"Lão Kiệt Khắc, chuyện tôi tiến nhập địa hạ quyền đàn lão mau chóng an bài, phải rồi, cá nhân tôi không thích ồn ào, lão giúp tôi mua một căn biệt thự nha". Lý Dương trong mắt có chút tiếu ý. Nghe hắn nói có vẻ như là muốn để Lão Kiệt Khắc bỏ tiền ra, đương nhiên, đó là Lý Dương cố ý như vậy. Lão Kiệt Khắc nghe thấy, tức thì khựng lại, nhãn tình thiểm thước bất định, hiển nhiên là đang kịch liệt đấu tranh tư tưởng, vừa rồi Lý Dương một cước đả bại Điền Cương, trong lòng lão Lý Dương đã một phát thăng lên đẳng cấp Ma vương. Nếu như là người quản lý của một Ma vương, vậy thì lão có thể kiếm hơn chục triệu USD, bất quá một căn biệt thự phổ thông ở Manhattan tối thiểu cũng vài triệu USD, như vậy không phải là bản thân bỏ ra quá nhiều tiền sao ? Bất quá Lão Kiệt Khắc nghĩ đến Lý Dương vẫn còn chưa ký hợp đồng với mình, tức thì trong lòng lo lắng : "A, Mộc Dịch này không thể để ký kết hợp đồng với người khác được, ai, đến khi đó ta ngay cả 1 USD cũng không có kìa !" Nghĩ đến đó, Lão Kiệt Khắc mới nén cơn đau trong tim mà nói : "Mộc Dịch thân ái của ta, ngươi cần một căn biệt thư à, ta là người quản lý của ngươi, đương nhiên là phải thoả mãn yêu cầu của ngươi". Mặc dù trên mặt Lão Kiệt Khắc nỗ lực nặn ra nụ cười, bất quá nụ cười cứng ngắc cùng với hai tay run run hiển thị rõ Lão Kiệt Khắc đang rất đau lòng, vài triệu USD ! Số tiền này đối với người quản lý số một ở địa hạ quyền đàn như lão mà nói, cũng là một con số lớn. "Ha ha… … Lão Kiệt Khắc, lão cũng thật là quá rộng rãi, tôi bất quá để ngài mua giùm thôi, còn tiền thì để tôi trả. Lão vì sao mà nhiệt tình vậy ? Đương nhiên nếu như lão kiên trì muốn trả tiền thay tôi, thì tôi cũng không phiền !" Lý Dương tựa hồ rất kinh ngạc. Lão Kiệt Khắc tức thì ngạc nhiên, bất quá tiền đương nhiên quan trọng hơn mặt mũi, Lão Kiệt Khắc lập tức nói : "Ô, Mộc Dịch, Mộc Dịch thân ái, người thật là rộng rãi, vừa rồi ? Vừa rồi là ta nói lộn, tuổi tác cao rồi, đầu óc cũng kém đi, a a… …" Lão Kiệt Khác tức thì cười theo, không một chút ngại ngùng. Lý Dương không thích nhận ân huệ của người khác, đương nhiên là không thể để người khác mua cho hắn một căn biệt thự, vừa rồi bất quá chỉ là hí lộng Lão Kiệt Khắc mà thôi, sự thật chứng minh, Lý Dương hắn trong lòng đối phương tối thiểu cũng đáng vài triệu USD Ba ngày sau, trên tầng thượng biệt thự Lão Kiệt Khắc. Lý Dương ngồi dựa mình vào salon, ánh mắt vẻ hưởng thụ, bên cạnh salon là một chiếc bàn tròn nhỏ, trên bàn đặt một bình vodka. "Hừm hừm, bình Absolut vodka này mặc dù độ cao, cũng tính là liệt tửu, nhưng uống vẫn không thoải mái bằng rượu trắng !" Lý Dương cầm ly rượu, nhìn cảnh sắc mỹ lệ của khu biệt thự, miệng lẩm bẩm, hiển nhiên là hắn rất không mãn ý. Nếu như Lão Kiệt Khắc mà nghe hắn nói vậy, nhất định là đau tim mà chết, bình Absolut vodka này do lão đặc biệt mua từ Thuỵ Điển, người bình thường có tiền cũng không mua được, lão nhờ vào thân phận là đệ nhất quản lý của địa hạ quyền thủ suốt mấy chục năm nay mới kiếm được. Rượu trắng, ở Bắc Kinh bất quá chỉ để mấy người già uống, giá rất rẻ mạt, một bình chỉ khoảng mấy nhân dân tệ, còn tại New York, rượu trắng tại New York cũng khá đắt, phải vài chục USD mới mua được, bất quá so sánh với bình Absolut vodka đặc biệt loại 100,000 USD này thì sự khác biệt tuyệt đối không cần phải nói. "Hi, Mộc Dịch !" Âm thanh hô hoán vang lên, Lý Dương không quay đầu lại cũng biết là Lão Kiệt Khắc đến. Lão Kiệt Khắc đi lên tầng thượng, nhìn bình vodka không khỏi đau lòng, bất quá lão tự an ủi : "Cái này bất quá 10 vạn USD, còn một biệt thự thì tới vài triệu USD !" Hiển nhiên là lão còn nhớ chuyện ba ngày trước. Nếu như lúc đó Lý Dương không thêm một câu, lão chắc là đã phải tốn vài triệu USD. "Lão Kiệt Khắc, không phải tôi đã nói bình thường đừng làm phiền tôi mà ?" Lý Dương khẽ nhíu mày. "Ha ha, Mộc Dịch, có một chuyện quan trọng, biệt thự người muốn ta đã tìm thấy rồi, ha ha, chúng ta lần này thật là quá may mắn, một tay chủ người Á Châu ở California kém may mắn, công ty hắn bị phá sản, hiện tại cần bán gấp biệt thự, nhưng hắn lúc này chưa tìm được người để bán. Nên ngay khi nghe nói ta muốn mua liền lập tức phái người tìm ta, ta bất quá chỉ thi triển một chút thủ đoạn của người quản lý, một căn biệt thư trị giá 6 triệu USD, ta có thể hạ giá xuống còn 4 triệu USD, sáng ngày mai sẽ chính thức ký hợp đồng". Lão Kiệt Khắc thập phần cao hứng nói với Lý Dương. Lý Dương ánh mắt hơi sáng lên, lập tức đứng người dậy, chuyên thân chiêu hô Lão Kiệt Khắc : "Lão Kiệt Khắc, tin tức này thật khiến người hưng phấn, đến đây nào, chúng ta cạn ly !" Lão Kiệt Khắc nghe thấy, tức thì nụ cười trên mặt nở rộ, vội vàng bước tới : "Ô, Mộc Dịch, để ta tự rót rượu được rồi !" Nói rồi, Lão Kiệt Khắc lấy ra một chiếc ly đặc biệt lớn, rót hết vào nửa bình còn lại. "Đến đây, đến đây, chúng ta cụng ly, vì biệt thự mới cạn ly !" Lão Kiệt Khắc cụng chiếc ly đặc biệt với chiếc ly phổ thông của Lý Dương, không để tâm đến sự khác biệt về kích cở giữa hai chiếc lý, ngửng đầu uống cạn. "Cô cô… …" Lý Dương mở to mắt nhìn Lão Kiệt Khắc một hơi uống cạn ly rượu, không khỏi trừng mắt kinh ngạc ! Đây chính là Absolut vodka, là liệt tửu ! "Ha ha, một hơi ta uống được 5 vạn USD rồi, cũng bù đắp được rồi !" Lão Kiệt Khắc trong lòng đắc ý, đem một bình vodka cho Lý Dương, lão vẩn luôn cảm thấy đau lòng, hiện tại một hơi uống hết một nửa, tức thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. "Lão Kiệt Khắc, lão không gì chứ ?" Lý Dương nhìn khuôn mặt đỏ rần của Lão Kiệt Khắc lo lắng hỏi, uống liệt tửu nhiều thì có thể mất mạng, còn may là Lão Kiệt Khắc cũng là người uống liệt tửu đã chục năm rồi, tiểu mệnh không có vấn đề, bất quá một hơi uống loại rượu cường liệt này nhiều như thế, thì có thể… … "Bồng !" Lão Kiệt Khắc vừa định nói, thì chân đã sụm xuống, trời đất như quay cầu, lập tức ngã xuống, rất nhanh tiếng ngáy vang lên. Lý Dương không khỏi có chút khổ não : "Cái này… …lẽ nào muốn ta đưa lão đi ?" Nhìn Lão Kiệt Khắc nằm trên mặt đất, tựa hồ thế giới có đến ngày tận thế cũng không phản ứng, Lý Dương than một tiếng, một tay nắm lấy tây phục của Lão Kiệt Khắc, cứ thế mang lão ta đi, còn may, tây phục của Lão Kiệt Khắc cũng thuộc loại tên tuổi, trên đường đi không có bị rách, bằng không Lão Kiệt Khắc thảm rồi. Ngày hôm sau. Mộc Dịch, căn biệt thự đằng đó sắp là của người rồi đó, thế nào hả ? Không tệ ha, hơn nữa chỉ cách biệt thự của Lão Kiệt Khắc này có vài trăm mét". Lão Kiệt Khắc chỉ vào một căn biệt thự hào hoa ở không xa, lúc này tinh thần Lão Kiệt Khắc không ngờ lại rất tốt, tựa hồ không có cảm giác như đã từng uống liệt tửu ngày hôm qua. Nhưng lão nói lâu vậy mà Lý Dương lại không hề có phản ứng, Lão Kiệt Khắc không khỏi cảm thấy kỳ quái liền quay người qua nhìn Lý Dương. Lúc này mục quang Lý Dương đang nhìn về một toà tửu lâu phía trước khu biệt thự --- Thái Bạch tửu lâu, trên mặt xuất hiện tiếu ý, bước chân hướng về phía tửu lâu, không để ý đến chuyện mua biệt thự, nhưng đồng thời nơi cửa Thái Bạch tửu lâu có một người tiến vào, người đó chính là Điền Cương.