Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1099: Tiếp tục đại điển, giết Lang đế


- Chuyện này phiền toái rồi!

Ánh mắt Hồng Thái Sư nhìn về phương hướng chiến hạm biến mất, sắc mặt trầm xuống, nhưng mà, hắn lại nhìn thấy hình dáng chật vật của Ngọc Thái Hư hiện ra, tâm tình của hắn đã cải biến.

- Ngọc Thái Hư, cuối cùng là xảy ra chuyện gì, ngươi phải cho ta một câu trả lời!

- Trả lời?

Lúc này Ngọc Thái Hư như đụng vào vảy ngược, nghe xong lời này, khoát tay thật mạnh, một trảo nắm lấy Hồng Thái Sư.

- Hiện tại ta sẽ trả lời cho ngươi!

- Bành!

Một thân ảnh cực lớn hiển hiện ra trước mặt Hồng Thái Sư, ngăn cản một trảo của hắn, nhưng mà, cái thân ảnh này cũng bị nổ thành năm bảy mảnh.

- Ngọc Thái Hư, cho dù bây giờ ngươi là điện chủ Linh Tiêu Điện, cũng không thể càn rỡ như vậy, Nhân Hoàng đại điển là chuyện quan trọng, dù sao ngươi cũng phải cho chúng ta câu trả lời, thoáng cái chết nhiều đế vương như vậy, mà Đông Tứ Vực, không thể loạn đúng không?

Hồng Thái Sư cười lạnh, đem Dương Hoàng bên cạnh nắm tới.

- Còn có những môn nhân đệ tử các tiểu tông môn tới xem lễ, tất cả đều chết ở chỗ này, đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy!

- Chuyện này, đương nhiên Linh Tiêu Điện sẽ có bồi thường cho bọn họ, nhưng mà Hồng Thái Sư, đừng quên, ngươi cũng là một phần tử của Linh Tiêu Điện.

- Đúng vậy a, ta là một phần tử của Linh Tiêu Điện, nhưng ngươi cũng đừng quên, Hồng gia ta đã sớm không xen vào Nhân Hoàng đại điển!

Hồng Thái Sư lạnh giọng cười nói.

- Còn nữa, dù là chuyện gì xảy ra, hiện tại cũng là Nhân Hoàng đại điển, tuy có chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà, chuyện nên làm cũng phải làm cho xong, ta thấy, vẫn nên tiếp tục tuyển chọn Nhân Hoàng hậu tuyển a!

Nói một nghìn một vạn câu, có lẽ câu nói sau cùng mới là trọng điểm, mới được câu trọng yếu nhất, hiện giờ Nhân Hoàng đại điển mới tổ chức một nửa, phát sinh vấn đề, chết nhiều đế vương như vậy, nhưng vẫn chưa chết hết a, nếu đã chưa chết hết, như vậy, chuyện nên làm vẫn phải làm cho xong, vấn đề nên giải quyết phải giải quyết, bằng không thì, những người này, chẳng phải là chết vô ích sao.

Từ chuyện vừa xảy ra, có thể nhìn ra, Ngọc Thái Hư muốn Huyền đế làm Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng hắn đã chết, trong thời gian ngắn, Ngọc Thái Hư muốn tìm được người thay thế là không thể nào, như vậy, đối với Hồng Thái Sư mà nói, hiện tại Nhân Hoàng đại điển tiếp tục mới có lợi cho hắn nhất, không có Huyền đế là đối thủ cạnh tranh, như vậy, hắn nắm chắc chiến thắng rất lớn, trên thực tế, hắn có nắm chắc tuyệt đối, đem Dương Hoàng nâng lên vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển.

- Không được, việc này rất trọng đại, chúng ta phải lập tức thương nghị đối sách, hơn nữa Hoàng Kim Vương Tọa đã bị hủy, Nhân Hoàng đại điển cũng không thể tiếp tục nữa, ta đề nghị Nhân Hoàng đại điển phải lùi lại!

Người đầu tiên đưa ra ý phản đối không phải Ngọc Thái Hư, mà là Trần Tẫn Trung, thân là lão tổ cầm quyền Trần gia, lúc này tất cả quá trình tổ chức Nhân Hoàng đại điển đều do hắn phụ trách, xảy ra chuyện lớn như vậy, hắn cảm thấy thấy mất mặt, hơn nữa, hắn cũng không cho rằng dưới điều kiện hiện giờ, Nhân Hoàng đại điển còn có thể tiếp tục.

- Ha ha, cũng không thể nói như vậy, sau khi kéo dài, kéo dài tới khi nào, năm trăm năm sau sao? Không nên quên, những đế vương này, đều là người do chúng ta lựa chọn kỹ càng mà ra, là những đế vương kiệt xuất nhất trong thiên hạ, cũng là người phù hợp nhất với vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, sau khi kéo dài, chẳng lẽ còn phải đi tìm Nhân Hoàng hậu tuyển nữa sao, cho dù tìm được cũng không có khả năng ưu tú như những người ở đây. Có thể từ trong tràng chiến đấu vừa rồi mà vẫn sống sót, bản thân đã nói lên bọn có đầy đủ lực lượng và thủ hạ trung thành tận tâm, chẳng lẽ điều này không thể chứng minh bọn họ ưu tú nhất hay sao?

Hồng Thái Sư nhìn chằm chằm vào Trần Tẫn Trung, chậm rãi nói.

- Lại nói, lúc này tổ chức Nhân Hoàng đại điển, là bát đại Yêu Vương khơi mào xung đột trước, không nói tới chuyện bọn họ gây phiền toái cho chúng ta, nhưng bây giờ bọn họ đã chết, tiếp tục nữa, sẽ có người không an phận tới quấy rầy, nếu cứ kéo dài nữa, sẽ cho những gia hỏa có tâm tư chuẩn bị trong thời gian này an bài người khác thế vào, lại đảo loạn một lần nữa, như vậy, thể diện của năm đại tông môn sẽ bị mất hết!

- Hồng Thái Sư nói có lý!

Một bên, sau khi nhận được ám chỉ của Chu Báo, đột nhiên Tống Tử Phật mở miệng ngoài dự đoán của mọi người.

- Ngọc Điện Chủ, Hồng Thái Sư, còn có Trần lão, Nhân Hoàng đại điển đã đi tới nước này, tuyệt đối không có đạo lý kéo dài, không bằng sớm lựa chọn trong số bọn họ, tránh khỏi phức tạp, đêm dài lắm mộng a!

- Có lý, chuyện xảy ra vừa rồi mọi người đã nhìn thấy, chuyện tình trọng đại, xem ra sau ngày hôm nay, chúng ta cũng không có thời gian xử lý chuyện khác, không bằng quyết định trong ngày hôm nay đi, có một số việc càng kéo dài, phiền toái càng lớn!

Lúc này đây mở miệng là Thanh lão.

Trong bốn đại tông môn đã có hai tông môn đã tỏ thái độ, Long Lôi Cung và Dao Trì dù không có mở miệng, nhưng lại âm thầm gật đầu, hiển nhiên là đứng về phía Tiên Cung và Đại Luân Tự, về phần những thế lực khác, bọn họ có được thực lực khổng lồ, nhưng lại không được năm đại tông môn thừa nhận, mà trong sự kiện này bọn họ không có quyền lên tiếng, chỉ có thái độ xem kịch vui, nghe thấy năm đại tông môn tranh giành, mấy gia hỏa tới xem lễ mỉm cười, cũng bắt đầu ồn ào.

Sắc mặt Ngọc Thái Hư vốn khó nhìn, lúc này biến thành tái nhợt.

Lúc này lời nói của Trần Tẫn Trung bị bác bỏ, cẩn thận ngẫm lại, bọn họ nói cũng có đạo lý, xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu kéo dài, năm đại tông môn nhất định sẽ không có thời gian để ý tới Nhân Hoàng đại điển, hơn nữa, coi như lựa chọn lại một lần nữa, chỉ sợ ở trong Đông Tứ Vực, cũng không thể tuyển ra những đế vương ưu tú hơn bốn gia hỏa còn sống, nếu đã thế, chẳng bằng giải quyết chuyện này trong hôm nay, tuy không phải viên mãn, nhưng cuối cùng vẫn là cách ổn thỏa nhất, không phải sao?

Suy nghĩ tới điểm này, hắn cũng đành phải gật gật đầu, đem ánh mắt nhìn về phía Ngọc Thái Hư, Ngọc Thái Hư tức giận nhìn chằm chằm vào Hồng Thái Sư, Hồng Thái Sư cũng không sợ hãi mà nhìn thẳng vào hắn, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ trào phúng và đùa cợt.

- Ngọc Thái Hư a Ngọc Thái Hư, lúc này ngươi tính toàn không kẽ hở, lại cấu kết bát đại Yêu Vương đến Nhân Hoàng đại điển quấy rối, mượn cơ hội cho con tư sinh của ngươi nắm giữa Hoàng Kim Vương Tọa, sau đó thuận nước đẩy thuyền, cướp lấy Nhân Hoàng hậu tuyển bảo tọa, đáng tiếc, người tính không bằng trời tính a, ngươi tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, trong Nhân Hoàng đại điển lại đột nhiên xuất hiện chuyện như vậy, thậm chí có người điều khiển Chi Tôn tiên khí, giết con tư sinh của ngươi ngay tại chỗ, tiếp theo là hủy Hoàng Kim Vương Tọa, thiếu chút nữa giết chết ngươi, ha ha, lúc này đây, ngươi đã thua lỗ lớn, tương lai ở trong Linh Tiêu Điện, chỉ sợ quyền nói chuyện cũng bị hạ thấp a!

Hồng Thái Sư nhìn Ngọc Thái Hư tức giận, trong nội tâm vô cùng sảng khoái, trên mặt vui vẻ cũng càng ngày càng đậm.

- Tốt, nếu tất cả mọi người đã nói như thế, như vậy, Nhân Hoàng đại điện sẽ tiếp tục a

Cắn chặt răng, Ngọc Thái Hư suy nghĩ một chút, gật đầu nói ra.

- Nhân Hoàng hậu tuyển, sự kiện trọng đại, hiện tại chỉ còn lại có bốn vị đế vương, vừa rồi xảy ra chuyện mà vẫn không chết, chứng tỏ bốn vị đế vương này là nhân tuyển tốt nhất cho Nhân Hoàng hậu tuyển, như vậy, chúng ta sẽ chọn một người trong bốn người còn lại a!

Sau khi nói xong, hắn quay trở về ghế ngồi của mình, nhắm mắt lại.

- Chuyện này dễ giải quyết rồi, Ngọc Thái Hư tuyệt đối sẽ không cam lòng mà để cho Dương Hoàng nhẹ nhõm thượng vị, tất nhiên sẽ có một hồi long tranh hổ đấu, như vậy, chỉ cần ta làm hoàng tước rình phía sau là được, về phần A Dục Vương và Lang đế...

Nghĩ tới hai người này, trên mặt Chu Báo hiện ra nụ cười âm tàn.

- A Đột thượng nhân là người Lưu Ly vương triều sao? Ta sẽ đưa hai người này về quê quán!

Trần Tẫn Trung nghe lời nói của Ngọc Thái Hư, âm thầm buông lỏng một hơi, dù Ngọc Thái Hư hay là Hồng Thái Sư, cũng không phải hắn có thể đắc tội, Trần gia có một ít địa vị trong Linh Tiêu Điện, nhưng so với Ngọc gia cùng Hồng gia là hai cự đầu, chênh lệch hết sức rõ ràng, hắn không muốn bị kẹt vào tranh đấu của hai đại cự đầu này.

Ho nhẹ hai tiếng, nhìn về phía Quy Bối Sơn hoang tàn, lòng hắn không khỏi co rút lại, hít sâu một hơi, nhắm con mắt lại, vận chuyển pháp lực trong cơ thể, liền khôi phục lại sức sống và tinh thần như ban đầu.

- Nhân Hoàng đại điển là thịnh hội mà Đông Tứ Vực ta tổ chức năm trăm năm một lần, tuy lúc này có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện, nhưng đồng thời, cũng giúp chúng ta tuyển ra bốn vị thích hợp nhất làm người chọn lựa, chuyện kế tiếp, chúng ta sẽ từ bốn đế vương này tuyển ra một người làm Nhân Hoàng hậu tuyển, thống trị thiên hạ, bốn vị đế vương. Các ngươi không có dị nghị gì chứ?

- Không có!

- Không có!

- Không có!

- Không có!

Cho dù vừa rồi xảy ra một ít chuyện, nhưng lại giúp bọn họ diệt sạch đối thủ cạnh tranh, lại nói sau khi hoảng sợ qua đi, bốn gã đế vương đều thập phần buông lỏng, trong lời nói cũng trở nên lưu loát.

- Như vậy, xin mời bốn vị đế vương biểu hiện ra thực lực của các ngươi, chứng minh các ngươi có tư cách thống trị thiên hạ a!

Sau khi nói xong, hắn liền rời khỏi nơi này.

Chỉ còn lại địa phương bằng phẳng ở chính giữa Quy Bối Sơn. Truyện Tiên Hiệp Trà Truyện

Hồng Thái Sư là người có động tác trước tiên, hắn từ từ bước vào trong trận, trên mặt mang theo nụ cười cực kỳ tự tin.

- Ba vị, các ngươi cùng lên đi!

Sau khi nói xong, chỉ thấy hư không sau lưng hắn có bốn người hiện ra, mỗi một đạo nhân ảnh đều có khí tức cực kỳ cường đại, mỗi một bóng người đều có thực lực cấp bậc Tán Tiên.

- Những thứ này không phải là vật sống, là khôi lỗi do ta luyện chế thành, tổng cộng có ba ngàn bảy trăm tên, các ngươi cùng tiến lên, chỉ cần có thể sống sót dưới khôi lỗi của ta, là các ngươi thắng, nếu không, các ngươi đều phải chết!

Hồng Thái Sư híp mắt, ánh mắt lưu chuyển, cuối cùng, dừng lại trên người Chu Báo.

- Vân Châu Chu Báo, ta nghe nói qua tên của ngươi, cũng biết thực lực của ngươi không giống người thường, nhưng không nghĩ tới, trên người của ngươi lại có một kiện Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí cường đại như thế, ở đây trừ ta ra, chỉ có thực lực ngươi là mạnh nhất, thế nào, ngươi lên trước chứ?

- Ha ha, được a, không có vấn đề, lão tử đập chết ngươi!

Không chút nghĩ ngợi, Chu Báo liền tế ra Phiên Thiên Ấn, hết sức hướng về phía Hồng Thái Sư nện xuống, cơ hồ cùng lúc đó, A Đột thượng sư cũng động đậy, trong tay xuất hiện một cái quải trượng tản ra kim quang, lao thẳng về phía Hồng Thái Sư.

- Đến tốt!

Hồng Thái Sư nhìn thấy Phiên Thiên Ấn nện tới, lại liếc mắt nhìn quải trượng lao tới, thấp khẽ quát một tiếng, sau đó, khôi lỗi phía sau hắn liền động đậy, bao bọc xung quanh hắn, hơn mười khôi lỗi có thực lực Tán Tiên trực tiếp nghênh đón Phiên Thiên Ấn.

- Beng!

Một tiếng vang thật lớn, khôi lỗi nghênh đón Phiên Thiên Ấn bị nện nát bấy, nhưng lại bị những khôi lỗi phía sau cản trở lại, thế đi của Phiên Thiên Ấn yếu bớt, dù thời gian dừng lại trong nháy mắt, thân hình Hồng Thái Sư đã chạm vào hải dương khôi lỗi, A Đột thượng sư, cũng bị mấy chục khôi lỗi cuốn lấy, trong thời gian ngắn, không thể thoát thân.

Cùng lúc đó, đại hán đầu trọc đứng bên cạnh Lang đế, chính là Đại Ô vương triều Lưu Ly Vương, nhưng mục tiêu của hắn không phải là Hồng Thái Sư, mà là Chu Báo, chỉ thấy thân hình hắn giống như thỏ chạy, bắn thẳng tới Chu Báo, hai tay nắm lại.

Hắn gầm lên một tiếng, liền xuất hiện trước mặt Chu Báo, sau lưng phát hiện một pháp tướng cực lớn, chính là một đầu voi cực lớn, theo động tác của hắn, đầu voi màu trắng kia nâng cái chân lên, giẫm về phía Chu Báo.

- Đến tốt!

Chu Báo khẽ quát một tiếng, tay nhấc lên, kiếm khí đỏ thẫm giao nhau từ ngón tay hắn lao tới, vô số mũi kiếm hình thành một cơn gió lốc màu đỏ thẫm, xoắn cái chân voi nát bấy.

- Ách!

Lưu Ly Vương không ngờ Chu Báo lại mạnh mẽ như vậy, hai nắm đấm công kích về phía Chu Báo lại bị Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm quấy nát bấy, kêu rên một tiếng, hắn lui về phía sau, nhưng Chu Báo trước mặt đã biến mất.

- Không tốt!

Nhìn thấy thân hình Chu Báo bỗng nhiên biến mất, Lưu Ly Vương vô ý thức cảm giác được không tốt, trở lại phòng thủ, nhưng hắn chưa kịp công kích, trong tai đã nghe tiếng gầm lên giận dữ của Lang đế.

- Hỏng bét!

Đúng là hỏng bét, Chu Báo căn bản không có ý định dây dưa với Lưu Ly Vương, mà dùng Tam Giới Tiểu Na Di đến bên canh Lang đế, một quyền đánh về hướng Lang đế.

- Ngươi dám!

Lang đế phẫn nộ quá một tiếng, trên cổ của hắn xuất hiện một đạo kim quang, vòng cổ do mười tám đầu khô lâu bắn ra ngoài, đánh tới trước mặt Chu Báo.

- Chết đi!

Chu Báo mỉm cười, thế đi của quyền không giảm, lập tức đánh tới Lang đế, đánh mười tám đầu khô lâu kia bay ngược về Lang đế, nắm đấm cũng đánh lên người Lang đế.

- Không!

Không cam lòng gầm lên một tiếng rồi dừng lại, Lang đế đã bị một quyền của Chu Báo, đánh nát bét.

Một quyền đánh chết Lang đế, thân hình Chu Báo lại lóe lên, xuất hiện tại ở sau lưng Lưu Ly Vương.

- Ngươi đáng chết!

Trơ mắt nhìn Lang đế bị một quyền của Chu Báo giết chết, Lưu Ly Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đánh mạnh về phía Chu Báo.