"Lâm tiền bối, đây là Đế xà ấu noãn của tiền bối." Bạch bào thanh niên trả giá năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch thì không còn ai tăng thêm, quả trắng màu vàng to bằng nửa thân người hai đệ tử Vương gia thương hành mặc hắc sắc cẩm y trực tiếp đưa vào quý tân bao sương cho y. "Được, đặt xuống." Bạch sắc kỳ lân đã ẩn vào trong ấn, ra hiệu cho hai đệ tử Vương gia thương hành đặt Đế xà ấu noãn xuống, thanh niên liền mỉm cười chỉ vào linh thạch đại trên bàn, "tự đếm năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch đi." "Nhiều linh thạch thế hả?!" Hai đệ tử Vương gia thương hành vội bước lên mở linh thạch đại đổ ra, tức thì hơi biến sắc. Trong linh thạch đại đựng toàn thượng phẩm linh thạch, chỉ liếc qua cũng biết số lượng đổi được hơn ba trăm vạn hạ phẩm linh thạch! Ngần ấy linh thạch nhưng bạch bào thanh niên tựa hồ rất coi thường, tạo cho người ta cảm giác rất thoáng tay. "Kim lưu đạo đan, đan dược này tuy còn lại không ít nhưng đều do các tông môn, gia tộc giữ, thường không xuất hiện tại phách mại hội. Xem ra Hải Tiên thành có tu sĩ định xung kích kim đan, ủy thác Vương gia thương hành, Vương gia thương hành không có nhưng nhờ quan hệ lấy về, chủ nhân viên đan dược cũng muốn bán ở phách mại để thu được lợi ích lớn nhất. Hải Tiên thành nhỏ xíu này có thể có thêm một Kim đan tu sĩ." Đợi hai đệ tử Vương gia thương hành chấn động đếm đủ năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch mang đi, mục quang bạch bào thanh niên lại nhìn xuống nữ tu cao ráo đầy đặn ở giữa phách mại hội trường, đĩa ngọc trước mặt nàng ta đặt một hộp gỗ trầm hương đựng Kim lưu đạo đan rực kim quang. Hóa ra đã đến lượt Kim lưu đạo đan. Qua ánh mắt bạch bào thanh niên cực kỳ tôn quý này thì chắc hiểu rõ về Kim lưu đạo đan, chứng tỏ kiến thức và tài trí đều cực kỳ cao minh. "Kim lưu đạo đan, địa giai đan dược, giá khởi điểm hai vạn hạ phẩm linh thạch." "Hai vạn năm nghìn hạ phẩm linh thạch." "Hai vạn tám nghìn hạ phẩm linh thạch." "..." Như bạch bào thanh niên nói, Kim lưu đạo đan tuy còn nhưng đại bộ phận các tông môn không có, có những tông môn dù còn không ít những không bỏ ra, vì dù tông môn nội không có tu sĩ xung kích kim đan mà đan dược lưu truyền ra, giúp tu sĩ tông môn khác đề cao xác suất kết đan thành công thì không hay ho gì. Nên Kim lưu đạo đan vừa xuất hiện đã khiến nhiều tu sĩ tranh giành. Trong quý tân bao sương của Ngụy Tác, gã quyết giành lấy đan dược này, không trả giá mà bình tĩnh như thường đợi. "Sáu vạn hạ phẩm linh thạch!" "Tám vạn hạ phẩm linh thạch!" "Mười vạn hạ phẩm linh thạch!" Rất nhanh, giá Kim lưu đạo đan đạt tới mười vạn hạ phẩm linh thạch, đúng lúc đó, một giọng nói bình thản cất lên, "Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch." "À!" Trực tiếp tăng mười vạn hạ phẩm linh thạch khiến toàn trường sôi lên. Ngụy Tác nãy giờ bình tĩnh như thường cũng ngẩng lên. Gã nghe ra người tăng giá là tu sĩ dùng năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch mua Đế xà ấu noãn. "Chủ nhân đã kết đan thành công, vì sao còn mua Kim lưu đạo đan?" Bạch bào thanh niên vừa hô hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch thì bạch sắc kỳ lân lại từ bạch ngọc tiểu ấn thượng hiện ra hỏi. Khí linh nói thế, bạch bào thanh niên lại là một Kim đan kỳ đại tu sĩ! "Kim lưu đạo đan tuy vô dụng với ta nhưng không mua được ở ngoài." Bạch bào thanh niên mỉm cười: "Lân vương, tương lai ta phải lôi kéo một số tu sĩ, viên đan dược này sẽ có chỗ dùng." "Hai mươi lăm vạn hạ phẩm linh thạch." Giọng Ngụy Tác vang lên. "Xem ra đây là chính chủ cần Kim lưu đạo đan." Bạch bào thanh niên nhìn quý tân bao sương của Ngụy Tác, cười nhạt: "Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch." "Ngụy Tác, y tăng giá là ít cũng năm vạn mười vạn linh thạch. Chắc là đệ tử của đại tông môn hoặc đại gia tộc. Bất quá ngươi có ngần ấy linh thạch, muốn so thì đè chết y đi!" Trong bao sương của Ngụy Tác, thân ảnh lục bào lão đầu hiện ra. "Ba mươi lăm vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu, lên tiếng. "Năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Giọng nói nhạt nhẽo lại vang lên. "Năm mươi mốt vạn." Ngụy Tác giật giật chân mày. "Sáu mươi vạn." "Sáu mươi mốt vạn." "Oành!" Toàn trường chấn động, giọng Ngụy Tác thập phần lãnh tĩnh bình đạm, nhưng rõ ràng có ý vô luận đối phương trả bao nhiêu thì gã cũng thêm vào một vạn hạ phẩm linh thạch. "Được lắm! Lân vương, y định so linh thạch." Bạch bào thanh niên cười nhạt, không coi Ngụy Tác ra gì nói ngay: "Một trăm vạn hạ phẩm linh thạch!" "Một trăm vạn? Một trăm vạn linh thạch, đủ mua vài món đạo giai pháp bảo rồi!" "Điên cuồng, hai người này lẽ nào cùng sắp kết đan?" "..." Bạch bào thanh niên vừa trả một trăm vạn linh thạch thì toàn trường lại hít hơi lạnh, ngay cả thanh sam nho sĩ ở một quý tân thất khác cũng biến hẳn sắc mặt đứng dậy. Nguồn: http://Trà Truyện "Một trăm linh một vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác lãnh tĩnh bình cất giọng. "Hả?" Thanh sam nho sĩ trông dễ coi hơn hẳn, bạch bào thanh niên tỏ vẻ hơi bất ngờ. "Lân vương, y muốn đua với ta, có nên tăng giá tiếp không?" Nụ cười gằn hiện lên trên khóe môi bạch bào thanh niên. "Người này chịu bỏ ra ngần ấy linh thạch, chắc quyết giành được viên đan dược này, khẳng định sắp kết đan nên chuẩn bị nhiều linh thạch. Nếu chủ nhân vì đan dược này, tiêu hao quá nhiều linh thạch, tiếp theo có bảo vật gì tố mà linh thạch không đủ thì thiệt lắm." Bạch sắc kỳ lân lắc đầu, "Nếu là tại hạ thì không trả giá thêm nữa." "Được, nhường y một lần." Bạch bào thanh niên thập phần quyết đoán gật đầu. Ngụy Tác ra giá một trăm linh một vạn hạ phẩm linh thạch, bạch bào thanh niên không tăng thêm, thanh sam nho sĩ thở phào, ngồi xuống. "Con bà nó chứ, sao không thêm giá, đấu với bọn ta hả, ép bẹp dúm ngay, hừ!" Viên Kim lưu đạo đan được đưa đến quý tân bao sương cho Ngụy Tác. Lục bào lão đầu ẩn đi, nhưng giọn nói đắc ý vẫn không ngừng vang trong tai gã. "Đây là hai tấm tinh phù Tuyền Cơ phường và một vạn hạ phẩm linh thạch." Thu Kim lưu đạo đan, Ngụy Tác lấy ra hai tinh phù, cầm một nắm linh thạch, đưa cho hai đệ tử Vương gia thương hành. "Lý tiền bối, đủ linh thạch rồi. Vương chưởng quỹ đã dặn nếu Lý tiền bối dùng tinh phù Tuyền Cơ phường thì năm mươi hai vạn hạ phẩm linh thạch một tấm. Còn thừa thì khi tiền bối rời đi sẽ trả lại cho tiền bối." Một đệ tử Vương gia thương hành lại trả ngay linh thạch cho Ngụy Tác. "Được!" Ngụy Tác không khách khí, tiếp tục xem. "Thâm thủy quỳnh ngọc..." Liên tục hơn mười bảo bối qua đi, bạch bào thanh niên và Ngụy Tác cùng chớp mắt. Giứa phách mại hội trường, hai đệ tử Vương gia thương hành bưng một khối mặc lục sắc ngọc thạch ra. Khối ngọc thạch có vẻ rất nặng nhưng lại tạo cho người ta cảm giác thập phần nhu nhuyễn, thủy linh khí tức không ngừng phát ra. Thâm thủy quỳnh ngọc, là xương yêu thú Ngọc cốt quỳnh ngư sống ở vực sâu chất lại, quanh năm tích lũy thủy linh chi khí ngưng thành, có thể luyện chế thủy hệ pháp khí. Khối Thâm thủy quỳnh ngọc lớn như thế này phải cần hơn nghìn con Ngọc cốt quỳnh ngư mới đủ. "Mười vạn hạ phẩm linh thạch." "Mười lăm vạn hạ phẩm linh thạch." "..." Một khối nhỏ thì giá trị không cao nhưng khối lớn thế này thì có thể dùng để luyện chế pháp bảo, nên vừa được đưa ra là giá tăng liên tục. "Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch!" Hắc thủy liên của Ngụy Tác, tại Đạo Huyền điện tổn hại khá nặng, uy năng giảm nhiều, Thâm thủy quỳnh ngọclớn thế này đủ bù lại uy năng tổn thất, thậm chí khiến Hắc thủy liên tăng tiến một cấp cũng nên. Ngụy Tác quyết giành lấy. Đợi khi có người ra giá mười tám vạn hạ phẩm linh thạch mà không ai lên tiếng nữa thì gã ra giá hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch. "Hả? Y lại ra giá." Trong bao sương của bạch bào thanh niên thần bí, y vốn nhất vốn đang chuẩn bị, cũng hơi ngẩn ra, bật cười, "Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch." "Tiếp rồi! Ngụy Tác, đè bẹp y!" Lục bào lão đầu nhận ra giọng đối phương, hưng phấn hẳn.