Xếp bằng trên thảm Ngân ti thảo, Ngụy Tác cầm pháp bảo như ngọn núi màng vàng lên. Hiện tại tiên cổ đại đựng tam sắc trùng được Cơ Nhã lấy đi. Đúng như gã tính, tu sĩ xõa tóc đựng trong đó hơn ba mươi con tam sắc phi tàm. Nhưng theo như "Tiên cổ diệu thuật" của Long Cổ tông thì muốn thu phục chúng cần thi triển huyết luyện chi thuật. Một con tam sắc phi tàm cần mấy giọt máu, thế cũng không sao nhưng mỗi lần huyết luyện thì mất chừng một ngày. Cơ Nhã vì để gã có thêm thời gian tu luyện, nêm cần tiên cổ đại đi tự huyết luyện đàn tam sắc phi tàm. Đúng là một cô nương tốt. Trước đây Cơ Nhã một lòng vì Hàn Vi Vi, hiện tại trừ Hàn Vi Vi ra thì một lòng đối tốt với Ngụy Tác. Nghĩ thế, nét cảm động lóe lên trong mắt Ngụy Tác, thử kích phát pháp bảo này của tu sĩ xõa tóc. Món pháp bảo này trông thập phần bình thường, không khác gì một gò đất, nhưng hôm tu sĩ xõa tóc đấu với gã thì uy năng phòng ngự ít nhất cũng đạt đến linh cấp trung giai. "À!" Nắt gã ánh lên thần sắc kinh hỉ vì chân nguyên dồn vào, pháp bảo toát ra hoàng khí, nhanh chóng ngưng thành một cái kén vàng quanh gã. Những gã ở trong vẫn nhìn rõ cảnh vật bên ngoài. Pháp bảo này tuy thổ hệ linh khí cực nồng, rõ ràng là một món thổ hệ pháp bảo, nhưng lúc sử dụng lại tương đương với một món pháp bảo kiểu linh quang quang tráo. Linh quang quang tráo là phòng ngự toàn diện, linh quang pháp khí tối lợi hại của gã hiện giờ chỉ là Linh quang mộc lệnh, uy năng phòng ngự gần đạt linh giai hạ phẩm. Hiện tại pháp bảo có lực phòng ngự đạt đến linh giai trung phẩm này giải quyết vấn đề khi tu vi của gã cao lên mà không có pháp bảo linh quang quang tráo hợp lý. Nếu không vì Hắc thủy liên có thể thăng cấp, món pháp bảo này còn có giá trị hơn. Cất đi xong, Ngụy Tác lấy ra một viên Kim linh đơn nuốt chửng, bắt đầu lịch trình tiềm tu ở "Ô Kê đảo". ... Thời gian như nước chảy. Nguồn: http://Trà Truyện Trên hòn đảo đầy bạch sắc vụ khí, càng tu luyện vô tuế nguyệt. Mỗi lần luyện hóa đơn dược tu luyện đến lúc thần thức mệt mỏi là thời khắc tối hương diễm bắt đầu, nên "Khổ tu" hóa ra không khổ tí nào đối với Ngụy Tác. Hiện tại Ngụy Tác đã hiểu vì sao phần lớn tu sĩ muốn tìm một nữ tu xinh đẹp làm đạo lữ song tu. Tu vi càng cao, thời gian tu luyện đột phá cảnh giới càng dài, không có một đạo lữ song tu bầu bạn thì những tháng ngày này quá khó chịu. Ví như Ngụy Tác, từ tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng đề thăng đến tu vi tam trọng, ở Linh Nhạc thành bế quan hơn bốn mươi ngày, giờ đã tiềm tu lâu hơn mười ngày, từ Chu thiên cảnh tứ trọng đột phá đến ngũ trọng, tựa hồ còn quá xa xăm. Ngụy Tác vốn còn không ít Kim linh đơn, cộng thêm vét sạch kho Kim phủ, dọc đường giao dịch với tu sĩ trên Chập khí thuyền, số lượng các loại đơn dược cộng lại thập phần kinh nhân. Nhưng sau một trăm ba mươi ngày, toàn bộ đơn dược rồi cũng hết. Tiếp đó, gã lại dùng linh thạch tu luyện. Cũng may tại Chập Khí hải, hòn đảo này như bị thế gian triệt để quên đi, không chỉ không có tu sĩ lợi hại đi qua, cả yêu thú tứ giai trở lên cũng không. Ngày nối ngày qua nhanh. Lại thêm hơn bốn mươi ngày, trong động phủ lâm thời củaNgụy Tác đột nhiên vang lên tiếng sóng. Trong gian thạch thất đơn giản trải thảm Ngân ti thảo, tiếng ầm ầm không rõ còn hơn nghe từ bên ngoài bao nhiêu lần. Cơ Nhã và lục bào lão đầu, đang ở trong đó quan sát Ngụy Tác. Trên mình gã ở cách Cơ Nhã không xa sáng rực mười dải tử sắc thần quang chói lòa. Mười dải thần hải quang hoa. Ngụy Tác sau rốt cũng từ Chu thiên cảnh đệ tứ trọng đột phá đến đệ ngũ trọng. Dù là Cơ Nhã và lục bào lão đầu, thấy gã sau rốt cũng đột phá đến tu vi Chu thiên cảnh đệ ngũ trọng, đều tỏ ra thập phần bình tĩnh, không hề vừa ý hay bất mãn, đột phá hôm nay đã được họ dự liệu. Trước đó hai mươi ngày, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu đã xem xét lại mọi thứ rồi đưa ra quyết định mới. Cũng đành, dựa vào linh thạch thì tốc độ tu luyện quá chậm. Vốn với song linh căn thể chất của Ngụy Tác, có đủ đơn dược như Kim linh đơn đẳng chỉ cần một trăm bốn mươi ngày là sẽ thuận lợi trở thành tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng. Nhưng gã tốn nhiều hơn ba mươi ngày. Với tu vi hiện tại của gã, luyện hóa đơn dược như Kim linh đơn nhanh gấp bốn lần linh thạch. Hiện tại Ngụy Tác từ Chu thiên cảnh tứ trọng đạt tới ngũ trọng, đơn dược đầy đủ thì cần một trăm bốn mươi ngày, còn từ Chu thiên cảnh ngũ trọng đến Phân niệm nhất trọng, thời gian ít nhất cũng cần hai trăm tám mươi ngày. Gã có đủ linh thạch nhưng chỉ thuần túy dùng linh thạch tu luyện thì phải hơn ba năm. Lúc mùi máu tanh tan hết, có thể ra khỏi Chập Khí hải, gã cùng không cách nào đột phá đến tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng. Tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng cùng tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng, khác nhau về bản chất. Tu sĩ tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng không cách nào phân hóa thần thức, nhất tâm nhị dụng, để điều khiển pháp bảo, chỉ có thể thi triển một món pháp bảo, thu hồi pháp bảo này mới có thể tiếp tục kích phát. Nhưng tu sĩ Phân niệm cảnh có thể đồng thời điều khiển hai pháp bảo. Nếu đổi lại là một tu sĩ không có pháp bảo lợi hại hoặc thuật pháp lợi hại thì Chu thiên cảnh ngũ trọng và Phân niệm cảnh nhất trọng cách biệt không rõ ràng, nhưng Ngụy Tác hiện có trong tay mấy món linh cấp trung giai pháp bảo, và một môn thiên cấp trung giai thuật pháp đang tu luyện. Ngụy Tác mà có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng, uy lực đối địch càng cao, ra khỏi Chập Khí hải khẳng định càng an toàn. Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão tính kỹ lại, trong số những thứ Ngụy Tác có, chỉ có hai thứ đủ để gã trước khi rời Chập Khí hải sẽ đột phá đến tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng. Một trong hai thứ đó là Kim ban sâm quả mà Ngụy Tác khó khăn lắm mới lấy được. Trước khi đến Tê Phượng thành, gã cho Hàn Vi Vi hai quả mang về để Cơ Nhã thử dược tính. Nếu dược tính không sao, hai quả đó là thù lao cho nàng ta. Lúc trước gã nghĩ vậy, nhưng không ngờ người tính không bằng trời tính, gã vừa đi là phong vân đột biến, Trân Bảo các rơi vào tay Đông Dao thắng địa, hai Kim ban sâm quả cũng lọt vào tay chúng. Hiện tại Ngụy Tác còn năm Kim ban sâm quả, Cơ Nhã thử qua thì không có độc tính, nàng còn phát hiện linh khí và dược lực đều cực kỳ đích kinh nhân, nếu nhanh chóng luyện hóa linh khí thì không chỉ đơn giản như tăng cường thần thức, khẳng định sẽ gia tốc tu vi tiến cảnh. Vì nó thập phần trân quý, không đành lãng phí, Cơ Nhã chỉ nghiền một quả thành dược dịch, tiếp đó phải đợi xem dược lực Kim ban sâm quả có hiệu quả gì. Trừ giá Kim ban sâm quả còn một món nữa là ba viên lục sắc tiểu thạch được phát hiện cùng sâm quả, có thể khiến linh dược tăng thêm niên hạn. Thị trường Thiên Huyền đại lục hiện giờ, đơn dược thường dùng để tu luyện là Kim nguyên đơn luyện chế từ yêu đơn tứ cấp yêu thú, công hiệu chừng gấp mười lần Kim linh đơn. Cao cấp hơn nữa là Nguyên đạo đơn dùng yêu đơn ngũ cấp yêu thú luyện chế, công hiệu gấp mười Kim nguyên. Tức là một viên Nguyên đạo đơn tương đương với một trăm viên Kim linh đơn. Lục bào lão đầu biết nhiều công thức luyện chế tứ cấp, ngũ cấp yêu đơn, bản thân Cơ Nhã là lục phẩm đơn sư, hỏa linh căn tu sĩ, biết một môn luyện đơn hỏa thuật, chỉ cần có nguyên liệu và linh dược phụ trợ, Cơ Nhã sẽ luyện chế được đơn dược như Kim nguyên đơn, Nguyên đạo đơn. Bất kỳ đơn dược nào, dược lực phụ dược cũng cực kỳ trọng yếu đối với phẩm chất đơn dược. Với linh dược phụ trợ, có loại có thể dùng lục sắc tiểu thạch đề thăng dược lực. Chỉ cần tìm đủ linh dược phụ trợ, Cơ Nhã sẽ luyện chế được vô khối đơn dược cao cấp. Ngụy Tác trong trận ở Tứ Hải đường lấy được mấy nghìn yêu thú, Phệ tâm trùng chỉ cần hút não tủy, nên gã không thiếu gì yêu đơn của yêu thú tứ cấp trở lên. Qua hải đồ và bút ký của Hoa Vi Dung, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu phát hiện Chập Khí hải còn mấy hải đảo lớn có linh dược sinh trưởng. Nên phải xem dược lực của Kim ban sâm quả thật ra thế nào, nếu hiệu quả đề thăng tu vi không lớn thì cần đến mấy hải đảo tìm linh dược. Thế nào cũng có những loại có thể di thực, đã đến lúc chín, dược lực không còn tích lũy thêm nữa, sẽ mang về dùng lục sắc tiểu thạch tiếp tục tăng gia dược lực. ... Thấy Ngụy Tác dứt khỏi cảm giác tu vi đề thăng đoạn gật đầu, Cơ Nhã cầm một lọ ngọc chỉ lớn cỡ ngón tay đưa cho gã. Ngụy Tác mở nắp ngọc bình, thận trọng đổ một giọt nhỏ sâm dịch vào miệng. Giọt dịch ánh lên hào quang ba màu, kỳ dị tột bậc.