Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Một cổ năng lượng kinh nhân đã hoàn toàn trói chặt Lý Dương lại, liên động cũng vô pháp nhúc nhích được chút nào. Lý Dương lúc này tâm thần chợt động, đem Thanh Vân thu vào trong cơ thể. Dựa vào Thanh Vân cũng không thể thoát được, sự kinh khủng của đối phương có thể tưởng tượng được. Giờ phút này, Lý Dương đã không còn vọng tưởng đến chuyện chạy trốn. Cái gì sẽ đến thì phải đến! - Vù! Cổ năng lượng ấy cuốn Lý Dương lại với Toại Hổ, với tốc độ như thiểm điện, phóng thẳng vào chỗ sâu thẳm trong thông đạo... Trăm mét, ngàn mét, vạn mét! Không biết vì sao, thần thức Lý Dương vốn phát hiện vô số tử trùng, nhưng giờ đã biến mất không thấy gì. Phải biết rằng, Phệ Tâm Trùng thần thức vừa mới phát hiện tầng tầng lớp lớp dày đặc chiếm lĩnh vô số vị trí, nhưng bây giờ một con cũng không thấy. Chỉ có một cách giải thích! Mẫu trùng đã thu tử trùng vào trong cơ thể. Thông đạo quanh co, Lý Dương chỉ có thể để mặc cho cổ năng lượng bao lấy bản thân, không cách gì cử động được. Hôm nay, quyền quyết định sống chết của bản thân đã nằm trên tay của Phệ Tâm Trùng như thế nào? Phệ Tâm Trùng rốt cuộc cấp bậc gì? Không biết có mấy trăm triệu tử trùng, chí ít cũng là cấp Ma Quân. Không thể địch lại nổi, Lý Dương đoán như thế. "Rốt cuộc thông đạo này sâu bao nhiêu? Nó khoảng chừng đến mười vạn mét, dĩ nhiên vẫn còn tiếp tục!" Thần thức của Lý Dương vừa rồi chẳng qua chỉ tra thám mấy vạn mét hai bên tả hữu mà thôi, căn bản không kiểm tra độ sâu, bây giờ nhìn lại, thông đạo này thật sự quá là sâu. Nhưng sự thật lại càng khiến Lý Dương khiếp sợ. Không ngừng xâm nhập, mười vạn mét, hai mươi vạn mét... Ước chừng ở khoảng cách một trăm vạn mét, một tòa cung điện cực kỳ hoa lệ xuất hiện trước mặt Lý Dương. Cung điện vô cùng lộng lẫy, cao gần mười trượng, hoàn toàn do Thiên Linh Thạch tạo thành, đúng vậy, cả một tòa cung cung điện hoàn toàn do Thiên Linh Thạch tạo thành. "Trời ạ, cung điện lớn như thế này thật ra phải tốn bao nhiêu Thiên Linh Thạch, hơn nữa, đều là Thiên Linh Thạch cực lớn, không phải là loại khối khối nhỏ." Lý Dương thấy trong lòng chấn động. Những Thiên Linh Thạch thường gặp ở bên ngoài đều có dạng những khối nhỏ, tuy nhiên tòa cung điện này đều được xây dựng bởi những tảng Thiên Linh Thạch to lớn, có kích cỡ đến hàng mét. Bình thường rất khó phát hiện được những Thiên Linh Thạch lớn đến mức độ như vậy. Đột nhiên, hai đạo quang mang lạnh như băng phóng tới. Vừa thấy hai hắc giáp đại hán giữ cửa, thần thức Lý Dương đảo qua, khiếp sợ phát hiện ra đối phương không ngờ lại là cao thủ Ma Soái hậu kỳ. Hơn nữa, khí tức của Phệ Tâm Trùng cho Lý Dương biết hai hắc giáp đại hán đó chính là hình người do Phệ Tâm Trùng biến thành. Phệ Tâm Trùng Ma Soái hậu kỳ giữ cửa, chủ nhân trong cung điện này còn mạnh như thế nào nữa? - Hô! Năng lượng khổng lồ bao quanh Lý Dương và Toại Hổ đột nhiên biến mất, cả hai liền rơi xuống đất. Một bên, có hai Phệ Tâm Trùng trong hình dạng một nam một nữ đang đi về phía Lý Dương và Toại Hổ. Theo Lý Dương thấy, có vẻ nam nhân kia đối với nữ nhân bên cạnh có chút sợ hãi. Lý Dương không biết rằng Phệ Tâm Trùng tộc thường sinh sống tụ hợp với nhau và theo chế độ mẫu hệ. Dù sao chỉ có Phệ Tâm Trùng tính nữ mới có thể sinh ra mẫu trùng. Phệ Tâm Trùng tính nam không thể nào sanh dục, chỉ có thể có tử trùng của mình mà thôi. - Mộc Dịch đại nhân, nơi này rốt cuộc là địa phương nào? Toại Hổ giờ mới kinh hãi hỏi. - Nơi này có lẽ chình là đại bản doanh của Phệ Tâm Trùng a. Trên mặt Lý Dương thoáng một tia kinh hãi, hắn vừa dùng thần thức đảo qua, một nam một nữ phía trước chính là cao thủ cấp Ma Vương. Người kia là Ma Vương tiền kỳ. Còn người nữ thì ngay cả hắn cũng không thể phát hiện được. Phệ Tâm Trùng nữ thập phần yêu mị, mặc chiến giáp phấn sắc, đi tới trước mặt Lý Dương, nhẹ giọng cười nói: - Lý Dương, trong thánh điện, không được dùng thần thức tra thám lung tung, nơi này người mạnh hơn ngươi rất nhiều. - Thánh điện? Lý Dương vừa nghe, liền hiểu ra. Tựa hồ cung điện này có thân phận bất phàm, nơi này cũng không phải là địa phương bình thường, nữ nhân trước mắt bản thân cũng vô pháp tra ra được, ít nhất là Phệ Tâm Trùng Ma Vương trung kỳ. Phệ Tâm Trùng đối với cao thủ cùng cấp, thường đều thắng. Ước chừng tiểu nữ tử này có thể dễ dàng xưng bá ở dãy Phiêu Tuyết Sơn rồi. Nhưng, tại sao Phệ Tâm Trùng này không xưng bá Phiêu Tuyết Sơn, mà lại ở dưới mặt đất? Đột nhiên, Lý Dương trợn trừng hai mắt. - Ngươi gọi ta là Lý Dương? Ngươi làm sao biết tên ta?" Lý Dương kinh hãi, hắn bây giờ mới phát hiện ra, ngay từ đầu nữ tử mặc chiến giáp phấn sắc cũng đã xưng hô với mình là Lý Dương. - Kỳ quái lắm sao? Thánh chủ đóng giữ lãnh địa bằng 10% đất đai của Xi Vưu Đại Tôn, như vậy khu vực vô cùng rộng lớn nằm dưới sự khống chế của Thánh chủ. Thánh chủ không chỗ nào là không biết, không chỗ nào là không thể, tên của ngươi, Thánh chủ tự nhiên cũng biết thôi. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc nhắc tới "Thánh chủ" có vẻ thập phần kính ngưỡng. Lý Dương khẽ nhướng mày, Xi Vưu Đại Tôn tổng lĩnh trung ương nguyên vực rộng lớn khôn cùng, theo lời của nữ tử này thì một phần mười phạm vi đó thuộc khống chế của vị Thánh chủ này, hiển nhiên, vị Thánh chủ này ở Ma giới cũng là nhân vật phi thường. (đoạn này xin phép sửa lại nguyên tác chút ít cho thống nhất nội dung truyện – vandai79) - Thánh chủ là ai? Lý Dương hỏi. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc sắc mặt lạnh lẽo: - Lý Dương, đừng có dò hỏi lung tung, đi theo ta. Trong thánh điện, một người không cẩn thận đã đánh mất tính mạng, đừng trách tỷ tỷ không nhắc nhở ngươi. Lý Dương đến giờ cũng không biết, thánh điện này chính là thánh địa của cả Phệ Tâm Trùng tộc. Phệ Tâm Trùng tộc trải rộng khắp nơi ở Ma giới, thậm chí còn vượt qua cả phạm vi Ma giới, tràn sang cả Yêu giới và Minh giới. Nhưng mỗi Phệ Tâm Trùng, một khi có được thánh điện chiếu gọi, đều bất kể mọi thứ chạy đến đây. Bởi vì, mẫu thân của tất cả Phệ Tâm Trùng - Thánh chủ chủ nhân là ở đây. Thánh chủ chính là mẫu thân của Phệ Tâm Trùng tộc, bà là phệ chủ trùng đầu tiên. Từ khi lục giới sơ khai đã đản sanh, bà sinh ra không ít Phệ Tâm Trùng, cũng tổ mẫu cả Phệ Tâm Trùng tộc. Cung điện này sau đó cũng trở thành nơi thánh điện. "Những tên gác cửa kia đều là cao thủ cấp Ma Vương sao?" Lý Dương trong lòng rúng động, trời ạ, quá là mạnh mẽ, mỗi người đều lợi hại khủng khiếp, chính mình còn đang ở Phiêu Tuyết Sơn kiêu ngạo bất khả nhất thế, không biết rằng nằm ngay dưới chân, tùy tiện đưa ra một cao thủ cũng có thể diệt được mình. Theo nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc, Lý Dương, Toại Hổ đi đến trước một lầu các bày trí rất trang nhã. - Mộc Dịch đại nhân, chúng ta bây giờ nên làm sao đây? Toại Hổ truyền âm cho Lý Dương. Hắn có vẻ có chút khẩn trương. - Nơi này chính là thánh điện của Phệ Tâm Trùng tộc, tự nhiên là chốn phi thường, ngay cả Phệ Tâm Trùng cấp Ma Vương còn dùng để gác cửa, có thể tưởng tượng cao thủ nơi này rốt cuộc hùng mạnh cỡ nào. Chúng ta ở đây vẫn còn an ổn một chút, có trốn cũng không thoát đâu. Lý Dương chỉ có thể nói như vậy. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc cũng đứng trước lầu các này, không vào bên trong. - Lúc nào thì vào? Lý Dương truyền âm với cô ta. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc trừng mắt nhìn Lý Dương, khiển trách: - Đừng có gấp, chờ Thánh chủ đại nhân triệu kiến, Thánh chủ đại nhân hiện tại đang nghỉ ngơi. Chẳng ai biết Thánh chủ đại nhân một lần nghỉ ngơi cần bao nhiêu thời gian. Lý Dương nghĩ dù sao cũng rất dài, thậm chí hắn đã bắt đầu nhắm mắt nghiên cứu Ma Thần Lục Tuyệt. Bỗng nhiên… - Thánh chủ đại nhân cho người tiến vào rồi. Còn không mau vào! Lý Dương chỉ cảm thấy mình bị đẩy một cái, lúc này mới bừng tỉnh, liền thấy một hoàng y mỹ nữ đi đến bên cạnh. Từ hoàng y nữ tử đó tỏa ra một khí thế uy nghiêm, tuy mơ hồ nhưng làm cho Lý Dương cũng cảm thấy kinh hãi. Sự uy nghiêm đó thậm chí còn mạnh hơn cả Hạng Vũ. "Cấp Ma Quân!" Lý Dương trong lòng run lên. Hoàng y nữ tử trước mắt ít nhất là cấp Ma Quân, xem ra cung điện này quả nhiên là cao thủ vô số. - Thánh chủ có lệnh, triệu Lý Dương vào, còn không mau vào? Hoàng y nữ tử lạnh nhạt nói, Lý Dương nghe lệnh, lập tức theo hoàng y nữ tử ấy đi vào trong lầu các. Còn Toại Hổ vẫn ở lại ngoài cửa, không được vào trong, dù sao Thánh chủ cũng không cho triệu Toại Hổ. Vào trong lầu các, Lý Dương đột nhiên thấy trước mắt sáng ngời. Đỏ, cam, vàng, xanh sẫm, xanh nhạt, lam, tím bảy màu, có tất cả bảy mỹ tử, hoàng y mỹ nữ vừa rồi chính là một người trong số đó, bảy mỹ nữ đứng dưới thềm đá, trên thềm đá là một cái giường màu hồng. Bên trái giường là một vị bạch y mỹ nữ che mặt như một thiên thần, bên phải là một vị hắc y mỹ nữ, cũng che mặt, nhưng trông rất lạnh lùng. Còn trên giường là một thân hình vô cùng quyến rũ, nhưng Lý Dương không thể nào nhìn rõ mặt mũi của người đó sau bức màn sa màu hồng nhạt. Hắn chỉ mơ hồ cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ đang từ từ tỏa ra từ trên chiếc giường đó. Khí thế đó như một thực thể hữu hình nhằm vào Lý Dương. Như một chiếc lá bị cuốn đi trong cơn cuồng phong, hoặc giả như một chiếc thuyền con trước phong ba bão tố, Lý Dương cảm thấy chấn động dữ dội, sự khác biệt quá lớn, căn bản là không cùng đẳng cấp. Luồng khí thế đó như ép hắn phải quỵ xuống, nhưng Lý Dương vẫn kiên trì chống lại, vì lòng tự tôn của hắn. Dưới áp lực của từng luống khí thế ấy, nguyên thần vốn cứng rắn như đá của hắn cũng có chút chấn động. Nếu như sự khác biệt quá lớn, thì thậm chí khí thế này có thể đánh tan nguyên thần. - Xuy xuy... Từng đạo hắc sắc điện mang bắt đầu điên cuồng xâm nhập vào trong năng lượng của nguyên thần, dưới sức ép từ bên ngoài, nguyên thần bắt đầu biến đổi, thậm chí biến đổi với một tốc độ rất kinh khủng. Với sự biến đổi điên cuồng đó, Lý Dương cảm thấy dường như có thể chế ngự áp lực của luồng khí thế kia càng lúc càng dễ dàng hơn. - Cái gì? Đột nhiên, có tiếng nói vọng ra từ trên giường, âm thanh kia lại vô cùng mê hoặc lòng người, khiến người ta không khỏi xao xuyến. Bỗng nhiên áp lực của luồng khí thế đó mạnh hẳn lên. - Xuy xuy... Lúc này, tốc độ biến đổi của nguyên thần nhanh gấp hàng trăm lần bình thường, thậm chí càng lúc càng nhanh. Áp lực của khí thế càng lớn, sự biến đổi của nguyên thần càng mãnh liệt. Thốt nhiên, Lý Dương cảm thấy vô cùng đau đớn, cơn đau bộc phát từ trong cơ thể, từ nơi sâu thẳm của linh hồn. Tốc độ biến đổi quá nhanh, đã vượt quá sức chịu đựng của nguyên thần. Đúng lúc đó, những đạo hắc sắc điện mang nhanh chóng tiến nhập vào nguyên thần Lý Dương. Ngay tại thời điểm đạt đến giới hạn, cuối cùng nguyên thần đã được biến đổi hoàn toàn. Lúc này, lục giới đã phát sinh một biến đổi lớn. - Oanh long long... Tại Ma giới, trên chín tầng trời, trong khoảng không hỗn độn ở trên Ma thần cung, Hỏa thần cung, Thủy thần cung, từng ánh chớp mang theo năng lượng khủng bố xé rách bầu trời trong cơn cuồng phong. Trong không gian hỗn độn không ngừng xoay chuyển, khiến người ta không khỏi run sợ. - Ân? Trong hỗn độn sao lại phát sinh sự biến đổi lớn như thế? Trong Ma thần cung, một thanh y trung niên ngẩng mặt nhìn khoảng không hỗn độn, liền đưa tay điểm một cái, lập tức ngăn chặn toàn bộ những tia chớp khủng bố không cho đánh xuống Ma thần cung. Một hồng phát đại hán với một hỏa diễm ấn ký trên mi tâm chợt xuất hiện trong Ma thần cung, người này hỏi thanh y trung niên: - Đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao trong không gian hỗn độn lại xảy ra biến đổi như vậy? Lại một lục phát đại hán với thủy lưu ấn ký trên mi tâm xuất hiện tại Ma thần cung, nói với hồng phát đại hán mang hỏa diễm ấn ký: - Tam Bắc, ngươi cũng đã đến rồi, ta đối với sự biến đổi kinh thiên này cũng không thể lý giải được, bấm ngón tay bói thử cũng không có kết quả. - Có lẽ chỉ có sư phụ mới biết được. Thanh y trung niên bỗng nhiên cất tiếng. Bàn Cổ khai thiên lập địa, dựng nên lục giới, bên trên lục giới là chín tầng trời, nhưng trên chín tầng trời vẫn là một khoảng không hỗn độn. Nếu như Bàn Cổ còn tại thế, có thể ông ta lại sáng tạo ra một thế giới mới bên trong hỗn độn. Cảm ngộ được cảnh giới đại viên mãn của Thái cực vô thượng, trở thành Đại Tôn, như bọn Xi Vưu, Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên tôn…, thì cùng lắm cũng chỉ là gia nhập vào thế giới vĩnh hằng, thân thể bất diệt. Nhưng muốn khai thiên lập địa, sáng tạo thế giới thì phải cảm ngộ được hỗn độn đại la thiên đạo. Từ xưa đến nay, cảm ngộ hỗn độn địa la thiên đạo chỉ có hai người là Bàn Cổ và Hồng Quân đạo nhân mà thôi. Bàn Cổ chết, trở thành một trong Tam Thanh, cùng với Ma thần Xi Vưu, hôm nay có khả năng khai thiên lập địa cũng chỉ có Hồng Quân đạo nhân mà thôi. Tiên giới trên chín tầng trời, trong không gian hỗn độn cũng có tia chớp xẹt qua, năng lượng khủng khiếp thật khiến lòng người rúng động. Trong hỗn độn này, vẫn có ba người ở đây. - Đại sư huynh, bình thường không gian hỗn độn cũng có chớp đánh, nhưng có bao giờ xuất hiện tia chớp kinh khủng như thế này đâu, tia chớp thế này, ngay cả cao thủ Tiên Đế hậu kỳ, ước chừng cũng chỉ cần tích tắc là hóa thành tro bụi. Bọn họ ba người ở đây, nhưng tia chớp vẫn không thể đánh tới gần được. Thông Thiên đô chủ cũng nói: - Thần thức của ta quét khắp cả lục giới, không gian hỗn độn trên bầu trời lục giới đều có biến hóa như thế. Năm đó hỗn độn kim linh xuất thế, thanh thế cũng không khinh khủng như thế này, phát sinh biến hóa trong hỗn độn, rốt cuộc biểu thị cái gì đây? Đại sư huynh, huynh có biết nguyên nhân không? Lão Tử lắc đầu nói: - Không biết, ta vốn chuẩn bị tính thử xem thế nào, nhưng không biết vì sao, căn bản không cách nào tính ra cuối cùng thì những tia chớp này biểu thị cho cái gì? Có lẽ chỉ có sư phụ biết chăng? Sư phụ mà Lão Tử đề cập đến, chính là sư phụ mà Đại Tôn cả lục giới đều công nhận - Hồng Quân đạo nhân, người duy nhất hiện nay ở lục giới chứng đắc hỗn độn đại la thiên đạo. Vô luận là Phục Hi, Nữ Oa của Yêu giới, hay là hai vị Đại Tôn A Di Đà Phật, Chuẩn Đề đạo nhân của Phật giới, cũng đều kính nể. Nên biết rằng, đạt đến Đại Tôn, chỉ bấm đốt ngón tay, ngay cả vận mệnh của Tiên Đế, Ma Đế cũng có thể tính ra cực kỳ rõ ràng chính xác. Nhưng lần này không gian hỗn độn phát sinh biến đổi lớn, bọn họ vẫn không thể tính được gì. Thực ra đã xảy ra chuyện gì, tại sao trong không gian hỗn độn lại phát sinh biến hóa dữ dội như vậy? Không chỉ ở lục giới, mà ngay cả Phàm Nhân giới cơ bản nhất, trong vũ trụ khôn cùng, cũng có chớp đánh liên miên, vang vọng cả vũ trụ, các đại tinh cầu, vô số người tu chân cũng phát hiện năng lượng trong trời đất có biến đổi lớn, tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Không một ai biết, có lẽ chỉ có Hồng Quân đạo nhân thần bí là biết được. Tập 8: Phiêu Tuyết