Đây là một tu sĩ mặc tử sắc trường bào, trường bào kiểu cổ kính, cổ áo rất cao, che kín nửa khuôn mặt, đuôi áo cũng dài, là kiểu hành vân lưu thủy từ thượng cổ. Y không phải thần huyền đại năng, chỉ là Kim đan đại tu sĩ, trên mình phát ra bạch sắc linh khí ngưng thành một màn sáng trắng sau lưng như vầng trăng tròn, có điều diện mục và tay chân y thập phần quỷ dị, diện mục chỉ hơn ba mươi tuổi, ngũ quan khá anh tuấn, nhưng tay và mặt trắng nhợt nhạt như bạch ngọc, bề ngoài phủ một lớp như da cũng hóa thành thủy tinh. Y hiện thân, hoàn toàn không tỏ vẻ gì, nếu không có bạch sắc linh khí tỏa ra, lại là khí huyết lưu động, mọi tu sĩ thấy y sẽ cho là bức tượng bằng bạch sắc tinh thạch. "À!" Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh là hai nhân vật kinh tài tuyệt diễm nhất Vũ Hóa thế gia tối cùng đến, chỉ Vũ Hóa Nhược Tinh cũng gần như đứng đầu lớp trẻ Tịch Hàn đại lục, Vũ Hóa Ứng Thiên hiệu xưng đệ nhất nhân trong các tu sĩ trẻ tuổi, tu vi và thần thông còn hơn cả Chân Lôi tông tông chủ Lôi Sất thần quân, nhưng lúc này cả hai đều tỏ rõ thần sắc ngưng trọng. Dù là nhân vật tu vi cao tuyệt của Chân Lôi tông hay Hoàng Phủ thế gia, Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh đều biết nhưng tử bào tu sĩ trông có vẻ là người Hoàng Phủ thế gia này thì cả hai chưa nghe tới. Quan trọng nhất, tuy y chỉ là Kim đan tu sĩ nhưng thể nội có khí tức khiến cả Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh e dè. Tu sĩ như bức tượng bằng bạch sắc tinh thạch băng lãnh này từ kim sắc cổ chiến thuyền đi ra, đột nhiên ngẩng nhìn Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. "Vù." Tu sĩ này mặt mày lạnh tanh, băng lãnh như ngọc thạch, nhưng mi tâm đột nhiên có ma âm trầm trầm vang lên, một chữ cổ hoàn toàn không thuộc về thời đại này bắn ra, kim sắc cổ chiến thuyền hơi chìm xuống, chữ cổ như một tinh vực ấn xuống Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh. "Tu sĩ Hoàng Phủ thế gia mà có thần uy này!" "Sao lại như thế, một Kim đan tu sĩ sao có thể phát ra thần uy cỡ đó!" "Uy năng này hoàn toàn không thể do một Kim đan đại tu sĩ phát ra, Kim đan đại tu sĩ không thể có nhục thân và kinh mạch chịu nổi uy năng này, tu sĩ Hoàng Phủ thế gia này là ai, sao chưa từng lộ mặt ở tu đạo giới!" Nhiều kim sắc chiến thuyền lơ lửng trên không chứa đầy tu sĩ Chân Lôi tông, kể cả một số tu sĩ Hoàng Phủ thế gia đều tỏ vẻ không dám tin. Tu sĩ trẻ tuổi mặc tử sắc trường đích xác là người Hoàng Phủ thế gia, thị theo gia chủ và một lão bất tử đến đây, nhưng không ai ngờ y xuất thủ là thần uy kinh nhân như thế. Uy áp của y nhắm vào Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh nhưng nguyên khí dao động khiến tu sĩ trên mấy kim sắc chiến thuyền gần đó không thể thi pháp. Vũ Hóa Ứng Thiên không dám ơ hờ mà càng ngưng trọng. Vù! Thiên chi kiêu tử, nhân vật vô địch lớp trẻ Tịch Hàn đại lục niên phát ra hắc quang. Nhiều tu sĩ nhìn rõ hắc quang là một cây bút. Câ bút này do hắc sắc thần văn nối nhau ngưng thành, vạch qua hư không như vẽ lên thiên địa đại đạo pháp tắc không thể vượt qua. "Oành!" Hai làn thần uy ngút trời va nhau, đột nhiên như hai vùng thiên địa tan vỡ, vô số nguyên khí, thần quang xô ra tựa thủy triều. "Oành!" Tu sĩ trên mọi kim sắc chiến thuyền đều nhận ra nguy hiểm, nhưng Lôi Sất thần quân phát ra một biển kim sắc lôi quang chống đỡ thinh không, cản uy năng cuồng bạo trút xuống. "Uy năng này, trừ thần huyền đại năng ra thì ai ngăn nổi!" "Hoàng Phủ thế gia có tu sĩ cỡ đó!" Trừ mấy đầu não trên kim sắc cổ chiến thuyền thì mọi tu sĩ Chân Lôi tông và Hoàng Phủ thế gia đều kinh hãi. "Ngươi là ai? Không ngờ Hoàng Phủ thế gia còn có cao thủ cỡ này." Hai dải thần uy tan biến trong hư không, Vũ Hóa Ứng Thiên và tu sĩ mặc tử bào không xuất thủ, Vũ Hóa Ứng Thiên đừng giữa hắc bạch lưỡng sắc thiên địa nói với tử bào tu sĩ lạnh tanh. "Tại hạ Hoàng Phủ Sát Thần." Tử bào tu sĩ lạnh tanh nói. "Hoàng Phủ Sát Thần..." Vũ Hóa Ứng Thiên không nói gì, chỉ nhìn đối phương, không hiểu đang nghĩ gì. "Vũ Hóa Ứng Thiên, ngươi tưởng mình đủ thực lực buộc bọn ta đi?" Lôi Sất thần quân lạnh giọng, như sấm động hư không, uy nghiêm vô tận. "Lôi tông chủ nói không sai, những các vị cũng không đủ thực lực bức bọn tại hạ đi khỏi." Vũ Hóa Nhược Tinh nở nụ cười nắm chắc mọi thứ trong tay, "Có mỗ và đại ca, các vị cũng không dễ lọt vào Luân hồi tháp, lấy đồ ra đâu." "Ngươi định thế nào, muốn đấu hả?" Hoàng Phủ gia chủ cười lạnh, "Chỗ này do bọn ta phát hiện, phá được ngoại vi cấm chế cũng trả giá không ít đâu." "Hoàng Phủ gia chủ nói vô vị quá." Vũ Hóa Nhược Tinh mỉm cười: "Dù bọn tại hạ không địch nổi, muốn chạy thì không ai được, nếu bọn tại hạ không vui, đồn tin này ra thì Trưởng Tôn thế gia, Tiểu Cực giới, Đại Hàn cung, thậm chí đại năng của các đại lục khác cũng tới." "Đã đến rồi..." Cùng lúc, Vũ Hóa Ứng Thiên đứng xuôi tay như thể không phải việc của mình đột nhiên nhìn lên hư không. "Vị đạo hữu nào? Thần thông như thế cần gì giấu đầu hở đuôi?" Hư không lại rung lên, hắc quang của y bắn sang một phía. "Đãi khách kiểu này, mỗ không cần hiện thân." "Oành!" Như một vì sao nổi tung, quang diễm đáng sợ hơn Tuyệt diệt kim đan đột nhiên nổ tung ngoài xa, mấy ngọn núi và vạt rừng quanh đó hóa thành tro. "Hàn Cực Âm!" Sắc mặt Lôi Sất thần quân cực kỳ khó coi. Y biết bí thuật cảm ứng, nhưng phát giác chậm hơn Vũ Hóa Ứng Thiên, chiến lực của Vũ Hóa Ứng Thiên đích xác cao hơn y. Đại năng ẩn thân này lại không lạ lẫm gì y, y biết người đó, nên dù bị đuổi sát cũng không thể ngăn lại. "Không ngờ Cực Âm thần quân của Tiểu Cực giới cũng phát hiện Lôi tông chủ và Hoàng Phủ gia chủ định làm gì." Vũ Hóa Ứng Thiên nhận ra đối phương thì dừng tay, còn Vũ Hóa Nhược Tinh mỉm cười đầy thâm ý nhìn Lôi Sất thần quân và Hoàng Phủ gia chủ, "Cực Âm thần quân truyền tin ra thì không lâu đâu, chúng ta không còn bao nhiêu thời gian để lãng phí." "Vật bình thường chỉ chia đôi, những thứ phi phàm thì lấy được sẽ do bốn chúng ta đấu pháp, bến nào thắng được lấy?" Lôi Sất thần quân không hề do dự, liếc tử bào tu sĩ và Vũ Hóa Nhược Tinh, Vũ Hóa Ứng Thiên. "Tốt lắm." Vũ Hóa Ứng Thiên lên tiếng, tựa hồ hiểu rõ thứ nào tầm thường thứ nào phi phàm nên gật đầu."Từ khi đột phá thần huyền, tại hạ chưa từng đấu với ai trận nào thống khoái." ... "Tiếng gì nhỉ!" "Có người đấu pháp kịch liệt, uy năng này chỉ thần huyền đại năng mới phát ra được!" Vũ Hóa Ứng Thiên gật đầu đáp ứng Lôi Sất thần, thì tiếng nổ do Cực Âm thần quân phát ra thần uy va vào hắc quang của Vũ Hóa Ứng Thiên vọng đến tai Ngụy Tác. Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đang ở trên tầng không man hoang hoang nguyên, nhắm hướng bọn Lôi Sất thần quân, Lôi Sất thần quân v à Vũ Hóa Ứng Thiên nói thêm mấy câu thì tiếng đấu pháp mới vọng đến tai Ngụy Tác, rõ ràng Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cách Lôi Sất thần quân rất xa. "Long Mộc Tinh bảo là Vũ Hóa thế gia ngầm theo dõi Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông, lẽ nào Vũ Hóa thế gia đang đấu pháp với Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên không vội, không thi triển Động Hư bộ pháp, chỉ dùng Dịch ích kiếm độn lướt đi. Thần huyền đại năng nếu đấu pháp kịch liệt thì không thể phân thắng bại ngay, đến sớm còn không hay ho gì. "À!" Lướt đi một chốc, Linh Lung Thiên mắt lóe lên kim quang, ra hiệu cho Ngụy Tác.