"Tổng cộng hơn trăm vực ngoại thiên ma ở không vực này, trong đó hơn mười kẻ thực lực hơn xa hai kẻ này?" Sắc mặt Trưởng Tôn Cảnh và Nguyên Âm lão tổ càng khó coi. "Nếu các ngươi ngoan ngoãn thả ta và phu quân thì ta sẽ xin cho các ngươi con đường sống." Nữ vực ngoại thiên ma biết tình thế đã khác nên nói. "A!" Nam vực ngoại thiên ma lại kêu lên thê thảm, dù nữ vực ngoại thiên ma nói thế, Ngụy Tác chỉ làm một việc là cắm cánh cụt sâu hơn vào mông y. "..." Cả bọn Hàn Vi Vi cũng thấy đồng tình với y. "Ngươi..." Nữ vực ngoại thiên ma ré lên, nhưng động tác của Ngụy Tác khiến ả hiểu ra gã không đùa. "Mấy vạn năm trước đã qua khe nứt không gian đến đây, cụ thể bao nhiêu vạn năm?" Ngụy Tác không muốn lãng phí thời gian, nhìn cánh tay cụt rồi hỏi nữ vực ngoại thiên ma. Nữ vực ngoại thiên ma khép mông, nhở nhạt đáp, "từ sáu, bảy vạn năm trước!" "Hơn mười kẻ thực lực hơn xa các ngươi có chiến lực thế nào?" Ngụy Tác hỏi tiếp. "Phần lớn có uy năng thuật pháp cao hao bọn ta hai, ba lần, có hai người có chiến lực ít nhất gấp năm lầm!" Nữ vực ngoại thiên ma nghiến răng. "Năm lần?" Ngụy Tác cũng nuốt nước bọt. Chân tiên nhất trọng đến Chân tiên ngũ trọng không chỉ thuần túy là đột phá nhất trọng tu vi là chiến lực đề thăng gấp đôi. Phất tay cũng gấp năm lần Chân tiên nhất trọng thì tất đã vượt qua chân tiên tu vi, ít nhất cũng chiến lực đế thiên cấp. "Hiện tại nhưng kẻ có chiến lực hơn xa các ngươi ở đâu?" Ngụy Tác ngầm nuốt nước bọt, thầm sợ hãi nhưng ngoài mặt thản nhiên hỏi. "Phần lớn tộc nhân đều ở những nơi như Chân không tự, một phần lang thang trong không vực." Nữ vực ngoại thiên ma nghiến răng đáp. "A!" Nam vực ngoại thiên ma lại kêu lên thê thảm, bị Ngụy Tác đá một cước, không khác nào sống trong cảnh bị táo bón vĩnh viễn. "Ngươi định làm gì, chúng ta đang thương lượng!" Nữ vực ngoại thiên ngẩn ra rồi ré lên. "Không sao, chỉ thấy ngươi không thích nên ta nhắc nhở, tốt nhất nên nói rõ hơn, ta chỉ hỏi năm, sáu câu là ngứa tay." Ngụy Tác bảo nữ vực ngoại thiên ma. "Vẫn thạch đảo trên nghìn dặm được gọi là tự, bình thường đại đa số tộc nhân hoạt động ở Chân không tự, cách đây bốn mươi bảy, bốn mươi tám vạn dặm. Đại trưởng lão tu vi tối cao đang ở Chân không tự, người còn lại thì ta không biết hành tung." Nữ vực ngoại thiên ma biết nói lắm thì phu quân chỉ chuốc khổ thêm, tuy song mục cơ hồ phun lửa nhưng không dám thừa lời. "Không vực này rộng cỡ nào, cách thiên địa của bọn ta bao xa? Các ngươi có biết nơi nào có truyền tống pháp trận nối đến đó không?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, hỏi. Nếu nữ vực ngoại thiên ma nói không sai, họ không phải đối thủ của vực ngoại thiên ma nên phải tìm cách chạy thoát đã. "Không vực này một nghìn năm trăm vạn dặm, ở rìa cách thiên địa của các ngươi hơn hai trăm vạn dặm." Nữ vực ngoại thiên ma hít sâu liên tục, thấy mình nghiến răng quá rõ, "truyền tống pháp trận thì bọn ta chỉ cảm nhận được là thiên địa của các ngươi có truyền tống pháp trận nối đến đây nhưng không rõ cụ thể." "Tuy mấy vạn năm nay, bọn ta tìm khắp không vực này mấy lần, nhưng có gần nửa các khu vực, đối với bọn ta thập phần nguy hiểm. Nơi đó là cấm địa, còn có truyền tống pháp trận đến thiên địa của các ngươi hay không thì bọn ta không biết." Sợ Ngụy Tác cho là nói không rõ nên nữ vực ngoại thiên ma bổ sung. "Các ngươi thăm dò không vực này đã mấy vạn năm, vậy có cách đến thiên địa của bọn ta không?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, hỏi hai vực ngoại thiên ma, "Ở hư không này các ngươi có phát hiện tu sĩ hoặc nhân vật lợi hại nào không?" "Theo tổ tiên thì nguyên khí quy tắc ở thiên địa của các ngươi và không vực rất khác nhau, bọn ta vào đó chỉ kích phát được một phần mấy uy năng, lại không có ai đưa bọn ta vượt qua hai trăm vạn dặm thái hư tinh không. Nên bọn ta vẫn chưa tới đó được." Nữ vực ngoại thiên ma nói liên tục: "Tiên tổ bọn ta từ sáu, bảy vạn năm trước vào không vực này thì ở đây có những nhân vật lợi hại, sau một trường đại chiến thì không ít tiên tổ mất mạng. Bất quá các nhân vật đó đều bị diệt rồi, sáu, bảy vạn năm nay cũng có tu sĩ vào không vực này nhưng đều bị bọn ta diệt. Nếu còn tất ẩn thân trong nhưng khu vực bọn ta không dám vào." "Sáu, bảy vạn năm trước, tiên tổ các ngươi đại chiến ở không vực này?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, hít sâu một hơi. Theo thời gian, có lẽ khi Bắc Mang đại chiến có Linh tộc và Hoang tộc đại năng giao chiến ở không vực này. "Đối thủ của tiên tổ các ngươi trông thế nào? Có nhân vật lợi hại nào bị tiên tổ của các ngươi giết không?" Linh Lung Thiên hỏi. "Tình hình này thì bọn ta không biết. Bọn ta mới sinh hơn hai nghìn năm, chỉ biết hơn nghìn tiên tổ đến đây nhưng sống sót chỉ mấy chục. Các đại nhân và trưởng lão đều e sợ trận đó, chỉ có vài người như đại trưởng lão biết tình hình cụ thể." Nữ vực ngoại thiên ma đáp. "Tiên tổ của các ngươi sao lại đến đây? Vốn ở đâu?" Ngụy Tác nhíu mày, trừ biết thực lực đối phương thì không hỏi được gì hữu dụng. "Tiên tổ của ta vốn lang thang trong tinh không để tìm một thứ, định đến tinh không này, phát hiện có khe nứt không gian thông tới nên đến." Nữ vực ngoại thiên ma nghiến răng, "hóa ra là ở đây mà ta không biết." "Không biết gì mà dám ra ngoài?" Ngụy Tác hừ lạnh, nhìn cánh tay gã. "Đừng!" Nữ vực ngoại thiên ma run lên, "Ta đảm bảo không sai nửa câu!" "Đừng khẩn trương, ta chỉ hỏi xem nhục thân các ngươi là sao, tay gãy rồi có đoạt xá không?" Ngụy Tác cố ý nhìn mông nữ vực ngoại thiên ma: "Ngươi không biết thứ gì chứ việc mình có thần thông gì, thiên phú dị năng khác tu sĩ ra sao thì chắc có chứ?" Thấy Ngụy Tác cầm cánh tay cụt nhìn mông mình, nữ vực ngoại thiên ma run cầm cập, kêu to, "Không sai, nếu gai xương đó đâm vài thể nội, khí huyết hòa với khí huyết của ngươi thì sẽ đoạt xá, đấy là một cách để bọn ta sinh sản đời sau! Trừ nhục thân bọn ta tan nát cũng có thể đoạt xá thì bọn ta còn có thể nuốt nhục thân và khí huyết các ngươi để tu luyện. Bọn ta còn có thiên phú đặc biệt để cảm ứng nguyên khí dao động. Mẫn cảm hơn tu sĩ không biết bao nhiêu lần. Cách sáu, bảy vạn dặm là bọn ta đã cảm tri được. Bọn ta đuổi theo y cũng định thuận tiện đối phó các ngươi." "Sáu, bảy vạn dặm mà cảm ứng được khí tức? Tu vi lợi hại hơn thì sức cảm tri cũng hơn, bình thường các ngươi lấy gì tu luyện? Không vực này có nơi nào nhiều linh khí thích hợp cho tu sĩ tu luyện, hoặc yêu thú và sinh linh khác tồn tại như ở thiên địa của bọn ta không?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, Nam Cung Vũ Tinh hít sâu một hơi. Vực ngoại thiên ma quả nhiên khó xơi hơn tưởng tượng. "Không sai, tộc nhân có tu vi vượt xa bọn ta thì năng lực cảm tri gấp mấy lần, bình thường bọn ta hút tinh thần nguyên khí, hoặc hái linh dược và săn tinh thú để tu luyện. Không vực này có không ít tinh thú, ttương đương với yêu thú của các ngươi." Nữ vực ngoại thiên ma run lên đáp, "Có mấy nơi bất lợi với bọn ta, được coi là cấm địa có lẽ có chỗ thích hợp cho các ngươi tu luyện." "Giao địa đồ không vực ra đây đã." Ngụy Tác trầm ngâm rồi bảo nữ vực ngoại thiên ma. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Nữ vực ngoại thiên ma gật đầu, đột nhiên thân thể hơi run, nhãn quang lóe sáng. "Chuyện gì thế nhỉ?" Bọn Ngụy Tác khẩn trương hẳn. "Tại phương vị đó có nguyên khí dao động, cách chúng ta hơn sáu vạn dặm." Nữ vực ngoại thiên ma nghiến răng, chỉ vào sau bọn Ngụy Tác.