Cáp mô đầu yêu thú hùng mạnh cực độ cũng ngẩn người. Rõ ràng với linh trí không kém gì tu sĩ của nó không sao ngờ được song đầu yêu thú lại bị hai tu sĩ Phân niệm cảnh dễ dàng giết chết như thế. Ngụy Tác mặc kệ yêu thú này nghĩ gì, Thanh tác ngân pháp trượng xoay vòng, hôi hắc sắc quang hoa trùm tới. Cáp mô đầu yêu thú chỉ lách mình, biến mất khỏi vị trí, xuất hiện tại một chỗ khác trong động quật. Lực công kích và phòng ngự của cáp mô đầu yêu thú tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ lưỡng trọng, không tính năng lực ẩn thân đặc biệt cùng độn tốc kinh nhân thì dù tu sĩ Kim Đan kỳ lưỡng trọng thật sự như Hiên Viên lão tổ mà một đấu một cũng không phải đối thủ. Trừ phi chủ động đến gần phát động công kích, không thì ngay cả Huyền sát ma trảo linh hoạt như cánh tay của Ngụy Tác cũng không theo kịp tốc độ của nó. Âm Lệ Hoa có tu vi Kim Đan kỳ kinh nhân cũng vô dụng, nàng ta không thể cảm tri được vị trí của yêu thú như Ngụy Tác, chỉ khi cáp mô đầu yêu thú đến gần hơn mười trượng thì nàng ta mới nhận ra, nó tay không ngăn đón kim Đan hà quang oanh kích, chứng tỏ thuật pháp và pháp bảo đạo giai trở không uy hiếp được nó. Thật ra, yêu thú này là yêu thú lợi hại nhất mà Âm Lệ Hoa từng thấy, gặp nó Đan được thì dù nạp bảo nang không bị Ngụy Tác lấy mất cũng đừng mong sống sót. "Thế nào, chạy nhanh thì có thể tứ xứ truy sát tu sĩ hả?" Ngụy Tác lại hừ một tiếng, vỗ mạnh lên cái túi giống nô thú đại. Một con bướm màu sắc sặc sỡ xuất hiện trước mặt gã. "Đây là Pháp vương thái điệp? Sao y có lắm thứ cổ quái thế nhỉ?" Thấy Ngụy Tác sử dụng cao giai tiên cổ, Âm Lệ Hoa lại kêu lên. Kim Đan kỳ đại tu sĩ như nàng ta mà so với gã lúc này lại thấy mình mạt rệp. "Phù! Phù! Phù!" Pháp vương thái điệp được thả, cũng như lần đối phó tu sĩ Tử Vi tông liên pháp tại Hải liệp đại hội, phun ra dịch thể sắc sỡ ngưng kết lại thành một tấm lưới trong động quật. Pháp vương thái điệp được nuôi đến đỉnh cấp thì chất nhầy phun ra tương đương với uy năng đạo cấp trung giai pháp bảo, Pháp vương thái điệp của Ngụy Tác nuôi dưỡng chưa đủ thời gian nên thực lực chưa bằng một phần năm như thế. Xoạt, tấm lưới màu sặc sỡ không ngăn cản được hành động của cáp mô đầu yêu thú, nơi nào nó đi qua đều tan vỡ. Nhưng như thế, tung tích yêu thú này hiển lộ ra. "Được!" Trong mắt Âm Lệ Hoa ánh lên kinh hỉ."Tiểu hoại đản, tiếp tục, đừng dừng lại!" Ngụy Tác trợn tròng trắng, câu "tiếp tục, đừng dừng lại " này nói ra rất giống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Kim Đan của Âm Lệ Hoa dấy lên vô số lục sắc quang diễm, khí tức kinh nhân tràn ra, lục sắc quang diễm lại ngưng thành lục sắc tranh nanh khô lâu đầu lao vào cáp mô đầu yêu thú. Tiếng nổ vang lên, cáp mô đầu yêu thú hiện rõ thân ảnh trong lam quang. Âm Lệ Hoa lạnh mình vì chỗ bị nàng ta đánh trúng không hề bị thương tổn gì. Cáp mô đầu yêu thú đã bị triệt để kích nộ, đôi mắt cóc vàng đục hiện rõ thần sắc hung hãn, không ẩn hình nữa mà lam quang càng sáng hơn, thậm chí xuất hiện phù văn kỳ dị, khí tức của phù văn lại tương tự phù văn trên kim Đan của Kim Đan tu sĩ như Âm Lệ Hoa tế xuất. Nhìn bọn Ngụy Tác bằng mục quang băng lãnh cực độ, cáp mô đầu yêu thú loáng lên, xuất hiện ử phía sau bọn gã, vung trảo chụp tan lam sắc quang tráo ở vòng ngoài. Kim Đan hà quang của Âm Lệ Hoa ngưng thành lục sắc khô lâu đầu, Cơ Nhã phát ra lam sắc hàn Đan, Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác giáng hết vào yêu thú này. "Oành!" Một tràng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trên mình cáp mô đầu yêu thú. Lam quang rung lên nhưng không tiêu tan, thân thể như cây cột vững vàng, không hề lui lại dù nửa bước trên không, ngược lại ba người bọn Ngụy Tác bị chấn đắc đến hơi tê người. Cáp mô đầu yêu thú hơi ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa rồi vung trảo, chụp tan một băng trụ khác. "Trời đất, thật ra là yêu thú gì!" Âm Lệ Hoa tròn mắt, kêu lên. Ngụy Tác biến sắc, phi kiếm cánh cửa chém vào yêu thú. Thân ảnh yêu thú này loáng lên biến mất, tránh khỏi phi kiếm cánh cửa. "Cách" một tiếng, thanh bạch sắc quang tráo vỡ tan như vỏ trứng. Đồng thời, lục sắc khô lâu đầu do kim Đan hà quang của Âm Lệ Hoa ngưng thành, Cơ Nhã phát ra lam sắc hàn Đan và Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác lại đánh vào yêu thú này. Nhưng trên mình yêu thú này rực lam quang, không hề tổn thương gì. "Không được, tiểu hoại đản, yêu thú này quá lợi hại! Còn thủ đoạn công kích uy lực hơn nữa chăng, bằng không chúng ta không phá được phòng ngự của nó." Âm Lệ Hoa kêu lên, mặt mũi nhợt đi. "Con bà nó chứ!" Ngụy Tác nhăn nhó cầm Thực huyết pháp đao lên. Huyền sát quỷ trảo của gã đã giảm hẳn uy năng, phi kiếm cánh cửa lại không tạo thành uy hiếp với yêu thú này, trong khi đó linh trí và kinh nghiệm đối địch của nó cực cao, chỉ với tốc độ cũng không cho phi kiếm cánh cửa và pháp bảo khác của gã có cơ hội oanh kích. Chỉ có Huyền sát quỷ trảo của gã cùng hàn Đan của Cơ Nhã và kim Đan của Âm Lệ Hoa mới có thể vừa phát động công kích vừa kịp phản kích. Thực lực của nó đích xác lợi hại hơn nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ lưỡng trọng! Gã chỉ còn cách dùng đến Thực huyết pháp đao. "Âm Lệ Hoa! Tìm cách hạn chế hành động của nó!" Vừa kích phát Thực huyết pháp đao, Ngụy Tác gầm lên. "A!" Âm Lệ Hoa biết đã đến lúc sinh tử quan đầu, nghiến răng, thúy lục sắc kim Đan bắn ra vạn đạo lục sắc hà quang, như sao băng giáng vào cáp mô đầu yêu thú đang chụp lấy Hắc thủy liên. "Oành!" Tiếng nổ chói màng nhĩ vang lên, bốn vách động vốn mở rộng gấp mấy lần trong lần kịch đấu lại bị chấn nứt vô số vết, đá rơi xuống như mưa, lại bị uy năng nghiền nát. "Phù!" Âm Lệ Hoa rúng động, há miệng phun máu. Thân thể cáp mô đầu yêu thú như bị sét đánh, run lên, lam quang gần như tan biến nhưng nó không có vẻ gì là tổn thương, cụp cứng kim Đan của Âm Lệ Hoa, ngẩng đầu như muốn ăn tươi. Cùng lúc, Thực huyết pháp đao đã được kích phát. Hiện tại Thực huyết pháp đao của Ngụy Tác có đôi cánh đen kỳ dị. Đôi cánh này là gã theo chỉ đạo của lục bào lão đầu dùng cánh Hắc bức ma long luyện chế thành, không có công hiệu gì ngoài nâng cao tốc độ cho Thực huyết pháp đao, coi như cho thêm một tầng hộ thuẫn bên ngoài Thực huyết pháp đao. Hiện tại kích phát Thực huyết pháp đao có phần kỳ quái này, một đạo hồng quang từ mũi đao đen nhánh bắn vào ngực cáp mô đầu yêu thú. Hộ thể lam sắc quang hoa của cáp mô đầu yêu thú tan biến nhưng một đạo huyết quang từ ngực nó phun ra. "Oành!" Đôi mắt Âm Lệ Hoa đang trắng biến thành lục sắc, kim Đan bị chụp lại bừng lên lục sắc hà quang kinh nhân. Cánh tay cáp mô đầu yêu thú bị hà quang xung kích nát vụn. "Cô!" Cáp mô đầu yêu thú kêu lên đau đớn, tỏ vẻ khiếp sợ nhìn Thực huyết pháp đao đoạn thân ảnh loáng lên, xuất hiện ở thông đạo mà song đầu yêu thú đã mở. Bọn Ngụy Tác dốc hết Huyền sát quỷ trảo, phi kiếm cánh cửa, các chủng thuật pháp và pháp khí tràn tới thì mình nó ánh lên lam sắc quang hoa, biến mất ngay. Ầm, ầm, ầm! Tiếng nổ vang lên không ngớt, yêu thú bao trùm trong lam quang này lao đi với tốc độ thuấn di bỏ chạy. "Thật ra là yêu thú gì?" Ngụy Tác cùng Cơ Nhã nhìn nhau, kinh hãi cực độ. Trúng đòn nặng thế nhưng yêu thú này tựa hồ chưa trí mệnh, lại rực lam sắc hộ thể quang hoa mà chí ít cần uy năng tương đương với hai món đạo giai trung phẩm pháp bảo oanh kích mới miễn cưỡng phá được. Dáng vẻ lúc bỏ chạy chứng tỏ nó sợ uy lực Thực huyết pháp đao của Ngụy Tác. Thực huyết pháp đao hút cơ hồ khí huyết của một cao thủ cơ hồ sắp đột phá đến tu sĩ Kim Đan kỳ mới có uy lực đó mà chỉ dùng được một lần. Nếu nó biết mà liều mạng thì họ vị tất là đối thủ! "Sao không đuổi theo?!" Âm Lệ Hoa tựa hồ định đuổi theo, thấy Ngụy Tác cùng Cơ Nhã kinh hãi đứng im thì dừng lại, rồi phản ứng, "Pháp bảo của đệ..." Tức thì nàng ta ngừng bặt, sợ yêu thú đó nghe thấy, dùng chiêu hồi mã thương. "Các hạ biết đường ra chứ?" Ngụy Tác hít sâu một hơi, không hề dừng lại, thu thi thể và yêu Đan song đầu quái thú vào nạp bảo nang rồi đáp nhanh Âm Lệ Hoa.