"Sâm La tông lấy được một món thiên địa chí bảo, cần hơn mười đại tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên mới có thể luyện hóa." Bắc Linh Vĩ bảo Ngụy Tác, "Nhưng Sâm La tông không đủ số lượng tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên, tu vi Thiên Nam tử đạo hữu khẳng định cũng Kim đơn lưỡng trọng trở lên, nên tại hạ mời đạo hữu đến giúp." "Tại hạ đến Tịch Hàn đại lục?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, cố ý lắc đầu, "Tịch Hàn đại lục quá xa, tại hạ không có hứng." "Nếu hao phí nhiều thời gian của đạo hữu, tại hạ đã không dám đề nghị." Bắc Linh Vĩ vẫn cười: "Đạo hữu có lẽ không biết, tại man hoang hoang nguyên có một cổ truyền tống pháp trận, nối với rìa Tịch Hàn đại lục. Xuất phát từ đây chỉ nửa ngày là chúng ta sẽ tới cổ truyền tống pháp trận đó, chỉ sau vài canh giờ là chúng ta đã ở trong Thiên khung Tịch Hàn đại lục. Tại hạ cùng đạo hữu giao dịch, sẽ trả thù lao khiến đạo hữu mãn ý." "Có cổ truyền tống pháp trận đến Tịch Hàn đại lục?" Ngụy Tác cả kinh, vì cả Vân Linh đại lục đều biết chỉ có truyền tống pháp trận gần Yến Vĩ thành có thể truyền tống đến rìa Tịch Hàn đại lục. Trừ ra chỉ còn cách vượt man hoang, nhanh nhất là từ Hải Tiên thành xuất phát, vượt hải vực giữa hai đại lục. "Thế nào, không biết Thiên Nam tử đạo hữu có động lòng không?" Bắc Linh Vĩ cười hỏi Ngụy Tác. "Không biết thù lao thế nào?" Ngụy Tác ra vẻ suy nghĩ, bảo bọn Bắc Linh Vĩ. "Một món đạo giai trung phẩm pháp bảo. Không biết Thiên Nam tử đạo hữu thế nào?" Bắc Linh Vĩ mục quang hơi lóe lên. "Đạo giai trung phẩm pháp bảo?" Ngụy Tác ra vẻ tham lam: "Thù lao như thế là được, mỗ theo các vị về Tịch Hàn đại lục, vì nguy hiểm nên mỗ cần thù lao trước, sao đó cần biết các vị luyện hóa vật gì, bằng phương thức nào, mỗ không hiểu Sâm La tông, thứ cho mỗ nói thẳng, nếu chỗ luyện hóa ở trong sơn môn của các vị thì mỗ không nhận giao dịch này." "Thiên Nam tử đạo hữu yên tâm, Sâm La tông chỉ là đại tông môn bình thường, không đáng gì với Hoàng Thiên đạo, tại hạ không dám lừa đạo hữu." Bắc Linh Vĩ cười bảo: "Đạo hữu đưa ra điều kiện đó không thành vấn đề, Sâm La tông có năm tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên, không phải tìm một, hai người tới giúp, chỗ luyện hóa cũng trong thành trì, đạo hữu mà đáp ứng giữ bí mật là thành giao." "Năm đại tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên, xem ra số lượng thành trì và tông môn của Tịch Hàn đại lục tuy hiếm nhưng tu sĩ đỉnh nhọn không ít..." Ngụy Tác mục quang lóe lên, thoáng nghĩ. Sâm La tông tại Tịch Hàn đại lục không nổi danh lắm, có năm tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên, tỷ lệ này tại Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục cực kỳ kinh nhân. "Vậy thì, mong Bắc đạo hữu lấy đạo giai trung phẩm pháp bảo đó ra, còn là bảo vật gì mà cần ngần ấy Kim đơn đại tu sĩ mới có thể luyện hóa." Ngụy Tác bình tĩnh như thường, ra vẻ tâm cơ âm trầm. "Y cũng khá, kiếm tu đạt tới tu vi này không dễ." Tu sĩ mặc thanh sắc tinh kim giáp y hừ lạnh, truyền âm với Bắc Linh Vĩ và hắc bào tu sĩ nho nhã Đoàn Vô Nhai. "Lục thiên côn này tại Tịch Hàn đại lục cũng có chút danh khí, đạo giai trung phẩm pháp bảo." Bắc Linh Vĩ cười thầm, đưa một cây cổ đồng sắc côn tử cỡ một trượng đến trước mặt Ngụy Tác. "Có chút Vũ đồng tinh trong đó, cũng hữu dụng." Linh Lung Thiên truyền âm cho Ngụy Tác, hiển nhiên cây côn này khiến nó muốn ăn. "Sâm La tông lấy được Hỗn độn thanh ngưu bảo giác. Không biết đạo hữu có nghe đến vật này, chỉ phần phá được hỗn độn nguyên khí, sẽ rút được tinh hoa, dược lực kinh nhân tương đương với mấy viên tiên cấp linh đơn. Bọn tại hạ đã bố trí cấm chế trên bảo giác, bất quá cần mười hai đại tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên có chân nguyên công pháp khác nhau đồng thời kích phát cấm chế mới phá được hỗn độn nguyên khí." Bắc Linh Vĩ bảo Ngụy Tác đang thu lại Lục thiên côn: "Phá cấm kiểu này không hề nguy hiểm." "Hỗn độn thanh ngưu bảo giác?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, đều cả kinh, không biết Bắc Linh Vĩ nói thật hay giả. Hỗn độn thanh ngưu là bát cấp cao giai Hoang cổ cự thú, trưởng thành là thực lực sẽ đột phá cửu cấp, hai cái sừng trên đầu hàm chứa tinh hoa, điển tịch có ghi lại, nhưng yêu thú này cực hiếm, ít nhất thì tại Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục đã hai vạn năm không xuất hiện. Bảo vật này sánh với Thần hoàng thạch đơn, đồn ra sẽ bị cướp đoạt. "Qua thần sắc đạo hữu, vật này không hề tầm thường, xin đạo hữu giữ bí mật cho bản tông môn." Bắc Linh Vĩ nghiêm mặt bảo Ngụy Tác. "Yên tâm đi, chỉ cần Bắc đạo hữu nói thật, mỗ sẽ theo chư vị đạo hữu, hoàn thành rồi lại đi, không cho ai biết, linh dược đó phải dùng vội như thế thì tất rất hữu dụng, dùng rồi thì có bị đồn ra cũng không sao." Ngụy Tác gật đầu, ra vẻ kiêu ngạo đặc hữu của phổ thông kiếm tu. "Vậy thì tốt. Mời đạo hữu đi." Bắc Linh Vĩ cười mãn ý rồi đi trước dẫn đường. "Đúng là tham lam, một món đạo giai trung phẩm pháp bảo đây dễ lấy thế." "Y dám đáp ứng, tất có thủ đoạn, độn tốc cũng thập phần kinh nhân." "Thanh ưng thần giáp của tại hạ mà triệt để kích phát uy năng, tốc độ phi độn khẳng định hơn nhiều... Hà huống với công tử thì có là gì." Cả toán lướt đi, bọn Bắc Linh Vĩ ngầm truyền âm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. "Gian thương, xem ra chúng không định để ngươi sống sót quay về Vân Linh đại lục." Cả ba không ngờ Linh Lung Thiên nghe rõ, lại truyền âm với Ngụy Tác. "Chúng đúng là lo hão." Ngụy Tác bình tĩnh như thường cười lạnh. "Tiếc là Thanh Lăng Ứng vốn chỉ thăm dò thực lực tông môn Vân Linh đại lục, không ngờ lại chết ở đây, hại công tử mất một phần trợ lực." "Bất quá dù gì cũng biết là nhục thân Công Đức tông tông chủ bị hủy, Đăng Tiên tông tông chủ cũng ngang ngửa y, chỉ cần e dè Vương Vô Nhất, có cổ đế thi này và công tử luyện hóa Hỗn độn thanh ngưu bảo giác, sẽ đạt Thần huyền lưỡng trọng, đối phó Vân Linh đại lục nắm chắc tới sáu thành trở lên." "Công tử sao sao lại vội đột phá Thần huyền lưỡng trọng như vậy, dùng bí pháp đề thăng khó tránh khỏi tổn thương, ảnh hưởng đến tu vi tiến cảnh sau này..." "Việc này ta không rõ, hình như phát hiện Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông đang hành động, khả năng tìm ra thượng cổ mật địa gì đó, công tử phải ứng đối." ... "Cái gì!" Ba tu sĩ không là gì với Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, duy nhất cần e dè là cổ đế thi, cả hai chỉ định thừa cơ đến cổ truyền tống pháp trận, tới Tịch Hàn đại lục, nhưng những lời bàn luận sau đó của họ khiến Ngụy Tác và Linh Lung Thiên kinh hãi. Nghe ba tu sĩ bàn luận, vài đại thế lực của Tịch Hàn đại lục định diệt Vân Linh đại lục! Thanh Lăng Ứng trên danh nghĩa là được Công Đức tông và Đăng Tiên tông mời đến đối phó gã nhưng thật ra ngầm quan sát thực lực các đại tông môn Vân Linh đại lục! Sâm La tông của ba tu sĩ này và Thanh Lăng Ứng tựa hồ làm việc cho công tử nào đó, công tử đó hiện tại tu vi Thần huyền nhất trọng. Khiến thần huyền đại năng như Thanh Lăng Ứng phục vụ, công tử đó khẳng định thuộc siêu cấp đại thế lực của Tịch Hàn đại lục! Muốn tấn công một đại lục, căn bản không phải việc một siêu cấp đại thế lực dám, phải là mấy đại thế lực hợp lại, một đại thế lực đánh tông môn khác, rất có thể hậu viện không vững, bị đại thế lực khác cùng đại lục thừa cơ. Tu đạo tông môn giữa các đại lục đại chiến, trong lịch sử tu đạo giới đã xuất hiện nhiều lần, lần nào cũng cực kỳ kinh nhân, khiến vô số tông môn, thậm chí siêu cấp đại tông môn bị diệt, cả tu đạo giới liêu xiêu. Tin tức này quá kinh nhân! Không chỉ thế, ba người còn đề cập đến Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông. Ngụy Tác nhớ rõ, Tịch Hàn đại lục có năm siêu cấp thế lực, là Tiểu Cực cung, Đại Hàn cung, Chân Lôi tông, Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia, Chân Lôi tông là một trong số đó. Có vẻ Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông kết minh, gần đây đang hành động, hình như phát hiện thượng cổ mật địa gì đó... Ngụy Tác nghĩ ngay đến Luân hồi tháp, lẽ nào Hoàng Phủ thế gia đã phát hiện ảo bí về cổ đồ của Độc Cô Vũ Vân?! Bản thân Thiên khung sắp tan tành, cộng thêm tu đạo giới các đại lục đại chiến, hiện tại có vẻ bình tĩnh nhang đã ngầm dậy sóng Ngụy Tác và Linh Lung Thiên chấn kinh, tiếp theo không nghe được gì hữu dụng qua lời ba tu sĩ bàn luận. "Ở đây." Liên tục lướt đi hai canh giờ, Bắc Linh Vĩ nhàn rỗi lại trò chuyện vài câu với Ngụy Tác, chỉ vào phía trước.