"À? Lẽ nào ở đay còn con cá to? Xem ra ta đến đúng chỗ rồi, có lễ vật hậu hĩnh tặng Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như." Một nam tử áo trắng như tuyết chắp tay đứng cạnh một vách đá, nhìn ngoài xa ánh lên ngân quang, mỉm cười. Nam tử này hơn ba mươi tuổi, cao ráo, gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng, mắt sâu thẳm dưới làn mày kiếm, khí khái coi thường đương thế. Cái mũi cao cùng khóe môi nhếch lên càng tạo cảm giác gã như ngọn núi cao cao tại thượng. Có những thứ chỉ cần giả khéo là được nhưng uy thế từ cốt tử thì không. Lẩm bẩm rồi nam tử thong thả lao lên. Bạch sắc thần quang hình thành từng làn sóng dưới chân, trông như y cưỡi sóng mà đi. Bạch y nam tử lao đi rình rang, phía trước xuất hiện ba ngọn núi hình bánh bao, là Phi Ngô lĩnh. "À?" Nhưng bạch y nam tử phi thường kinh ngạc vì Phi Ngô lĩnh không có vẻ gì vừa mới đại chiến. "Thịt tuyết nghê nướng là thứ ta thích ăn nhất..." Trong rừng lại vọng ra tiếng nói, "Vị huynh đệ này vất vả quá, lại ăn miếng thịt nào." Bạch y nam tử tài cao gan lớn, hơi nhíu mày là lao về phía có tiếng nói, thấy Ngụy Tác trong bộ dạng một thanh y trung niên tu sĩ đang nướng thịt. Vì quá nhiều người ăn nên Phi tuyết đại nghê dù to cũng không còn thịt chỉ trơ bộ xương. "Người Nghịch Hỏa minh đều bị ngươi đối phó?" Thấy Ngụy Tác cầm xiên thịt nướng, bạch y nam tử tỏ rõ phong phạm thế ngoại cao nhân, cực kỳ ơ hờ, "Ngươi là vị đại năng nào của Thiên Huyền minh? Ta đến rồi thì không cần giấu giếm nữa." "Đương nhiên không cần, thế này đi, giao hết đồ ra rồi cởi pháp y, ăn miếng thịt thì chúng ta là hảo huynh đệ, ta sẽ cho ngươi biết." Ngụy Tác bảo bạch y nam tử. "Dù Trưởng Tôn Cảnh và lão tặc Ngọc Thiên tông cũng không dám nói thế với ta, ngươi là người Trưởng Tôn Cảnh mới mời đén?" Bạch y nam tử liếc Ngụy Tác nhạt giọng: "Chi bằng ngươi quỳ xuống rồi ăn hết chỗ xương kia thì ta chừa cho đường sống." "Nói vậy các hạ không ăn thịt mời mà muốn ăn thịt phạt." Ngụy Tác lắc đầu, "Thế thì chốc nữa các hạ phải ăn xương rồi." "Vậy hả, xem ngươi có bản lĩnh giả thần giả quỷ không nữa." Bạch y nam tử cười lạnh vung tay. "Chát! Chát! Chát! Chát! ..." Tích tắc sau, bạch y nam tử phát ra bảy làn huyết hồng sắc kiếm quang cỡ ba thước chém vào Ngụy Tác. Mỗi làn kiếm quang đều kèm theo nguyên khí dao động, rõ ràng là một đạo thuật pháp. Tốc độ thi pháp của bạch y nam tử nhanh kinh nhân. Tích tắc đó, tu sĩ thông thường tối đa phát được một đạo thuật pháp, nhưng bạch y nam tử lại tới bay đạo! Tu sĩ đấu với y chỉ e chưa hiểu gì thì đã bị cắt thành mấy mảnh. "Sát sinh huyết kiếm? Thuật pháp của Thiên Kiếm tông, người đúng là..." Không ai ngờ là bạch y nam tử bạo phát, Ngụy Tác lại lắc đầu thong thả chỉ tay, bảy làn huyết hồng sắc kiếm quang nhẹ nhàng chém lên. "Còn biết thuật pháp này?" Bạch y nam tử ơ hờ, tuy Ngụy Tác cũng phát bảy đạo huyết hồng sắc kiếm quang nưng y không tin mình chậm hơn. "Chát! Chát! Chát! Chát! ..." Lại tiếng xé không gian vang lên, bạch y nam tử muốn đọ nhanh với Ngụy Tác nên không phát thuật pháp khác mà toàn lực kích phát Sát sinh huyết kiếm, chám ra tám đạo huyết hồng sắc kiếm quang. "Cách!""Cách!""Cách!" ... Liên tục tám tiếng nổ vang, tiếng huyết hồng sắc kiếm quang va nhau, nhưng cùng lúc thì một tia kiếm quang bắn đến trước mặt bạch y nam tử. Bạch y nam tử dám chắc mình gặp ai trong nhóm Trưởng Tôn Cảnh thì tốc độ thi pháp cũng không hạ phong, nhưng đối phương lại hơn y! Y là ai? Từ đâu mọc ra? Sinh cơ thập phần hùng hậu, hình như còn rất trẻ. Lẽ nào là đại năng của Tinh Nguyệt minh hoặc Hoang cổ minh ngầm liên hợp với Thiên Huyền minh? Bạch y nam tử quanh quân mãi câu hỏi không trả lời được đó, vì là cao thủ hàng đầu tu đạo giới nên y không dừng tí nào, thân thể chìm xuống như một khối vẫn thạch, tránh khỏi đòn của Ngụy Tác. "Không tệ, tránh khá lắm!" Ngụy Tác cười ha hả, tiếng chát chát vang lên không ngừng, mười đạo huyết hồng sắc kiếm quang chém vào bạch y nam tử. "Nhanh thế hả?!" Bạch y nam tử rợn tóc gáy, kích phát Sát sinh huyết kiếm, đồng thời thân ảnh lướt đi tránh né. "Chậm quá, Sát sinh huyết kiếm không dùng như thế..." Bạch y nam tử suýt rống lên vì Ngụy Tác lắc đầu, huyết hồng sắc kiếm quang kích phát càng nhanh. Bạch y nam tử trong tích tắc kích phát bảy đạo Sát sinh huyết kiếm, Ngụy Tác phất tay kích phát mười hai đạo Sát sinh huyết kiếm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. "Oành!" Bạch y nam tử sau cùng cũng hiểu nhanh thì không phải đối thủ của Ngụy Tác, kim sắc thần văn hình thành nguyệt nhận, uy năng chấn tan mọi huyết hồng sắc kiếm quang. "À? Đây là pháp vực cường uy của thuật pháp Bắc Minh tông nào mà ta không biết nhỉ." Ngụy Tác cười hắc hắc, linh chi hắc hỏa hàm chứa vô số hắc sắc thần văn chấn tan kim sắc nguyệt nhận, đồng thời ám kim sắc kiếm quang chém tới. "A!" Bạch y nam tử ré lên, lách đầu chật vật tránh khỏi ám kim sắc kiếm quang kinh nhân của Ngụy Tác. "Xem ra là Minh vương cảm ứng kinh, không thì với tốc độ của ngươi không tránh được." Ngụy Tác bảo bạch y nam tử. "Ngươi... ngươi là ai!" Bạch y nam tử triệt để biến sắc, không còn cao cao tại thượng nữa. "Mỗ bảo các hạ ăn thịt thì sẽ cho biết mỗ là ai, hiện tại các hạ muốn biết thì phải ăn hết số xương này, còn phải xem mỗ có vui không nữa." Ngụy Tác cười với bạch y nam tử. "Y là ai mà Bắc Minh thần quân cũng không phải đối thủ!" Tu sĩ trong Phi Ngô lĩnh xem lén trận chiến đều cứng người, không ngờ Chương lão quái vừa phát truyền tấn lệnh phù thì Bắc Minh thần quân đến, càng không ngờ là tu sĩ thần bí lại đối phó được! "Ngươi tưởng thế là thắng được ta sao!" Sắc mặt bạch y nam tử thoạt đỏ thoạt xanh, rống lên đoạn lóe hắc quang, có thêm một tu sĩ đen xì. Tu sĩ này dấy lên nguyên khí dao động không kém thần huyền đại năng, nhưng thân thể lóe ánh sáng lạnh băng của hắc sắc thần thiết, có không ít phù điêu hoa văn. Không phải là tu sĩ, mà là tinh kim khôi lỗi. "Thần huyền cấp tinh kim khôi lỗi? Tinh kim khôi lỗi tốt nhất của ta cũng chỉ thực lực kim đơn, thứ lấy được trong Thanh Thành khư cũng không lợi hại bằng! Tinh kim, thần thiết này không tệ, dù Cương nha muội không dùng thì cũng có thể luyện thứ khác." Ngụy Tác sáng mắt. "Giết y!" Thả tinh kim khôi lỗi, bạch y nam tử cười đắc ý rồi quát to, chanh sắc thần văn kỳ dị lóe lên, ngưng thành hình lưu ly bảo thụ. Đồng thời, tinh kim khôi lỗi cũng dấy lên nguyên khí dao động, hắc sắc thần văn ngưng thành một cây cổ mâu. Khi diễm hủy diệt dấy lên trong hư không, khiến tu sĩ ở Phi Ngô lĩnh đều thấy nguy hiểm trí mạng. "Thôi, không đùa nữa!" Ai nấy đều thấy Ngụy Tác như hết hứng, bảo bạch y nam tử. Cùng lúc bạch quang không thể nhìn thẳng vào bao trùm thinh không. "A!" Cơ hồ đồng thời, bạch y nam tử kêu lên thêm thảm. "A...!" Bạch quang như biển gầm tựa hồ từ mi tâm Ngụy Tác bắn ra, lóe lên rồi tắt, ai nấy nhìn rõ thì đều nhảy lên. Đầu hắc sắc tinh kim khôi lỗi nát bét, bị Ngụy Tác xách lên. Bạch y nam tử bị lục sắc quang hoa cuốn sangbeen! Chỉ một câu không đùa nữa, nháy mắt là Bắc Minh thần quân tu vi Thần huyền ngũ trọng bị bắt, đấy là thần thông gì? Lúc trước gã chỉ đùa với Bắc Minh thần quân?