"Quả nhiên đã phát hiện bí ảo của cổ đồ!" Hoàng Phủ Ngữ Kỳ khai hết, thần sắc Ngụy Tác và Linh Lung Thiên ngưng trọng hẳn. Hóa ra Tịch Hàn đại lục cực kỳ lạnh, Hoàng Phủ thế gia nghiên cứu cổ đồ, cổ đồ ở trong cực hàn lâu nên hiện rõ ảo diệu. Theo lời Hoàng Phủ Ngữ Kỳ, đại đa số tu sĩ lợi hại của Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông đã đến Luân hồi tháp đó, tìm cách phá cấm chế. "Luân hồi tháp đó bị phá cấm chế đến mức nào?" "Không biết..." "Cương nha muội đáng chết, chúng ta nên đến đó ngay." Ngụy Tác ngầm truyền âm với Linh Lung Thiên rồi mang theo mọi tu sĩ, trực lao ra ngoài Cấm Tiên thành. Hoàng Phủ Ngữ Kỳ chỉ biết đại khái chỗ có Luân hồi tháp chứ không biết phá cấm đến mức nào, từ ba ngày trước các tu sĩ lợi hại của Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông đã đến đó bắt đầu phá cấm. Ngụy Tác và Linh Lung Thiên vốn chuẩn bị dừng một, hai ngày tại Cấm Tiên thành, quy mô thành này cực lớn, lại có nhiều thương đội tụ tập, có thể mua được không ít thủy hệ yêu đan và linh dược thích hợp tu luyện, nhưng không biết Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông đã vào Luân hồi tháp chưa, nếu dừng chân thì lúc tới e là đã bị vét sạch, không còn chút gì. Đến ngoài Cấm Tiên thành, Ngụy Tác để tu sĩ mặt choắt lại, cho y một món linh giai trung phẩm và một món linh giai hạ phẩm pháp bảo, còn lại bị gã đưa đi. "Y mang hết họ đi, định làm gì nhỉ?" "Một Kim đan tứ trọng đại tu sĩ mà không phải đối thủ của thanh niên đó, đích xác kinh tài tuyệt diễm. Y được truyền thừa gì mà thần thông kinh nhân như thế." "Mắt y ánh thần quang, công kích vô hình, đối phương khó chống nổi, lẽ nào là thần thức công phạt chi pháp?" "Y làm vậy phải chăng để chứng minh là nhân vật kinh tài tuyệt diễm nhất tu đạo giới hiện tại?" Ngụy Tác đánh bại Hoàng Phủ Ngữ Kỳ không phí tí sức nào, khiến tu sĩ Cấm Tiên thành cực kỳ chấn kinh, cho là sau khi Thiên Huyền đại lục xuất hiện một thiên tài tu sĩ như Ngụy Tác, tu đạo giới lại thêm nhân vật đáng sợ. i Ngụy Tác bắt hết toán đệ tử trẻ tuổi của Hoàng Phủ thế gia và các thế gia khác thì họ càng không hiểu gã định làm gì. Nửa ngày sau, một tin tức kinh nhân truyền đi, Ngụy Tác muốn các tông môn chuẩn bị linh thạch đến Đan Nguyên thành chuộc các tu sĩ bị gã bắt. Trừ Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình của Huệ gia, con cháu các thế gia khác năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch một người, Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình một trăm vạn hạ phẩm linh thạch một người. Ngụy Tác truyền tin, còn nói rõ gã chỉ ở Đan Nguyên thành một lúc, lúc tới mà linh thạch chuộc người cha có thì gã đi ngay, ném toán tu sĩ tùy cho yêu thú ăn. "Chẳng phải quang minh chính đại vơ vét hả?" "Thanh niên này quá lớn mật, không kém gì thiên tài tu sĩ của Thiên Huyền đại lục đã san bằng siêu cấp tông môn. Tiếc là tu sĩ trẻ tuổi của Thiên Huyền đại lục vì biết sẽ chết nên điên cuồng lần cuối, còn thanh niên này vẫn yên lành, thật quá điên cuồng." Tin đồ ra, nhiều tu sĩ tròn mắt. Tán tu quang minh chính đại vơ vét đại thế gia, tại tu đạo giới Tịch Hàn đại lục chưa từng có việc này, nên biết thực lực một đại thế gia không chỉ là thế gia đó có bao nhiêu Kim đan đại tu sĩ trở lên mà còn là tích lũy, nhân mạch và tài lực. Nếu một đại thế gia có mười Kim đan đại tu sĩ thì chưa biết chừng sẽ tụ tập được hai mươi Kim đan đại tu sĩ, thậm chí dùng lợi ích mới được thần huyền đại năng cũng nên. Huệ gia và mấy gia tộc khác đều có tích lũy, Hoàng Phủ thế gia là tông môn bá chủ đông bộ, hà huống hai đệ tử kiệt xuất nhất Huệ gia đều bị bắt, Hoàng Phủ thế gia còn cả Kim đan tứ trọng đại tu sĩ bị bắt. Ngụy Tác làm thế thật quá huênh hoang, các thế gia này buộc phải dốc toàn lực. "Các thế gia đó mà giao linh thạch chuộc người thì mất hết danh dự." "Các thế gia khẳng định không cam tâm, sẽ có một trường đại chiến." Cơ hồ mọi tu sĩ đều khẳng định các thế gia không giao linh thạch chuộc người, nhiều tu sĩ gần Đan Nguyên thành biết tin đều đổ về chuẩn bị xem kinh thiên đại sự phát sinh. "Đến rồi!" "Đến nhanh thế hả?" "Lẽ nào y có thượng cổ truyền tống pháp khí?" Chỉ không đầy nưa ngày, tu sĩ Đan Nguyên thành dừng mọi hoạt động, ngảng lên nhìn trời, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên mang theo một toán tu sĩ, xuất hiện trên không trung Đan Nguyên thành. Mọi tu sĩ đều chấn kinh, Ngụy Tác thật sự đến, còn đến rất nhanh, tu sĩ khác từ Cấm Tiên thành đến đây, ít nhất cũng phải hai ngày. Tu sĩ quanh Đan Nguyên thành biết Ngụy Tác đến đây vơ vét các thế gia vì nhiều thương đội có pháp khí đặc biệt như Vạn lý truyền tấn hỏa. Tin tới mà người chưa tới, dù có đại thương đội dùng phi độn pháp khí kinh nhân, thậm chí truyền tống pháp trận cự ly ngắn cũng không thể tới Đan Nguyên thành nhanh thế. "Chuẩn bị linh thạch chuộc người chưa?" Xuất hiện tại Đan Nguyên thành, Ngụy Tác vẫn ăn vận như hoa y thanh niên dừng trên không trung, tiếng vang khắp Đan Nguyên thành. "Người Lưu gia xuất hiện!" Ngụy Tác lên tiếng không lâu sau một ngân phát lão nhân mặc hắc sắc thọ văn cẩm y, sắc mặt thập phần khó coi từ Đan Nguyên thành lao lên. "Thật sự giao linh thạch chuộc người?" Tu sĩ Đan Nguyên thành nín thở, không ai ngờ là không có gì bất ngờ, lão nhân của Lưu gia giao một linh thạch đại, cuốn lấy hai đệ tử trẻ tuổi từ tay Ngụy Tác rồi đi ngay. "Tôn gia... Liễu gia..." Đạo đạo độn quang từ Đan Nguyên thành lao ra, các thế gia đều có người tới, có thế gia biết tin nhưng không tới kịp thì ủy thác cho thương đội đến trả linh thạch. Rất nhanh, quá nửa số tu sĩ bị Ngụy Tác bắt đã được chuộc ra. "Gần nghìn vạn linh thạch! Đến giờ đã vơ vét được gần nghìn vạn hạ phẩm linh thạch rồi!" Nhiều tu sĩ hít sâu, năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch một người, hiện tại Ngụy Tác sắp thu đủ một nghìn vạn hạ phẩm linh thạch. "Huệ gia phái đến chuộc người!" Một trung niên tu sĩ mặc chu hồng sắc bì bào đến giao cho Ngụy Tác một túi linh thạch rồi chỉ vào Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình. "Ngươi!" Ngụy Tác ném Huệ Tấn hòa Huệ Thiên Tình cho trung niên tu sĩ mặc chu hồng sắc bì bào, y biến hẳn sắc mặt vì Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình tuy không đáng ngại về tính mạng nhưng linh khí tan hết, kim đan đã bị lấy, tương đương với tu vi tận phế. "Thế nào, không cần hả? Không cần ta ném cả hai nuôi yêu thú." Ngụy Tác liếc trung niên tu sĩ. Y nghiến răng, không dám nói gì, hút Huệ Tấn và Huệ Thiên Tình lên lao vào Đan Nguyên thành. "Hoàng Phủ thế gia cũng chuộc người! Hoàng Phủ thế gia sao thế! Lẽ nào nhất thời không gom đủ tu sĩ lợi hại đến đây?" Tu sĩ Đan Nguyên thành kinh hô vì ba tu sĩ Hoàng Phủ thế gia từ Đan Nguyên thành đi ra thì không có ý động thủ mà đưa linh thạch. "Hai kẻ đó ta sẽ thả." Đan Nguyên thành xôn xao vì Ngụy Tác thu linh thạch Hoàng Phủ thế gia giao ra thì vẫn giữ hai Kim đan đại tu sĩ Hoàng Phủ Thiên Tứ và Hoàng Phủ Ngữ Kỳ. Ai cũng biết đối với bất kỳ tông môn, thế gia nào, trọng yếu nhất là hai loại tu sĩ, một là đệ tử trẻ tuổi có tư chất tu luyện cực cao, một là tu sĩ đột phá đến kim đan, đủ chấn nhiếp nhất phương. Đối với Hoàng Phủ thế gia, trong toán tu sĩ này, trọng yếu nhất là hai người, nhưng Ngụy Tác thu linh thạch xong lại không thả người. "Quá lắm rồi! Ngươi coi Hoàng Phủ thế gia không người hả!" Ba tu sĩ Hoàng Phủ thế gia có một người mặc hắc sắc bì giáp, mặt mũi lạnh lùng quát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện "Ngươi chưa có tư cách nói với ta." Trung niên tu sĩ vừa quát thì mắt Ngụy Tác lóe lên thần quang, ngũ sắc quang hoa hất y văng đi. Hai tu sĩ Hoàng Phủ thế gia kia nghiến răng ken két, nhưng không dám nói gì, đưa các tu sĩ được chuộc ra và tu sĩ bị đánh bay đi khỏi. "Ngần ấy thế gia bị một người vơ vét?!" "A! A! A! Ba mươi tu sĩ, y vét được ít nhất một nghìn sáu, bảy trăm vạn hạ phẩm linh thạch!" Nhiều tu sĩ Đan Nguyên thành kêu lên không dám tin, Ngụy Tác cuốn Hoàng Phủ Thiên Tứ và Hoàng Phủ Ngữ Kỳ đi về thành đông Đan Nguyên thành, không hề có đại chiến phát sinh, gã vơ vét thành công. "Bổ sung không ít, các thế gia quả nhiên có thế lực, gom linh thạch nhanh lắm." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đi trên không trung về phía đông Đan Nguyên thành lại không hề lạ lùng, Ngụy Tác bức hỏi Hoàng Phủ Ngữ Kỳ đã rõ, nhân vật lợi hại của Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông đều tụ tập tại Luân hồi tháp, không thể đến đây. Để cứu mạng bọn Hoàng Phủ Ngữ Kỳ thì đành giao nạp linh thạch. Con cháu và Kim đan đại tu sĩ đối với một tông môn thì quan trọng hơn nhiều năm mươi vạn hay một trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Chọn Đan Nguyên thành vì nơi này có truyền tống pháp trận, giúp bọn Ngụy Tác tiết kiệm thời gian. Hai cao thủ Hoàng Phủ thế gia biết nội dung gã bức hỏi, đối với Ngụy Tác gã vãn còn tác dụng, gã không muốn thả ngay.