có được lực lượng trấn áp Thất Thần Vực, vô luận là Đông Tứ Vực hay là Tây Tam Vực, vô luận là Thiên Quân hay là Nhân Tiên, hắn đều không để vào mắt.
Bởi vì sau khi Đại Tinh Túc Cung của hắn đạt được lực lượng của Vạn Kiếp Lôi Trì liền đủ để đánh bại hết thảy, gạt bỏ hết thảy.
Cho nên, chỉ thấy tinh quang của Đại Tinh Túc Cung kia cuốn lền, liền quấn Chương Kinh Lược Sử thúc thủ chịu trói vào trong đó. - Vạn Kiếp Lôi Trì, đi ra cho ta a!
Bắt được Chương Kinh Lược Sử, chỉ thấy chung quanh Đại Tinh Túc sáng chói tinh quang bỗng nhiên ngưng tụ hình thành một cột sáng màu bạc, mãnh liệt thoáng cái oanh kích lên lôi điện hải dương
Oanh! ! !
Cả tòa lôi điện hải dương lúc này dưới sự oanh kích bị chia làm hai nửa, gợn sóng lôi điện mãnh liệt bành trướng, điên cuồng gào thét, nhưng dưới sự trấn áp của tinh quang vô biến, tất cả lôi điện, tất cả gợn sóng, tất cả đều là trò cười, căn bản không cách nào làm gì được điểm điểm tinh quang kia, thậm chí còn nhượng bộ lui binh nữa.