Thực huyết pháp đao và Tuyệt diệt kim đan đều là còn bài tẩy của Ngụy Tác. Nhưng tiêu hao khí huyết của một tu sĩ Kim đan nhất trọng mà đổi lại được khí huyết của tu sĩ Kim đan lưỡng trọng thì gã có lợi. Bất quá Kim đan lưỡng trọng đại tu sĩ Điếu Sa chân nhân mất mạng mà không tu sĩ nào trong lòng Tiểu Dạ sơn biết. "Oành!" Cùng với tiếng nổ kinh thiên động địa, Cơ Nhã và Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân cùng làn sóng khí và vô số đá vụn lao. Cơ Nhã mặt mày nhợt nhạt cuống quýt vung tay, hắc quang bao quanh nàng và Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân. Hắc quang ràn rạt thủy linh chi khí, là Hắc thủy liên được Ngụy Tác bồi dưỡng thành uy năng phòng ngự đạt đạo giai hạ phẩm. Cùng lúc đó, bạch quang từ trong thông đạo trước mặt ba người lao ra, là một ngọn sóng, giáng vào tinh quang quang trụ từ kim sắc pháp bảo của Cơ Nhã rực lên. Chát! Kim sắc tinh quang quang trụ vốn nứt nẻ liền vỡ nát. Ngọn sóng đã giảm uy năng giáng vào Hắc thủy liên, khiến hắc sắc quang hoa chao chát. Thủy trụ cỡ bắp đùi hình thành sau pha va chạm bắn lên vách đá, dễ dàng vỡ tan như đập vào đậu hũ. Vốn bọn Cơ Nhã đang ở trong một thạch thất nhỏ như một tiểu sảnh chung quanh có mấy thông đạo, bị thủy trụ đổ vào là đá văng tứ tung, thạch thất lớn gấp mấy lần. Thủy trụ đánh vỡ vô số tảng đá, uy năng hao tận, biến thành một vũng nước chảy theo vách xuống, nước trong thạch thất sâu thêm một thước, chảy theo thông đạo thấp xuống, phát ra tiếng nức chảy rì rào. Làn sóng dấy lên, trong thông đạo phía trước, hoàng quang lóe lên, thân ảnh Hoàng Nha Tử cầm "Trường hà thao thiên quyển" xuất hiện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Cùng lúc, uy áp hùng hậu dấy lên sau lưng, Trường Phong chân nhân và Hàn Vô Nhã cũng xuất hện. Thấy thế, sắc mặt Cơ Nhã càng nhợt đi. "Tiểu tử đó đối với ngươi không tệ, cho ngươi cả thuấn di pháp bảo, bất quá hiện tại ngươi thoát được sao?" Trường Phong chân nhân sắc mặt âm trầm cực độ liếc Như ý linh lung tháp trong tay Cơ Nhã, sát khí hiện rõ. "Trường Phong đạo hữu, đừng rườm lời. Nếu Điếu Sa chân nhân không cầm chân được y, chúng ta sẽ phiền đấy. Bất quá chốc nữa bắt sống được ả thì sẽ khiến y ném chuột sợ vỡ đồ." Hoàng Nha Tử nhàn giọng nói, "Trường hà thao thiên quyển" rực quang hoa. "À!" Hoàng Nha Tử định kích phát pháp bảo này đối phó Cơ Nhã và Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân thì đột nhiên mục quang y lóe lên, ngoái lại. Sóng lớn từ pháp bảo của Hoàng Nha Tử đổ ra sau lưng. "Oành!" Tiểu Dạ sơn rúng động, trong thông đạo có một đạo kim quang và hắc quang chặn đứng làn sóng, thông đạo tung hoành đá vụn, hình thành một động quật lớn. "Sư thư, không sao chứ?" Thân ảnh Hàn Vi Vi từ thông đạo tung tóe đá lao ra. Hắc minh cốt quân hắc sắc quang hoa liễu nhiễu lạnh lùng đứng sau lưng Hàn Vi Vi. "Tại hạ hạ đối phó ả, Trường Phong đạo hữu, Hàn tông chủ, giải quyết nhanh lên." Hoàng Nha Tử liếc Hàn Vi Vi, nhạt giọng nói xong thì tế xuất một món pháp bảo thanh sắc tiểu xích. Thanh sắc tiểu xích như thể bằng ngọc, bên ngoài là quang hoa, bên trong có phù văn li ti, Hoàng Nha Tử dồn chân nguyên vào, thanh sắc tiểu xích cũng như kim đan phát ra thanh sắc hà quang, không khác gì kim đan hà quang, hình thành một đóa thanh sắc liên hoa. Vù! Cùng lúc, ở góc kia, Trường Phong chân nhân và Hàn Vô Nhã đã đấu với Cơ Nhã, Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân. Tiếng xé lụa vang lên, Hàn Vô Nhã kích phát Lạc tinh thần tiễn, một đạo ngân sắc tiễn quang xạ bắn vào Cơ Nhã. Trường Phong chân nhân vũng tay, vô số cương phong ngưng thành hình long hổ, với thanh thế kinh nhân cuốn vào nàng. Kim sắc pháp bảo của Cơ Nhã thủ trung lại phát ra kim sắc tinh quang quang trụ, cùng ngân sắc tiễn quang xung kích va nhau, uy năng tương đương. Hai dải quang hoa một đỏ một vàng từ Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân bừng lên, giáng vào long và hổ của Trường Phong chân nhân. "Chát!" Hai dải quang hoa bị long hổ uy thế kinh nhân chấn tan, long hổ lại xung kích lên Hắc thủy liên khiến Hắc thủy liên rúng động, chật vật ngăn đỡ được. Hoàng Nha Tử phất tay, thanh sắc tiểu xích thượng ngưng thành thanh liên chợt hóa thành lưu quang, đổ vào Hàn Vi Vi. "Oành!" Làn sóng trắng như một cự nhân ngẩng lên lao vào Hàn Vi Vi. "Cạch", không khí giữa Hàn Vi Vi và Hoàng Nha Tử chấn động, Hắc minh cốt quân bắn ra một đạo hắc sắc quang trụ va vào thanh sắc liên hoa, cùng tan vỡ. Hắc minh cốt quân toàn lực công kích, cũng có uy năng đạo giai thượng phẩm pháp bảo, ngang với đóa sen xanh do thanh sắc tiểu xích của Hoàng Nha Tử ngưng thành, rõ ràng Hoàng Nha Tử trừ "Trường hà thao thiên quyển" là bán huyền giai pháp bảo thì còn một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo! Kim sắc lôi quang như thùng nước, phần đầu ngưng thành hình sư tử uy mãnh từ trên nóc động, giáng vào làn sóng của Hoàng Nha Tử. Thủy hoa và lôi quang bắn tung, đổ vào Hàn Vi Vi. Bên ngoài Hàn Vi Vi dấy lên một kim sắc quang tráo, làn sóng đã giảm uy năng giáng và chỉ khiến kim sắc quang tráo hơi lắc lư. "Hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo, một công một thủ. Hắc sắc khô lâu cũng tương đương với một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo, tựa hồ còn có linh tính, không cần điều khiển. Các ngươi có nhiều đạo giai pháp bảo thế này thì thật khó tưởng tượng, đại tông môn bình thường cũng không lấy đâu ra lắm cao phẩm giai pháp bảo đến thế." Bán huyền giai pháp bảo và đạo giai thượng phẩm pháp bảo xuất toàn lực vẫn bị Hàn Vi Vi đón đỡ được, Hoàng Nha Tử vẫn thản nhiên. Mục quang dừng lại trên hai kim sắc pháp bảo của nàng ta, khóe môi mỉm cười khinh miệt, "Bất quá ngươi tưởng với tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, thì là đối thủ của ta hả?" Hoàng quang chợt ngưng thành trước mặt y, với tốc độ kinh nhân tụ lại thành một hoàng sắc nguyên bảo. Hoàng Nha Tử kiêu ngạo không phải vô cớ. Kim đan kỳ đại tu sĩ và tu sĩ Phân niệm cảnh vốn cách nhau một trời một vực. Hiện tại Hàn Vi Vi có hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo và Hắc cốt minh quân, uy năng sánh được với một món bán huyền giai pháp bảo và một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo của Hoàng Nha Tử. Uy năng thuật pháp của Kim đan đại tu sĩ, tu sĩ Phân niệm cảnh không thể so được. Tu sĩ Phân niệm cảnh tối đa chỉ có thể đồng thời điều khiển hai pháp bảo, chân nguyên của Hàn Vi Vi mà thôi động hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo là cực hạn, dù có thêm đạo giai pháp bảo cũng vô lực. Hiện tại Hoàng Nha Tử nhận ra pháp y trên mình nàng ta cũng có đạo giai uy năng, nhưng vì nàng ta không còn đủ sức kích phát uy năng pháp y. Y vốn cho rằng đạo kim hệ thuật pháp này phát ra, công thêm hai pháp bảo thì một chiêu là hạ được Hàn Vi Vi. Nhưng mắt y trợn tròn không dám tin vì cạnh Hàn Vi Vi lóe lên quang hoa, đột nhiên có thêm một tiểu nữ hài tử nõn nà chỉ chừng hai, ba tuổi. "Thật sự có một tiểu nữ hài?" Đang cùng bọn Cơ Nhã đấu pháp ,Trường Phong chân nhân và Hàn Vô Nhã mắt tròn mắt dẹt. "Cái gì đây nhỉ?!" Cơ hồ đồng thời, Hoàng Nha Tử và Trường Phong chân nhân biến sắc, cảm giác được khí tức của "Tiểu nữ hài". Khí tức này khiến Hoàng Nha Tử có cảm giác thập phần kỳ quái, ai cũng thấy có bao hàm hai chữ: "Cực mạnh". "Phù!" "Tiểu nữ hài" xuất hiện, phát ra ngân sắc quang trụ va vào nguyên bảo do Hoàng Nha Tử phát ra, có vẻ cực kỳ trầm trọng, tựa hồ do vô số hoàng sắc tinh kim đúc thành. Ngân sắc quang trụ và hoàng sắc nguyên bảo va nhau, uy năng tương đương, cùng tan vỡ! "Yêu thú! Đây là yêu thú gì, uy năng thuật pháp mạnh thế!" Hoàng Nha Tử tỏ rõ thần sắc kinh hãi. "Tiểu Ngân, đánh y!" Hàn Vi Vi vốn khẩn trương cực độ tức thì dũng khí đại tăng, hô vang rồi kích phát hai kim sắc pháp bảo và bạch sắc băng long sáng loáng. Với tu vi của nàng ta mà thi triển hai kim sắc pháp bảo thì không thể kích phát thái cổ hung hỏa nên đành kích phát Băng Ly chân quyết, tổn hao chân nguyên tương đối ít. Băng Ly chân quyết với tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng thi triển, trước mặt Kim đan đại tu sĩ thì uy lực không đáng gì. Hoàng Nha Tử đồng thời tế xuất hai pháp bảo, lại thi triển thuật pháp, bị Hỗn nguyên ngân oa và Hắc minh cốt quân cùng hai đạo giai thượng phẩm kim sắc pháp bảo giáp kích thì y đã đạt cực hạn, không thể động dụng kim đan. Hàn Vi Vi bồi thêm đạo thuật pháp này, y lại phải phân tâm đối phó. Y tỏ ra không dám tin vì lại bị Hàn Vi Vi áp chế. Một Kim đan đại tu sĩ có hai dị bảo lại bị đánh nhầu, không đối phó được một tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng. Hoàng Nha Tử xưa nay không coi tu sĩ đồng cấp, thậm chí tu sĩ Kim đan lưỡng trọng ra gì cũng nảy ra xung động thổ huyết.