"Hôi cốt nga, Xích hà độc thù, Tiểu diệp trùng... " Phiến thanh sắc ngọc phù nhanh chóng được giao cho Hiên Viên lão tổ. "Nhiều chủng loại và số lượng độc trùng thế này... Lẽ nào ngươi còn biết luyện chế tiên cổ lợi hại? Ngụy Tác, càng lúc ngươi càng khiến ta kinh ngạc." Thần thức quét vào nhìn kỹ nội dung thanh sắc ngọc phù, Hiên Viên lão tổ mắt lóe lên dị mang, lẩm bẩm rồi chỉ tay, một đạo hoàng quang từ đầu ngón tay bay ra ngoài đại điện. Có điều chỉ mấy tích tắc sau, một đệ tử Hải Tiên tông tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, mặc hồng sắc pháp y xuất hiện ở cửa đại điện. "Chuẩn bị hết mọi thứ ở đây, đưa đến cho Ngụy trưởng lão." Hiên Viên lão tổ không rườm lời, cực kỳ uy nghiêm dặn như thế rồi ném thanh sắc ngọc phù cho đệ tử Hải Tiên tông. Đệ tử này hành lễ rồi lặng lẽ quay đi. Đêm khuya hai hôm sau, một rương đựng các loại túi da được Hải Tiên tông bí mật đưa đến chỗ ở của Ngụy Tác. Tất cả được gã đưa vào tĩnh thất cạnh gian chuyên môn nuôi dưỡng Phệ tâm trùng. Trong đó đựng một chậu ngọc xanh đầy dược dịch vàng lợt, có một quả trùng noãn tanh lợm giọng. Dùng thần thức tra xét các loại túi da và rương, Ngụy Tác mở một cái túi, chụp một con bạch sắc thư trùng lớn cỡ nhánh ngó sen, mình nhầy nhầy, cực kỳ ghê tởm. Gã cắt lên tay trái nhỏ máu, đoạn hoàn thành một đạo pháp quyết, huyết châu ngưng thành huyết hồng tiểu phù kỳ dị trên không trung, đả ấn vào bạch sắc thư trùng. Liền đó, gã hút trùng noãn ngâm trong dược dịch vàng nhờ nhờ lên, vạch chân nguyên vào đầu bạch sắc thư trùng, nhét trùng noãn vào. Kỳ dị tột bậc là quả trùng noãn nhanh chóng mọc ra nhiều sợi tơ trắng nhỏ xíu như râu, ký sinh trong bạch sắc thư trùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Hoàn thành mọi sự, Ngụy Tác thở phào, đổi chậu dược dịch đỏ sậm khác, ngâm bạch sắc thư trùng vào, quan sát một canh giờ rồi ra khỏi gian tĩnh thất. Ba ngày tiếp theo, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã đều không xuất hiện trong gian tĩnh thất đó. Ngày thứ tư, trùng noãn tan biến hết trong đầu bạch sắc thư trùng, hòa làm một với bạch sắc thư trùng ghê tởm. Thêm hai ngày nữa, da bạch sắc thư trùng biến thành xám đen, tối đó Ngụy Tác lại xuất hiện trong gian tĩnh thất, thả thư trùng đả chuyển màu vào một cái rương xanh. Trong cái rương gỗ xanh đựng những bông hoa nhỏ xiu nhụy màu đen nhưng cánh màu vàng tía. Vốn hôi hắc sắc thư trùng uể oải không dậy được nhưng thả vào cái rương thì đột nhiên hớn hở ăn từng bông hoa. Bảy, tám ngày sau, Ngụy Tác lại vào tĩnh thất, số hoa trong cái rương xanh đã bị ăn hết, hôi hắc sắc thư trùng đã thổ ra những sợi tơ đen kết kén. Cả tháng sau, cái kén vỡ nát, một vật như mảnh vải bố màu xám nhàu nhĩ chui ra, đợi khi nó xòe rộng thì hóa ra là một con bướm lớn màu xám đen dài cả trượng. Ấp nở xong con bướm, Ngụy Tác không hề xuất hiện, nhưng Cơ Nhã cách vài ngày lại vào tĩnh thất, trừ cho cự điệp ăn kỳ hoa dị thảo và đơn dược thì còn thả các loại trùng non vào giao đấu với nó. Một trăm ba mươi ngày qua nhanh. Linh khí trong trong Hải Tiên thành ngày càng ít. Vốn Hải Tiên thành từ một ngày hút được linh khí gần bằng một viên hạ phẩm linh thạch từ từ thành ba ngày mới được một viên. Phí dụng một ngày cũng từ một viên hạ phẩm linh thạch biến thành mỗi ngày một phần ba viên. Hôm đó tu sĩ trong Hải Tiên thành đều thấy hồng sắc pháp liên trong tay tượng Hải tiên tử ở đỉnh tòa thành đột nhiên vỡ vụn rồi rơi xuống. Hồng sắc pháp liên đột nhiên vỡ nát, cộng thêm linh khí trong Hải Tiên thành mỏng dần, không đầy nửa năm nữa sẽ hao tận, mọi tu sĩ không phải đệ tử Hải Tiên tông đều có ý nghĩ phải chăng khí số tông phái này sắp hết. Ngày hồng sắc pháp liên trong tay Hải tiên tử vỡ vụn, Ngụy Tác nhắm mắt tu luyện trong Tụ linh trận đột nhiên cảm giác thấy gì đó, mở bừng mắt rồi lao vào tĩnh thất chuyên dụng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng. Mặt đất trước chậu ngọc đựng Bồi yêu dịch sáng lên lấp lánh. Ngụy Tác vung tay chụp "màn sáng đó" bị gã chụp lên, là tấm bì Phệ tâm trùng mới lột! Qua hơn một trăm ba mươi ngày hút não tủy thủy hệ yêu thú tứ cấp ngũ cấp trở lên và ngâm trong Bồi yêu dịch, Phệ tâm trùng lại tiến giai, trước khi gã đột phá đến tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng! Thu tấm da hoàn toàn không kém gì da Phệ tâm trùng trưởng lão khi trước, gã lấy từ nạp bảo nang ra Thiên luyện ngân chuyên để thử uy lực pháp khí. Nhãn quang hơi ánh lên, Phệ tâm trùng còn đang hút não tủy yêu thú đột nhiên xuất hiện hơn mười phiến bạch sắc thủy nhận hình trăng khuyết rồi tản đi trên không, từ bốn phương tám hướng giáng vào Thiên luyện ngân! "Chát, chát, chát, chát!" Tiếng nổ vang lên dồn dập, Thiên luyện ngân xuất hiện hơn mười vết sâu hoắm. Ngụy Tác tức thì không nén được thần sắc cuồng hỉ. Uy lực thủy nhận do Phệ tâm trùng kích phát hoàn toàn không kém gì một món linh giai trung phẩm pháp khí, ngoài ra nó còn có thể phi hành gấp khúc trên không. Thuật pháp này còn có uy lực cao hơn lục cấp đê giai yêu thú một chút. Hiện tại Phệ tâm trùng lại tiến hóa, tiến giai được thủy hệ thuật pháp, suy đoán của Ngụy Tác lúc trước không sai, Phệ tâm trùng ăn não tủy yêu thú hệ nào thì tiến giai sẽ có năng lực của yêu thú hệ đó. Có nó tương đương với có một tu sĩ Phân niệm cảnh tùy thân, dù tham gia Hải liệp đại hội có xui tận mạng, gặp đối phương là hai tu sĩ Phân niệm kỳ lưỡng tam trọng trở lên, Ngụy Tác cũng có khả năng đấu một trận.. Linh khí của Hải Tiên thành dần khô kiệt, nồng độ linh khí trong Tụ linh trận nhạt đi, gã càng hoan hỉ, không dám lãng phí thời gian, thử uy lực của Phệ tâm trùng xong thì quay lại trong Tụ linh trận, nhắm mắt tu luyện. ... Trên bờ biển cách Hải Tiên thành một vạn hai nghìn dặm sừng sững một tòa thanh sắc đại thành. Quy mô tòa thành này đại khái gấp rưỡi Hải Tiên thành, Ngụy Tác mà thấy tất sẽ cả kinh vì ngôi thành được kiếp lập trên một đọt cây màu xanh! Đọt cây này cao mấy trăm trượng, rộng năm sáu trăm dặm, gốc cây nguyên bản còn kinh nhân đến mức nào? Gốc cây này là Thiên nguyên thần mộc lừng danh Vân Linh đại lục! Tám nghìn năm trước, Vân Linh đại lục đệ nhất tán tu Lý Thiên Nguyên tu luyện đến Thần huyền cảnh ngũ trọng đã trồng. Lý Thiên Nguyên cắt cây luyện thành một món pháp bảo để chống lại lôi hỏa thiên kiếp từ Thần huyền cảnh đột phá đến Chân tiên cảnh dẫn động. Sau rốt Lý Thiên Nguyên độ kiếp thất bại, bị lôi hỏa đốt cháy. Sau đó khai sơn tổ sư Minh Nguyên tông là Minh Nghiêm chân nhân thừa cơ chiếm đọt cây Thiên nguyên thần mộc, kiến lập Minh Nguyên thành. Thiên nguyên thần mộc tuy đã mất linh khí, không còn gì thần diệu nữa nhưng thường mọc ra một loại linh dược là Phong nguyên chi, rất có lợi đối với người tu luyện công pháp cùng thuật pháp phong hệ. Minh Nguyên tông sở trường công pháp cùng thuật pháp phong hệ. Chính giữa Minh Nguyên thành, cũng là điểm chính giữa đọt Thiên nguyên thần mộc bao trùm một thanh sắc quang tráo mấy chục dặm. Trong thanh sắc quang tráo là sơn môn Minh Nguyên tông. Bên trong là những gian điện hoa lệ mọc đầy Phong nguyên chi xanh pha đỏ! Trong một dãy lầu ba tầng, khói từ một cây hương vòng tím sẫm tòa trong không khí như vầng ráng. "Nhiên Mạnh, theo tin thì lần này Tử Vi tông có hai tu sĩ đều đạt tu vi Phân niệm cảnh tam trọng, cả hai có liên hệ tâm thần. Cần thiết thì cả hai sẽ tụ tập lại, con nên cẩn thận." Ngồi xếp bằng trong lâu các là bốn hoa phục lão giả già nua nhưng nhãn thần cực kỳ lăng lệ. Ngồi dưới là một tu sĩ áo vàng nhạt. Y chưa đây bốn mươi tuổi, mặt như bạch ngọc, anh tuấn dị thường, trên mình có khí tức dị thường khinh linh phiêu dật. Ngoài ra, phía dưới tu sĩ này là hơn mười tu sĩ trẻ tuổi, ai nấy cường tráng, toát ra khí tức ngạo nghễ cao cao tại thượng. "Hai tu vi tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng hả? Không đáng gì." Nghe kim sắc hoa phục lão đầu nói, tu sĩ anh tuấn nhếch môi hé nụ cười lạnh.