"Lẽ nào bọn Mặc lão quái không nén được, bắt đầu xông vào?" Ẩn mình sau địa hỏa nham tương trì, cố gắng chịu đựng, đây là quãng thời gian khó chịu nhất đời Ngụy Tác. Vốn Xích dực viêm ma vẫn nằm bất động trên tảng đá trong địa hỏa nham tương trì, không vì hình tượng vị lục cấp đại ca này quá uy mãnh, thì rất giống một con chó uể oải cực độ. Bất quá hiện tại Xích dực viêm ma đột nhiên đứng lên. Ngụy Tác lập tức hiểu ngay vì sao vị lục cấp đại ca này có cái tên Xích hỏa viêm ma uy mãnh đến thế. Xích dực viêm ma đứng lên trông giống như người đang đứng, hỏa quang sáng rực, trừ hai cái hỏa quang quang dực sau lưng, bên ngoài thân thể cũng rực lửa, trông như ác ma từ địa ngục bước ra. Đứng lên uy mãnh cực độ, Xích dực viêm ma không định rời hắc sắc cự nham, há miệng phun ra hồng sắc vân hà. Thoáng sau, trong nham động mấy trăm trượng chứa đầy hồng sắc vân hà. "Chà!" Thấy động tác của Xích dực viêm ma, Ngụy Tác biết lục cấp trung giai đại ca sánh với tu vi Phân niệm cảnh lưỡng tam trọng quả nhiên có trí tuệ không kém gì một tu sĩ, còn thông minh hơn hai kẻ đầu óc đơn giản mà gã biết. Hồng sắc vân hà hàm chứ nhiệt lực kinh nhân, dù có Lưu hỏa pháp châu mà Ngụy Tác cũng thấy sóng nhiệt đổ vào mình, cơ hồ chìm trong biển lửa. Nhiều tảng đá trong nham động thậm chí đỏ lên, tan chảy, tí tách chảy ra nham tương thạch dịch. Hồng sắc vân hà bao trùm toàn nham động không khác gì hỏa hệ linh quang quang tráo lợi hại mà tu sĩ phát ra trước khi đối địch. Một chốc sau, Ngụy Tác quả nhiên nghe thấy tiếng xé không khí khe khẽ, bất quá hiện tại hiệu lực Đoạn tâm chú Mặc lão quái gieo vào thể nội gã đã qua, nên gã bất động quan sát. Vù một tiếng, động tác tiếp theo của Xích dực viêm ma khiến Ngụy Tác và lục bào lão đầu đều cảm thán nó thông minh lanh lợi. Phát ra hồng sắc vân hà bao trùm nham động, Xích dực viêm ma cư lại nhảy xuống nham tương trì, ẩn sau Địa hỏa tiên liên, nham tương đặc sệt không ngập quá đùi nó, cứ thế dập dềnh. Nó làm vậy vì buộc toán tu sĩ e dè Địa hỏa tiên liên, không dám phát ra thuật pháp có uy lực bao trùm phạm vi rộng. Nhảy vào địa hỏa nham tương trì, Xích dực viêm ma không hề dừng lại, lại há miệng phun ra một dải cương phong kinh nhân, dấy lên một đạo nham tương cự lãng, trực tiếp tràn ra cửa động. Cơ hồ tích tắc đạo nham tương cự lãng tràn ra cửa, một dải bạch quang từ ngoài lao vào, va vào nhau. Bạch sắc linh quang hơi ngừng lại, chặn đứng nham tương cự lãng. Mấy đạo quang hoa lóe lên, bạch sắc quang tráo xung phá nham tương cự lãng, tiến vào trong. "Nhiều người thế này hả?" Ngụy Tác vốn cho rằng tối đa chỉ có bọn Mặc lão quái, không ngờ có thêm hai trưởng lão của Tụ Tinh tông và Thiên Nhất môn là Hà Thác Đối và Đại Ngu Cuồng Sinh, và một đệ tử tinh anh có lôi linh căn của Thiên Nhất môn. Bên ngoài bảy người, trừ bạch sắc linh quang quang tráo còn lơ lửng năm tấm pháp thuẫn đủ màu. "Chát" một tiếng, thấy nham tương cự lãng không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì với bảy tu sĩ, Xích dực viêm ma lại há miệng phun ra một ngọn lửa lớn cỡ bánh xe nhằm vào Hà Thác Đối đứng chính giữa. Một đạo thanh quang từ Đại Ngu Cuồng Sinh phát ra, nhắm vào hỏa cầu, nhưng chát một tiếng, hỏa cầu đột nhiên tràn hắc sắc hỏa viêm như thủy triều, mới chạm vào là đạo thanh quang bị nung chảy, nhỏ xuống dưới đất. "Không xong! Đơn hỏa! Yêu thú này quá giảo hoạt, giấu yêu đơn vào thuật pháp phổ thông!" "Xoạt! Xoạt! Xoạt!" Đại Ngu Cuồng Sinh hú vàng, ba tấm pháp thuẫn phía trước cùng bị hắc sắc hỏa viêm thiêu hủy. "Chà!" Ngụy Tác ẩn trong góc tối xem kịch cũng tròn mắt. Ba tấm pháp thuẫn đều là bán linh giai trở lên, có một tấm băng nguyên pháp thuẫn hàm chứa băng hàn khí tức cực dày, có tác dụng khắc chế nhất định với hỏa hệ thuật pháp, nhưng chỉ tích tắc sau, toàn bộ bị đơn hỏa của Xích dực viêm ma thiêu rụi. Hà Thác Đối mặc bạch bào thêu kim kiếm cũng biến sắc, vỗ vào thắt lưng phát ra lam sắc quang tráo, cùng lúc đó, tay kia bắt một đạo pháp quyết, hóa thành bạch sắc băng hoa, nghênh đón hắc sắc đơn hỏa. Trong tiếng nổ tanh tách, hắc sắc đơn hỏa thiêu hủy ba tấm bán linh giai pháp thuẫn lại bị lam sắc quang tráo và bạch sắc băng hoa khổng lồ bên dưới liên hoa bảo tọa chặn lại. Chỉ giằng co một chốc, lam sắc quang tráo rung rinh như sóng nước rồi vỡ tan, bạch sắc băng hoa liên tục tan chảy, thu nhỏ lại. "Xích dực viêm ma chắc cũng không chống nổi, kẻ đó lại là cao thủ Phân niệm cảnh, có thể ngăn được đơn hỏa thì băng hệ thuật pháp của y ít nhất cũng là địa cấp cao giai. Tu sĩ Phân niệm cảnh bình thường sa vào cảnh này đã xong rồi." Lục bào lão đầu bực bọi cất giọng trong tai Ngụy Tác. Chỉ trong thời gian nói câu đó, song phương đã giao chiến dữ dội. Tình thế khá cân bằng. Mặc lão quái phát ra từng dải bạch khí âm lạnh như dòng thác đổ vào hắc sắc đơn hỏa, cùng bọn Hà Thác Đối kích phát lam sắc quang tráo miễn cưỡng chặn được hắc sắc đơn hỏa tiến bước. Phong lão quái ảo hóa ra thanh sắc phong long như thực chất, liên tục va vào hắc sắc yêu đơn trên không để tiêu hao uy năng. Ngọn kim sắc tiểu chùy của Kim bà bà lơ lửng trên đầu, sấm vang ì ùng, liên tục phát ra kim sắc thiểm điện ngưng thành cự chùy dài ba trượng, liên tục gõ xuống Xích dực viêm ma đứng trong địa hỏa nham tương trì như gõ đinh . Trên mình Xích dực viêm ma nổi lên vô số hỏa vân như thuẫn bài chặn đứng kim sắc cự chùy, của Kim bà bà, đạo đạo ô quang của Thiết linh tử cùng lôi cầu do đệ tử tinh anh của Thiên Nhất môn bắn ra như liên châu tiễn, tuy với uy năng xung kích kinh nhân đó, thân mình nó liên tục bị chấn vỡ nhiều chỗ nhưng chỉ tích tắc lại khôi phục nguyên lành. Tình cảnh tiếp theo lại khiến Ngụy Tác và lục bào lão đầu tròn mắt. Xích dực viêm ma đại khái nhận ra cứ thế sẽ bị tiêu hao đến chết, nên từ từ chìm xuống nham tương, chỉ để lại cái đầu thò lên, trốn sau đóa Địa hỏa tiên liên. Lập tức cả toán tu sĩ e dè uy lực đơn của nó mà không thi triển pháp bảo, chỉ biết dùng thuật pháp công kích lập tức không dám cả phóng thuật pháp ra nữa. Hành vi ta là du côn, ta sợ gì ai này, chỉ lộ mỗi cái đầu ra khiến Ngụy Tác cũng dở khóc dở cười. Tiếp đó, yêu đơn bị nó thu hồi lại. Một viên hắc sắc yêu đơn nổi bên trên đóa Địa hỏa tiên liên vào một cái "đầu chó" thò lên khỏi nham tương trì, trông thập phần hoạt kê. Xích dực viêm ma rất có phong phạm lưu manh này rõ ràng muốn đua tiêu hao với đám tu sĩ. Hai ngày nữa ngũ sắc độc chướng sẽ tái hiện, toán tu sĩ này phải ra khỏi cốc, còn nó có thể cứ ở rịt trong nham tương trì. Bọn Mặc lão quái bày mưu tính kế đã mười năm, có thêm tu sĩ như Hà Thác Đối gia nhập, thực lực đại tăng, đời nào bó tay trước chiêu thức lưu manh của nó. Thiết linh tử chỉ tay, phát ra một tấm ngũ giai Băng vũ phù. Băng vũ hàm chứa uy năng kinh nhân đột nhiên hiển hiện, áp chế hồng sắc vân hà lan tràn toàn nham động xuống. Kim bà bà cũng im lặng lấy ra bạch sắc như ý, hàn khí trắng xóa liên tục tràn ra, phối hợp với ngũ giai Băng vũ phù, trong tích tắc đã ép toàn bộ hồng sắc vân hà đến sát địa hỏa dung nham trì. Mặc lão quái liên tục vong tay, ba mươi hai lá phướn trắng nổi trên đầu lão, từng lục sắc khô lâu đầu liên tục hiện lên dày đặc, hình thành lục sắc quang mạc hung hãn. Phong lão quái phơ phất tay áo, trong tay xuất hiện một pháp khí hỏa hồng sắc tinh thạch hình củ ấu, dồn chân nguyên vào. "À!" Hà Thác Đối và Đại Ngu Cuồng Sinh tựa hồ cũng định tế xuất pháp bảo, nhưng thấy thứ trong tay Phong lão quái thì mắt lóe lên, một người vẫn ảo hóa ra một đóa băng hoa thật lớn, một người phát ra hoàng sắc quang tráo, tăng thêm hai lớp phòng ngự quanh chúng nhân. "Vù!" Phong lão quái liên tục dồn chân nguyên vào, vật trong tay hóa thành một đạo hồng quang, tích tắc sau đã đến phía trên "đầu chó" lấp ló trong nham tương trì. Hắc sắc yêu đơn tức thì rực hắc sắc đơn hỏa, trùm lấy đạo huyết quang. Nhưng đạo huyết quang lại trực tiếp tựu xuyên thấu hắc sắc đơn hỏa còn mạnh hơn địa hỏa nhiều, không hề tổn thương gì, giáng vào đầu Xích dực viêm ma. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện Đầu Xích dực viêm ma bị xuyên thủng, toàn thân lăn lộn trong nham tương trì, khiến cả đóa Địa hỏa tiên liên cũng thoạt ẩn thoạt hiện, cơ hồ sắp bị nuốt chửng. Máu tí tách nhỏ từ đầu Xích dực viêm ma, huyết dịch của nó là màu vàng, còn sáng rực lên, trông như kim loại đã tan chảy. "Chà! Là Hỏa linh toản!" Ngụy Tác đang ẩn mình xem kịch cũng ré lên liên tục, nhận ra pháp khí của Phong lão quái là Hỏa linh toản, dùng một loại tinh thạch đặc biệt luyện chế thành. Hỏa linh toản còn cứng hơn đại đa số tinh thạch, quan trọng hơn cả là bản thân tinh thạch này hình thành ở hỏa mạch dưới lòng đất, không sợ lửa nên rất khó tan chảy. Ầm! Nhưng tất cả đều không ngờ là hắc sắc yêu đơn lại lao ra, va vào màn sáng màu lục ẩn chứa vô số lục sắc khô lâu đầu của Mặc lão quái hóa ra, rồi nổ tung.