Thông Thiên Chi Lộ

Chương 287: Thật sự không đùa đâu

Vật to như cánh cửa đó lại là phi kiếm?
Tuyệt đại đa số tu sĩ đều không dám tin, vì phân thân không có Hắc thủy liên và Ngụy Tác là một, rõ ràng gã đang bắt kiếm quyết.
Vật đó rực kim quang, cực kỳ bá khí chém vào đệ tử Minh Nguyên tông nhỏ thó mặc hoàng sam.
Đệ tử Minh Nguyên tông nhỏ thó mặc áo vàng, tỏ vẻ không tin nổi, vội thi triển pháp thuẫn hình vuông che trước mặt.
Tấm pháp thuẫn hình vuông lấp lánh ô quang, linh khí ràn rạt, rõ ràng phẩm giai rất cao.
Đúng lúc đó phi kiếm như cánh cửa của Ngụy Tác đột nhiên rực hoàng quang.
Hoàng quang dấy lên, phi kiếm còn to gấp mấy Ngụy Tác đột nhiên nặng hơn không rõ bao nhiêu lần, tạo cho người ta cảm giác nó biến thành một ngọn núi nhỏ, ép cho không khí cũng nổ vang.
Nhát chém bổ vỡ pháp thuẫn của tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó tế xuất!
Thịch!
Mọi tu sĩ đều giật mình, dù chỉ thấy hình ảnh đấu pháp vô thanh nhưng đều cảm nhận được phi kiếm đó chém vào pháp thuẫn, chung quanh chấn động thế nào.
Đà phi kiếm chém vỡ pháp thuẫn giống với đập nát hơn là chém.
Không hề ngừng lại, hoàng sắc quang tráo của tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó cũng bị dễ dàng chém tan.
Thấy thế, hai tu sĩ Minh Nguyên tông đều kinh hãi, tu sĩ mặt dài bỏ cả công kích Ngụy Tác, vội điều khiển pháp bảo phòng ngự hình chiếc vòng rực lửa đến trước mặt tu sĩ nhỏ thó, định giúp đồng bạn đón đỡ phi kiếm chưa từng thấy này.
Một đạo lam quang từ tay tu sĩ Minh Nguyên tông mặt không còn hột máu nào bay ra va vào phi kiếm.
Đạo lam quang cũng bị đánh vỡ nhưng phần nào ngăn được, để pháp bảo như cự hoàn rực lửa kịp chặn trước phi kiếm.
Thịch!
Nhưng mọi tu sĩ trên mặt biển, kể cả Tử Tinh chân nhân và Lý Minh Hà đều giật mình. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Cự hoàn chặn trước phi kiếm, tuy không bị chém thành mấy mảnh nhưng sức mạnh khiến nó va vào mình tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó, hất cả y văng đi.
Không cần tu sĩ lùn mập nói ra, ai cũng thấy tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó kêu rền trời. Tuy không bị ép chết nhưng rõ ràng mình mẩy sưng u.
Cự hoàn rực lửa hằn một vết sâu, linh quang tan đi không ít.
Phi kiếm cánh cửa chỉ khẽ quay lại chém vào tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó.
Tiếng hít hơi lạnh lại vang lên trên khắp mặt biển.
Lần này mọi tu sĩ cùng biết vì sao ban nãy đệ tử Tử Vi tông bị đè dẹp lép. Tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó cũng bị phi kiếm đè bẹp dúm.
Vật như cánh cửa này không chỉ là phi kiếm, hơn nữa được "Ngụy trưởng lão" thi triển, uy lực sánh ngang đạo giai trung phẩm pháp bảo.
Thấy tu sĩ Minh Nguyên tông nhỏ thó chưa kịp thi triển thủ đoạn gì, mới giáp mặt đã bị giết, tu sĩ mặt dài kinh hãi cực độ. Y vang cả hai tay, hơn mười viên châu xám đen đánh vào phi kiếm như cánh cửa của Ngụy Tác.
"Âm lân châu!"
Không ít tu sĩ quan sát nhận ra. Âm lân châu này là pháp khí dùng Âm lân sa luyện chế ra, uy lực còn hơn Âm lân sa yếu, chuyên phá phi kiếm, cực kỳ độc ác!
Đồng thời, một dải hắc quang từ mặt đất dưới chân Ngụy Tác lao ra, chính là ngũ cấp yêu thú Viễn cổ ma ngạc chỉ dài hai thước, trông như con cá sấu nhỏ.
Tu sĩ tại trường đều cho rằng Ngụy Tác đang gặp hung hiểm.
"Không phải chứ? Thật ra là phi kiếm gì nhỉ!"
Tuyệt đại đa số tu sĩ trên mặt biển không tin nổi trợn tròn mắt vì ít nhất năm, sáu viên Âm lân châu đánh trúng phi kiếm cánh cửa, mấy ngọn lửa xanh đen liên tục thiêu đốt nhưng cây phi kiếm của gã vẫn lấp lánh kim quang, Âm lân châu không thiêu hỏng được.
Tình cảnh kinh nhân lại xuất hiện.
Viễn cổ ma ngạc thập phần âm hiểm mới từ dưới đất chui lên thì trên mình chợt dấy lên từng vòng sóng trong veo.
Viễn cổ ma ngạc cứng lại rồi máu từ trán nó chảy ra. Lúc máu phun lên còn thoáng thấy một vật gần như trong suốt trên trán Viễn cổ ma ngạc.
"Phệ tâm trùng!"
Trong mấy nghìn tu sĩ có mặt không thiếu người nhãn quang cao minh, liền có người kinh hô thành tiếng.
Hải Tiên tông "Ngụy trưởng lão", trừ thanh phi kiếm kỳ dị lại còn một con Phệ tâm trùng! Con Phệ tâm trùng này giết ngũ cấp cao giai yêu thú trong tích tắc thì nó không chỉ tiến giai một lần, ít nhất cũng đạt đến thực lực lục cấp yêu thú, là Phệ tâm trùng cấp trưởng lão!
Lý Minh Hà và Tử Tinh chân nhân, hai Kim đơn kỳ đại tu sĩ cũng triệt để biến sắc.
Phi kiếm cánh cửa còn rực cháy năm, sáu làn Âm lân châu hỏa trên thân kiếm, tiếp tục chém vào tu sĩ Minh Nguyên tông mặt dài.
Cự hoàn rực lửa quay lại chặn trước tu sĩ Minh Nguyên tông này nhưng khi kiếm thân rực hoàng quang thì cự hoàn bị chẻ làm đôi. Đoạn cây kiếm như cánh cửa không hề bị chặn lại tí nào, chém vào màn sáng bên ngoài tu sĩ Minh Nguyên tông.
Tu sĩ Minh Nguyên tông kinh hãi tột bậc liên tục phát ra hai đạo quang hoa một lam một đỏ, đồng thời quay đầu bỏ chạy.
Nhưng hai đạo quang hoa trực tiếp bị phi kiếm đánh bay, phi kiếm chém thẳng lên lưng khiến tu sĩ Minh Nguyên tông bẹp dí.
Tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường không nói thành lời.
Một tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng, cộng một tu sĩ Phân niệm cảnh lưỡng trọng, thêm một con ngũ cấp cao giai yêu thú thực lực sánh với Chu thiên cảnh ngũ trọng vây công "Ngụy trưởng lão" của Hải Tiên tông mà lại bị "Ngụy trưởng lão" dễ dàng giải quyết.
Chả trách trước đó hồng sam tu sĩ Tử Vi tông bị "Ngụy trưởng lão" giết trong tích tắc!
"Kỳ đạo hữu, y nói gì hả?"
Một tu sĩ cạnh tu sĩ lùn mập họ Kỳ buột miệng hỏi. Lúc đó Ngụy Tác đã bắt đầu thu chiến lợi phẩm trên mình hai tu sĩ, tựa hồ còn lẩm bẩm gì đó. Mọi tu sĩ trên mặt biển đều lặng như tờ quan sát, giọng tu sĩ này trở nên rất rõ.
"Y bảo con Viễn cổ ma ngạc được nuôi nay không rõ năng có thể coi là yêu thú trong Hắc Mộc quần đảo không." Tu sĩ lùn mập họ Kỳ cười khổ.
Tu sĩ lùn mập nói vậy, Lý Minh Hà vốn đang đợi cảnh Ngụy Tác bị hai tu sĩ Minh Nguyên tông quần công lấy mạng, tức thì xanh lét mặt mày, hung hăng nhìn Hiên Viên lão tổ, "Hiên Viên đạo hữu, chả trách đạo hữu chủ động đề xuất tăng cá cược, hóa ra môn hạ có một nhân vật như thế!"
"Đâu có, đâu có." Hiên Viên lão tổ cười ha hả: "Thật lòng lão phu cũng đâu hiểu thực lực Ngụy trưởng lão, thật sự bất ngờ."
"Bất quá Lý đạo hữu hiện tại rút lời, không theo vụ cá cược cũng được." Ha ha một hồi, Hiên Viên lão tổ đầy thâm ý nói với Lý Minh Hà.
"Hiên Viên đạo hữu, tưởng mình thắng chắc hả?" Lý Minh Hà mắt lóe lên giận giữ: " Lý Minh Hà mỗ là loại nuốt lời sao!"
"Vậy hả, bất quá tu sĩ Minh Nguyên tông này, vận khí tựa hồ không may lắm."
Lý Minh Hà ngẩn người ngoái lại, trên lam sắc quang mạc, Ngụy Tác đã vét sạch đồ của hai tu sĩ Minh Nguyên tông rồi lén lén lút lút lướt sang trái.
Chiết quang pháp kính quét tới, cách gã hai trăm ba, bốn mươi trượng xuất hiện một lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông, tựa hồ nghe tiếng đấu pháp mới tới.
"Thần thức của y lại ngang với tu sĩ Kim đơn kỳ?!"
Mặt biển lại vang lên tiếng kinh hô.
Dáng vẻ Ngụy Tác tựa hồ cách xa thế đã thập phần chuẩn xác đóng đinh vào tu sĩ Minh Nguyên tông! Nếu xuất thủ thì hiện tại gã có thể phát động đòn đột nhiên.
Nhưng Ngụy Tác không vội xuất thủ.
Áp sát đến phạm vi thần thức tu sĩ Minh Nguyên tông nhận ra thì môi gã lại mấp máy.
"Bỏ toàn bộ yêu thú cùng pháp khí xuống, chúng ta vẫn là hảo huynh đệ, mỗ sẽ tha cho các hạ, thế nào?" Tu sĩ lùn mập nói ra những gì Ngụy Tác đang nói.
Đệ tử Minh Nguyên tông này cũng là tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng, trước kia mà nghe Ngụy Tác nói với tu sĩ cỡ y những lời này, tất cả sẽ cho là gã đần độn, nhưng hiện tại, tất cả tu sĩ đều nhìn gã với ánh mắt khác.
Trưởng lão Hải Tiên tông này quá mạnh!
"Ngươi đùa hả?" Lục bào đệ tử của Minh Nguyên tông thấy đối diện là tu sĩ Hải Tiên tông thì nhẹ người, bật cười lạnh.
"Mỗ không đùa, thật đấy, chốc nữa mỗ lấy ra một món để động thủ thì khẳng định các hạ sẽ kêu lên nhĩ muội yêu." Ngụy Tác nói.
"Chết đi!" Lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông không thèm rườm rà, phát ra một đạo thanh quang vào Ngụy Tác.
"Nhĩ muội yêu!"
Nhiều tu sĩ trên mặt biển cùng hô lên như thế. Phi kiếm cánh cửa lại xuất hiện trong thị tuyến rồi đánh bay thanh quang do lục bào tu sĩ Minh Nguyên tông phát ra