-Họ Thường kia, anh có ý gì?
Một tiếng khẽ kêu, một thiếu nữ giống như phượng hoàng lửa bay nhanh đến trước mặt hai người.
Cô đạp lên đôi xăng đan cao gót màu hồng phấn, đôi chân dài dưới sức bật sung mãn lộ ra ngoài tới 90%… Lúc trước đã từng nói qua, thương hiệu AgentP lập nghiệp bằng nội y, Tần Uyển chính là mặc loại nội y nữ tính của thương hiệu này, gợi cảm hấp dẫn, dùng phơi bày để chứng minh vẻ sexy.
Trang phục nữ bên ngoài của AgentP những năm gần đây cũng thịnh hành toàn cầu, đem sống động và gợi cảm dung hợp cùng một chỗ, trở thành sự lựa chọn hàng đầu của rất nhiều bạn gái, được Athena – thế hệ Thiên hậu mới của nước Mỹ mệnh danh là kế tục Britney Spears coi là thương hiệu đáng tin cậy. Khẩu hiệu của nó đủ để để khiến rất nhiều đàn ông phạm tội – Less is more! (Mặc càng ít càng tốt)
Dường như là để hưởng ứng cho khẩu hiệu này, cô gái này quả thực mặc vô cùng ít…Không nói đến phần lớn cái mông trắng nõn tráng kiện đều lộ ra ngoài, ngay cả bộ phận bẹn đùi quyến rũ chỉ có một chiếc váy ngắn màu đỏ chỉ dưới thắt lưng một chút làm người khác giận sôi, nhìn qua càng giống là xung quanh nơi tư mật bị vây quanh một khối mỏng manh màu đỏ.
Cái mông tròn rất chọc người nhếch cao lên, nhìn từ đường cong lưu loát của mông, người hơi biết thưởng thức có thể đưa ra kết luận – cô gái này chính là mặc "quần chữ T" ở bên trong… Không cần phải tách hai chân ra, chỉ cần hơi cong eo một chút, hoặc là nhẹ nhàng nâng chân lên một chút, cảnh xuân của em gái này tuyệt đối sẽ lộ ra ngoài.
Phía trên váy ngắn, có một hình xăm con bướm ở rốn cực kỳ mê người, cô không chỉ có thân hình như rắn nước hiện ra, mà trên cơ bản phía dưới vị trí bộ ngực đều lộ ra bên ngoài, bởi vì cái áo bao lấy bộ ngực của cô ấy nhìn qua rất giống Bra…
Thật xin lỗi, xin tha lỗi tác giả đã viết ra lời thô tục. Chúng ta đem tầm mắt chuyển dời lên phía trên cái áo hở rốn của cô ấy. Cái áo này không biết được tạo thành từ chất liệu gì, dùng lời đơn giản để hình dung thì giống như một chiếc áo hai dây bị cắt đi nửa dưới, chỉ để lại chỗ để phủ lên đôi đại bạch thỏ.
Ok, bây giờ sẽ nói đến trọng điểm!
Chúng ta chỉ dùng một câu để hình dung đôi đại bạch thỏ gợi cảm này: "To! To! Thực mẹ nó to!"
Nói bằng lương tâm, người bình thường nhìn vào bộ ngực cao bút này, tròng mắt phỏng chừng đều nhảy cả ra. Mọi người đều biết, lúc Thường Nhạc nhìn thấy Tần Uyển, trong lòng hát lên bài "Cao nguyên Thanh Tạng". Nhưng khi nhìn thấy người thiếu nữ này, hắn không kìm nổi mà thầm hát trong lòng "Everest ~ Everest"… Bộ ngực được bọc trong cái áo hở rốn nhìn như muốn nổ ra, hiện ra dưới ánh sáng mặt trời lặn nhìn có vẻ vô cùng khác thường, khiến vô số phụ nữ nhịn không được mà tự ti.
Nếu như nói ngực của Tần Uyển chứng minh được sự thành thục và cao quý, bộ ngực của Vũ Thì Tình đại diện cho sự sống động và sức sống, vậy bộ ngực của thiếu nữ này tuyệt đối đại diện cho sự phóng đãng và dã tính.
Nói tới đây, các học sinh thông minh nhất định đã đoán được thân phận của cô ta. Đúng vậy, cô ta chính là một trong "tam đại ngực lớn" của học viện Kiêu Tử, cũng là em gái duy nhất của nhân vật đã từng là truyền kỳ Tư Đồ Lôi Minh – Tư Đồ San San!
Tam đại ngực lớn tứ đại mỹ nữ của học viện Kiêu Tử, Thường Nhạc một ngày đụng phải năm cô, nói không gặp số đào hoa người khác cũng không tin.
Lúc này Tư Đồ San San đang nhìn chằm chằm Thường Nhạc, bộ tóc uốn cong lượn sóng của cô giống như ngọn lửa nhảy lên bay múa theo cơn tức giận của cô, một đôi mắt to hơi giận dữ càng khiến khuôn mặt xinh đẹp tỏa ra sức sống, hiện ra tinh thần mạnh mẽ không sợ trời không sợ đất, và cả sự kiêu ngạo, tự tin độc hữu của cô.
Hơn nữa, cô ta lại cố tình mặc ít quần áo như vậy, da thịt sống động, nước da mịn màng, dáng người uyển chuyện, cả bộ dáng nổi giận đùng đùng mê người này nữa, trong mười thằng đàn ông thì có đến chín thằng không nhịn được mà phát sinh quan hệ ngay tại chỗ với cô ta.
Tư Đồ San San nhìn chằm chằm Thường Nhạc, ánh mắt giống như nhìn kẻ thù giết cha, khởi binh hỏi tội:
-Họ Thường, cái miệng của anh không phải rất biết nói chuyện sao, sao đột nhiên lại câm thế hả?
Tư Đồ San San từ nhỏ đã nổi tiếng là hot girl bị chiều hư của ngũ đại gia tộc, hơn nữa còn có người anh trai phong cách là Tư Đồ Lôi Minh bao che như vậy, từ nhỏ đến lớn có thể nói là mọi việc đều thuận lợi, đều không có sắc mặt tốt với mọi người, dần dà dưỡng thành tính tình điêu ngoa bốc đồng ngang ngược kiêu ngạo.
Nói một lời từ đáy lòng, Tư Đồ San San có giọng nói trong trẻo động lòng người, nhưng âm điệu chính là rất cao, giọng điệu cũng quá giật, lực sát thương quá mạnh, làm cho toàn bộ thực khách trong nhà ăn đều ngẩng lên nhìn chăm chú cô ta. Tại nhà ăn xa hoa nhất thành phố J này, mỗi vị thực khắc trên cơ bản đều rất có tu dưỡng, đột nhiên hiện ra một ngoại tộc như vậy cũng không khiến người ta quá bất ngờ.
Hơn nữa cô gái này lại lái Ferrari tới, tốt xấu gì cũng coi như là nhân sĩ thượng lưu, nhưng nhìn thế nào cũng thấy giống người đàn bà chanh chua ở ngoài chợ hơn nhỉ?
Vũ Thì Tình rốt cuộc không nhịn được mà đứng dậy, cô đột nhiên có một loại kích động chung với Thường Nhạc, hoặc là trong lòng cô đã hiện lên một ý niệm không hiểu ra sao cả. Dù sao tâm tư phụ nữ cũng rất kỳ lạ, khi đứng lên Vũ Thì Tình còn lơ đãng so ngọn cao phong khó phân cao thấp với Tư Đồ San San, khí thế có vẻ không chút yếu thế nào.
Các thực khách nam ở xung quanh đều không nhịn được lòng mình mà lặng lẽ nuốt nước bọt, có kẻ còn dứt khoát dùng thức ăn để ngăn miệng mình không phát ra tiếng thán phục, hai cô gái này thoạt nhìn hẳn là học sinh cấp 3, nhưng ngực của các cô… giống học sinh cấp 3 sao?
Không ít người đã bắt đầu nghển cổ chờ đợi, những người có bạn gái lại chỉ có thể lén lút quan sát, trong lòng mọi người đều vô cùng kích động, có thể nhìn thấy trận quyết đấu của "Tuyệt đại Song Kiêu" này, cảm giác còn kích thích hơn cả xem Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Quyết tử chiến trên đỉnh Tử Cấm.
Lúc này, Thường Nhạc đột nhiên đứng lên trước ánh mắt sáng ngời của mọi người người, nhưng lần này, ánh mắt tỏa sáng đa phần đều là thực khách nữ. Người đàn ông cao lớn trong suy sút lộ ra sự tao nhã vừa đứng lên đã hấp dẫn con mắt của họ, tuy thoạt nhìn tuổi của hắn không lớn, nhưng độ tuổi này không tương xứng với khí chất tang thương đã khiến vô số trái tim thiếu nữ nhảy loạn lên.
Bát quái là thiên tính của phụ nữ, rất nhiều phụ nữ bắt đầu tưởng tượng quan hệ rắc rối của Thường Nhạc và hai mỹ nữ kia. Mà rất nhiều đàn ông lại là trái tim tan nát, thầm nghĩ nhóc con này sao lại chó ngáp phải con ruồi tốt như vậy, không ngờ một lần mà tóm được đến hai "em gái ngực bự"…
Lúc người người đều cho rằng ba nhân vật lần này sắp sửa có kết quả như núi lửa bộc phát ra tính sát thương, Thường Nhạc lại hoàn toàn không để mắt đến sự tồn tại của Tư Đồ San San, ngay nhìn cũng không nhìn một cái, rất lịch sự kéo Vũ Thì Tình rời đi.
-Đứng lại!
Âm thanh của Tư Đồ San San có chút trở nên điên loạn, cô chưa bao giờ chịu cơn tức như bây giờ, bộ dáng càn quấy kia khiến người bên cạnh thổn thức một trận.
Tư Đồ San San quả thực còn hơn cả bộc phát, liếc mắt nhìn người xung quanh, lạnh lùng nói:
-Nhìn cái gì mà nhìn? Cẩn thận bà cô móc mắt các người ra!
Tất cả thực khách đều giật mình kinh hãi, giọng nói của cô gái nhỏ này không ngờ lại mang theo cả sát khí, xem ra không phải là đang nói đùa. Người khôn giữ mình vĩnh viễn là thực lý, rất nhiều người thức thời cúi đầu dùng cơm, không để ý đến chuyện bên ngoài nữa.
Mà Thường Nhạc giống như không nghe thấy lời của Tư Đồ San San, ôm cái eo nhỏ của Vũ Thì Tình tiếp tục đi tới.
Tư Đồ San San không được để ý tới rõ ràng muốn nổ tung, nguyên nhân cô tức giận rất đơn giản, là Thường Nhạc đã vượt qua xe của cô. Mặc kệ là Thường Nhạc có phải cố ý làm như vậy hay không, cô đều cho rằng Thường Nhạc là cố ý! Thiếu nữ điêu ngoa này làm việc chưa bao giờ cần lý do, tùy hứng đều có thể khởi binh hỏi tội.
Đổi lại là người thường, cô sớm đã gọi người giáo huấn ột trận, nhưng cô bây giờ đột nhiên nhớ đến Thường Nhạc cũng là người kế vị của ngũ đại thế gia, tức là trước mắt, anh trai cô Tư Đồ Lôi Minh cũng không dám làm gì Thường Nhạc, điều này khiến vị Đại tiểu thư điêu ngoa này có chút hậm hực, nhất thời không biết nên làm thế nào.
-Ô, tôi tưởng là ai cãi lộn ầm ĩ trong khách sạn của tôi, thì ra là Tư Đồ nhị tiểu thư!
Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng lại hơi trào phúng đột nhiên vang lên truyền đến tai mỗi người, các thực khách còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Giám đốc nhà ăn đã vội vàng chạy đến trước mặt người tới, một mực cung kính lên tiếng chào hỏi, chỉ hận không thể mọc thêm cái đuôi ở mông để ve vẩy.
Tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt tinh xảo, hai mắt sắc bén, khí chất giống nữ vương, tây trang màu đen, dáng người mạn diệu, nước hoa nam ám muội… Ngoại trừ Tây Môn Khinh ra, còn có người phụ nữ nào có thể khiến người khác có ấn tượng sâu sắc mà độc đáo như vậy nữa không?
Thời điểm thấy Tây Môn Khinh đột nhiên xuất hiện, sắc mặt Tư Đồ San San biến hóa, chính cô ta cũng không biết, người phụ nữ khó chơi nhất Ngũ đại thế gia như cô ta gặp phải Tây Môn Khinh – người phụ nữ biến thái nhất Ngũ đại thế gia này, kết cục sẽ như thế nào?
Hơn nữa vừa nhìn thấy Tây Môn Khinh dùng ánh mắt lạnh như băng không kiêng nể gì mà quét mắt qua bộ ngực mình, toàn thân Tư Đồ San San nổi hết da gà, loại cảm giác này, tuyệt đối còn khủng khiếp hơn bị một tên Trư ca dâm đãng có vẻ mặt nụ cười chảy nước dãi nhìn chằm chằm.
Hơn nữa, cô đột nhiên nhớ đến, ngoại trừ xã hội đen, toàn bộ thành phố J, thậm chí là toàn bộ tỉnh D đều là địa bàn của Tây Môn gia, Tư Đồ San San cô muốn ở nơi này giương oai hình như không chọn đúng nơi.
Khi Thường Nhạc nhìn thấy Tây Môn Khinh đến thì cười cười, cũng không tiến lên chào hỏi. Có đôi khi hậu nhân của ngũ đại thế gia giữa ban ngày ban mặt thân cận nhau quá cũng không phải chuyện gì tốt. Vượt ngoài dự kiến của Thường Nhạc chính là, cô nàng "bề ngoài văn tĩnh bên trong quyến rũ" đã từng bị Tây Môn Khinh "anh hùng cứu mỹ nhân" kia đang nép vào bên cạnh Tây Môn Khinh, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Thường Nhạc thì hơi chút xấu hổ cúi đầu.
Nhìn bộ dáng của cô gái lông mày mang đôi mắt quyến rũ mang theo ý xuân, rõ ràng đã bị Tây Môn Khinh bắt được rồi. Tuy nói cô chỉ bị một người phụ nữ chiếm tiện nghi, nhưng Thường Nhạc vẫn không nhịn nổi lòng có chút tiếc hận.
Mà Tây Môn Khinh thì dời đi ánh mắt đặt trên người Tư Đồ San San, trao đổi ánh mắt với Thường Nhạc một chút, rồi lập tức dừng trên người Vũ Thì Tình, còn không tự chủ lộ ra bộ dạng "Trư ca", nên là "Trư tỷ" mới đúng.
Từ sau khi Tây Môn Khinh xuất hiện, Vũ Thì Tình theo bản năng lòng dâng lên địch ý, còn mơ hồ có cảm giác ghen tuông, theo bản tăng dựa vào Thường Nhạc, giống như muốn tuyên bố với cả thế giới rằng "tôi mới là người phụ nữ của anh ta"… Mãi đến khi cô nhìn thấy cô gái bên cạnh Tây Môn Khinh, lại sau khi chú ý tới ánh mắt quỷ dị của Tây Môn Khinh, mới cảm thấy thoải mái trở lại. Tuy nhiên, rất nhanh chóng cô đã giống với Tư Đồ San San, cả người đều nổi da gà…
-Hôm nay bản công tử mời khách, miễn phí hoàn toàn cho những khách đang ngồi.
Tây Môn Khinh rất hoành tráng nói với vị Giám đốc kia, trên mặt mang theo nụ cười không có ý tốt, từ từ đi tới chỗ Tư Đồ San San. Bạn đang xem tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Thường Nhạc tuy rất muốn xem cảnh tượng náo nhiệt, nhưng nhớ tới lát nữa còn phải lên máy bay, đành phải nhịn lại, trao đổi ánh mắt với Tây Môn Khinh một chút, hắn cùng Vũ Thì Tình ra khỏi nhà hàng.
-Em không biết lái xe? Số tay đó.
Lúc đi ra cửa, Thường Nhạc quay đầu hỏi Vũ Thì Tình.
Vũ Thì Tình không hiểu vì sao Thường Nhạc lại hỏi như vậy, nhưng vẫn thực sự trả lời:
-Biết…
Thường Nhạc đột nhiên lộ ra nụ cười đầy thâm ý, đưa chìa khóa xe cho Vũ Thì Tình, sắc mặt thay đổi có chút nghiêm trọng, ngữ trọng thâm trường nói:
-Vậy xe của tôi giao cho em bảo quản, phải giúp tôi chăm sóc nó, mấy ngày nữa tôi sẽ trở lại.
-A?
Vũ Thì Tình kinh ngạc thành tiếng, ngơ ngác nhận lấy chìa khóa xe, trong mắt hiện lên vẻ u sầu nồng đậm hỏi:
-Vậy anh thì sao?
Nhìn đồng hồ một lần, Thường Nhạc vẻ mặt thoải mái, hồn nhiên lo lắng nói:
-Chỉ còn hơn nửa tiếng nữa, tôi gọi xe đến sân bay.
Một phút đồng hồ sau, Vũ Thì Tình ngẩn người tại chỗ, cô chỉ nhớ Thường Nhạc hôn lên trán mình, còn nói hai chữ "chờ tôi"… Trong nay nắm chặt chiếc chìa khóa Lamborghini, xuất thần nhìn Thường Nhạc chui lên một chiếc taxi.
Mãi đến khi bóng dáng Thường Nhạc biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt, Vũ Thì Tình mới phát hiện, quyến luyến như thủy triều tràn tới, nước mắt không ngừng chảy ra thấm ướt hốc mắt.