Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1044: Tự tạo cơ hội

Minh Thổ tông tông chủ bị Ngụy Tác giết tại Toái Ngọc cổ vực nhưng Minh Thổ tông cánh nhiên còn lão bất tử Hóa Cốt thần quân có tu vi ngang ngửa.
Không thấy thần huyền đại năng Bích Tỳ tông tông chủ của Ngọc Hành đại lục đến, rất có thể vẫn ở Thiên Huyền đại lục cầm chân Ngọc Thiên tông tông chủ và Hoàng Đạo Quân.
"Chúng ta hiện thân để kéo dài thời gian."
Hiện tại phe Hỏa Vực thần vương có thêm hai thần huyền đại năng khí tức chấn thiên, Ngụy Tác chưa ngưng luyện thần văn thành công, có điều thần sắc thản nhiên, gật đầu với bọn Nguyên Âm lão tổ.
"Được!"
Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương sáng lên, qua ngữ khí của gã, họ nhận ra thần văn sau cùng này không lâu nữa sẽ ngưng luyện thành công. Đối phương chưa hiểu rõ tình hình về Vu thần nữ thì sẽ không trực tiếp phát động đại chiến.
"Lão phu ra trước!"
Mấy người nhìn nhau, Vũ Hoàng chân nhân đằng không lao lên.
"Oành!"
Vũ Hoàng chân nhân toàn lực phát thần huyền khí tức, hư không lại chấn động. Cổ đồ rực rỡ của hoa y thanh niên thần bí được Hoang tộc truyền thừa cũng bừng lên, thần quang như tụ hết màu sắc trên đời, chiếu rọi cả Đăng Tiên tông.
"Phe Ngụy Tác có thần huyền đại năng hiện thân! Họ không chạy mà sẽ giao chiến!"
"Sao lại có thần quang ánh thiên kinh nhân! Phe Ngụy Tác lẽ nào thấy đủ thực lực giao đấu?"
Vũ Hoàng chân nhân hiện thân, mọi tu sĩ Đăng Tiên thành chấn động, phe Ngụy Tác không chạy mà sẽ bạo phát đại chiến kinh nhân.
"Tu vi Thần huyền nhất trọng, pháp bảo gần đạt tiên khí mà thôi." Phe Hỏa Vực thần vương chưa làm gì thì y đã lạnh lùng khinh miệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện
"Oành!"
Lại có khí tức từ sơn môn Đăng Tiên tông rung lên, xuất hiện bảy vì sao bạc chói lòa.
Phong Ngô Thương hiện thân, đứng cạnh Vũ Hoàng chân nhân.
"Tu vi Thần huyền nhất trọng mà dám ra tranh phong?" Hỏa Vực thần vương lại lạnh giọng.
"Oành!"
Nguyên Âm lão tổ không hiện thân, thần huyền khí tức như cầu vồng vút lên trời, mây trên sơn môn Đăng Tiên tông dạt ra.
"Chát!"
Nguyên Âm lão tổ toàn lực kích phát cái bình màu, phát ra tiên quang, như đuôi sao băng quét qua khiến tu sĩ quanh sơn môn Đăng Tiên tông rùng mình.
Kích phát cái bình màu đoạn Nguyên Âm lão tổ im lặng đưa cho Hàn Vi Vi rồi lao lên, khí thế và thần quang bừng bừng, từ ngoài nhìn vào, sơn môn Đăng Tiên tông như có vì sao bay lên.
"Nguyên Âm lão tổ, lần trước ngươi đánh rớt phong chiến thư của ta, giờ lại đứng về phe y, chán sống rồi hả."
Hỏa Vực thần vương lại lại giọng, "Tu vi của ngươi tối đa ngang với Vạn Hoàng công tử, A Tỳ thần quân."
"Vù!"
Dương chi điểu, thanh loan và Hỗn nguyên ngân oa đằng không, mười mấy con Băng tuyết thần nguyên định đi theo nhưng bị Hỗn nguyên ngân oa trừng mắt thì đành quay lại.
Ba làn yêu khí của cao giai yêu thú từ sơn môn Đăng Tiên tông dấy lên.
"Hừ!"
Hỏa Vực thần vương hừ lạnh, "Không còn ai hả, trông vào yêu thú lai ra chống chọi?"
"Cực Âm tổ sư chẩm sao còn chưa xuất hiện?"
"Xuất hiện cũng không xong, Cực Âm tổ sư tối đa chỉ cùng cấp Trung thiên tử lôi tông tông chủ..."
Tu sĩ quanh Đăng Tiên tông đều im lặng, thực lực phe Ngụy Tác thể hiện kém xa phe Hỏa Vực thần vương.
"Ra chịu chết đi!"
Hỏa Vực thần vương tựa hồ không muốn lãng phí thời gian, thần hỏa dấy lên, đến sát sơn môn Đăng Tiên tông, thinh không cháy rực, không khí nóng rãy.
Vù!
Trước mặt Ngụy Tác lóe lên quang hoa, thần văn hoàn chỉnh ngưng thành!
"Vu thần nữ, ở lại đây, đừng giở trò gì, không thì ta không nương tay đâu." Ngụy Tác phát ra mấy đạo quang hoa, phong tỏa chân nguyên Vu thần nữ, nói thế đoạn gật đầu bọn Linh Lung Thiên, Hàn Vi Vi và lướt đi.
Để ngưng luyện thành thần văn rồi khắc vào thì cần thời gian, Hỏa Vực thần vương đã tới rồi.
"Ngụy... Ngụy thần quân..." Vu thần nữ đột nhiên run giọng.
"Sao hả?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, không hiểu nàng ta hỏi làm gì.
"Ta... ta xin ngươi..." Vu thần nữ tựa hồ hạ quyết tâm, cúi đầu không dám nhìn gã: "Ta xin ngươi không công khai việc ta bị ngươi..."
"Thế nào, thế này rồi còn sợ bị người ta biết?" Hàn Vi Vi bĩu môi.
"Được." Ngụy Tác nhìn Vu thần nữ: "Bất quá lúc đấu pháp mà tình thế không ổn thì ta sẽ truyền âm cho Vạn Hoàng công tử để phá tâm cảnh của y."
Vu thần nữ tỏ vẻ cảm kích nhưng há miệng mà không nói thành lời.
"Lão thất phu, ngươi mang theo đông thế thì ta sợ ngươi chắc!"
"Ngươi luôn bảo muốn giết ta, có dám đơn đấu không!"
Ngụy Tác cùng bọn Linh Lung Thiên, Hàn Vi Vi đằng không, toàn lực phát ra song thần huyền khí tức, cả Đại thừa pháp âm cũng phát động, uy năng trực tiếp bừng lên trên hư không như có một thần vương không ngừng gõ vô hình thần chùy.
"Chết cười, thực lực như các ngươi có tư cách gì to tiếng với bọn ta. Nếu ngươi quỳ xuống cầu xin thì bọn ta sẽ chừa đường sống cho thủ hạ của ngươi." Trung thiên tử lôi tông tông chủ mặc kim long chiến giáp cất tiếng.
Sau trận chiến ở Toái Ngọc cổ vực, y không muốn có gì sơ ý, không dám đơn đấu với Ngụy Tác. Khi đó Vu thần nữ cũng chiếm ưu thế áp đảo nhưng bị gã đánh bại.
"Thủ hạ bại tướng, giết ngươi như giết chó mà thôi, ngươi có tư cách gì nói với ta, nếu không có người khác thì ngươi dám nói thế với ta chắc." Ngụy Tác cười lạnh, đồng thời vẫn không ngừng ngưng luyện thần văn.
"Quả cuồng vọng cực độ, chả trách có nhiều đối thủ thế." Trung thiên tử lôi tông tông chủ tức xì khói, nhưng chưa nói gì thì thần bí đại năng liễu nhiễu hắc sắc vân khí, cả Vu thần nữ cũng không biết lai lịch, đứng cạnh Hỏa Vực thần vương đột nhiên bình tĩnh nói, tựa hồ là một trung niên nhân, "Giết ngươi đâu cần Hỏa Vực thần vương xuất thủ, ta cũng được, chỉ là bọn ta đang chiếm ưu thế áp đảo, đơn đấu với ngươi có lợi gì? Bọn ta nhất tề động thủ thì càng dễ dàng."
"Đây là ai mà dám nói một mình giết Ngụy Tác?" Thần huyền đại năng thần bí này lên tiếng, mọi tu sĩ Đăng Tiên thành xôn xao.
Ai cũng biết Ngụy Tác hiện tại tu vi Thần huyền tứ trọng, lại là song thần huyền, chiến lực hơn xa thần huyền đại năng thông thường, đơn đấu thì A Tỳ thần quân và Vạn Hoàng công tử vị tất là đối thủ.
"Tiểu tử, chúng có vẻ thèm muốn vô thượng cường pháp của ngươi, giết ngươi rồi thì e chỉ giành được ái bình màu, đây là cá cơ hội, ngươi cứ bàn bạc xem, có cơ hội thì hạ một tên." Lục bào lão đầu truyền âm cho bọn Ngụy Tác.
"Đạo hữu nên tạo ra cơ hội, tìm cách cho Hàn Vi Vi truyền âm, chúng sẽ trúng kế." Nguyên Âm lão tổ truyền âm cho bọn Ngụy Tác.
"Nhất tề động thủ thì các ngươi xác định hạ được ta, dù phe ta chỉ có một hai người thoát thì các ngươi còn sống được mấy tên? Lợi lộc? Các ngươi cần gì? Lẽ nào định công khai đối quyết, song phương đặt cược ra?" Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu. Đồng thời mở nô thú đại, thả Phệ tâm trùng.
Trước kia gã đã thử năng lực biến hóa của Phệ tâm trùng sau khi tiến giai, giờ thả ra thì thấy ngoại hình của nó không đổi, thần thức quét vào thì nhận ra năng lực ẩn giấu khí tức tựa hồ không khác gì, chỉ cách mấy chục trượng là cảm tri thấy.
"Chát!"
Ngụy Tác dồn ý niệm, trong thần thức cảm tri, Phệ tâm trùng như đột nhiên đổi phương vị, thuấn di xuất hiện cách mấy chục trượng, đồng thời thể hình cũng như to lên.
Không phải thuấn di, Ngụy Tác và Phệ tâm trùng có tâm thần liên hệ đặc biệt, biết nó vẫn bất động.
Đó là thần thức xung kích của Phệ tâm trùng khiến thần thức gã quét qua mà đoán sai!
Phệ tâm trùng vốn có sở trường ẩn thân và thần thức xung kích, lần này tiến giai thì thần thức tựa hồ tăng cường hẳn!
"Vô thượng cường pháp đều do tiền bối đại năng để lại, vì một tu sĩ chết đi mà đoạn tuyệt thì thật đáng tiếc." Cùng lúc, thần bí đại năng lại bình tĩnh lên tiếng, "Nếu ngươi đem vô thượng cường pháp ra đặt cược thì ta để ngươi chết được minh bạch, sẽ đơn đấu với ngươi."