Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 23-24: Chương 23

Chương 23:


Giúp Diệp Huyên Thành cởi áo khoác sau đó đặt sang một bên, Khâu Hàn lại đi đến trước mặt y, giúp y cởi cà vạt, Diệp Huyên Thành đột nhiên cầm tay cậu, dọa cậu giật cả mình.

Khâu Hàn ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên Thành, trong lòng cậu có chút khẩn trương, bởi vì khi một người vừa uống rượu xong, bạn sẽ thật sự không biết y có khả năng sẽ làm ra việc gì.
Diệp Huyên Thành cảm thấy rất nóng, mà tay Khâu Hàn lại có chút lạnh, y nắm tay cậu nhéo nhéo cảm thấy rất thoải mái.

Sau một lát, Diệp Huyên Thành buông tay Khâu Hàn ra, tự mình cởi cà vạt xong tiện tay ném đi, đi đến phòng tắm.
Khâu Hàn nhìn Diệp Huyên Thành đi vào phòng tắm, sau đó đi đến trước cửa phòng tắm, dựa tường đứng chờ.

Cậu hiện tại là trợ lý tư nhân của Diệp Huyên Thành, Diệp Huyên Thành có khả năng sẽ có chuyện yêu cầu cậu làm, ví dụ như nói một số việc cho các bí thư cùng trợ lý khác, còn có sắp xếp ghi chép lại thời gian công việc, đến thời gian liền phải nhắc nhở y làm việc linh tinh, tóm lại trước khi Diệp Huyên Thành ngủ, cậu phải tiếp tục đợi chờ.
“Tiến vào.”

Khâu Hàn nghe được giọng Diệp Huyên Thành liền sửng sốt một chút, cậu nhắm mắt lại hít sâu một hơi, sau đó xoay người đi vào phòng tắm.
Khâu Hàn vừa tiến vào phòng tắm, liền thấy Diệp Huyên Thành đưa lưng về phía cậu, mà đối diện cậu, là phong cảnh lung linh về đêm.
“Chà lưng.” Diệp Huyên Thành chỉ phía sau lưng chính mình nói.
Khâu Hàn nghĩ thầm, việc này đâu nằm trong phạm vi công việc của cậu đâu, nhưng ai bảo y hiện giờ là ông chủ của cậu chứ? Cậu lại lần nữa yên lặng hít sâu, đi qua lấy một cái khăn lông, ở trên ghế ngồi xổm xuống, chờ Diệp Huyên Thành ngồi thẳng, cậu đem khăn lông ướt nhẹp, để lên lưng Diệp Huyên Thành chà chà.

Phía sau lưng Diệp Huyên Thành thật cường tráng, cánh tay rắn chắc hơn nữa còn có cơ bắp, có thể nhìn ra ngày thường y có tập thể hình, đường cong cơ bắp rất cân xứng.
Khâu Hàn nghiêm túc giúp Diệp Huyên Thành chà lưng kì cọ, Diệp Huyên Thành lại đột nhiên yêu cầu: “Giúp chú ấn ấn bả vai.”
Tay Khâu Hàn dừng một chút, sau đó đem khăn lông để sang một bên, bắt đầu giúp y ấn niết bả vai.
“Dùng lực mạnh chút.” Diệp Huyên Thành nói.
Khâu Hàn tăng thêm lực trên tay.
Diệp Huyên Thành còn nói thêm: “Về sau mỗi ngày ăn nhiều cơm chút, rèn luyện thân thể, làm con trai không thể sức lực quá nhỏ.”
Khâu Hàn trầm mặc một chút sau đó nói: “Đã biết.”
Đúng thật lúc trước cậu rất ít rèn luyện, lại không làm những việc cần sức lực lớn, không nghĩ tới ngày đầu tiên chính thức làm việc, cậu cư nhiên bởi vì sức lực nhỏ mà bị ghét bỏ, xem ra sau này thật sự phải chăm chỉ rèn luyện thân thể.
“Ngày đầu tiên làm việc có cảm nhận gì?” Diệp Huyên Thành hỏi.
“Cảm nhận…….” Khâu Hàn nghĩ nghĩ nói: “Thật ra cháu không có cảm nhận gì đặc biệt, chỉ là cảm thấy chú Tư thật sự rất bận, kiếm tiền thật không dễ dàng.”
“Cháu chính là người thừa kế Khâu gia, ly hôn cũng được chia cho không ít tiền, hiện tại phải làm những việc này, trong lòng không có cảm giác chênh lệch gì sao? Không cảm thấy ủy khuất sao?”
“Đây là công việc, có cái gì mà ủy khuất, cháu nếu thật sự dễ dàng ủy khuất như chú nói, mấy năm nay chỉ sợ đã sớm vì ủy khuất mà chết.”
Diệp Huyên Thành nhắm mắt lại cười cười, đột nhiên rất hứng thú, muốn trêu cợt cậu một chút, vì thế đối với cậu nói: “Đem tảng đá kia lấy lại đây cho chú.”
Khâu Hàn quay đầu nhìn thoáng qua cục đá màu đen ở bể tắm bên kia, cậu không hiểu được vì cái gì muốn tảng đá ở bể tắm bên cạnh, cũng không biết nó dùng làm gì, nhưng nếu Diệp Huyên Thành bảo cậu đi lấy, cậu chỉ có thể làm theo.

Khâu Hàn đi đến bên cạnh hai bước, khom lưng dùng tay duỗi xuống lấy tảng đá ra khỏi bể tắm, cậu mới vừa lấy được cục đá chuẩn bị đưa cho Diệp Huyên Thành, đột nhiên bị Diệp Huyên Thành đưa tay ra, kéo vào trong nước.
“Chú Tư!” Khâu Hàn bị hoảng sợ, ở trong nước giãy giụa muốn lên, bọt nước văng lung tung khắp nơi.
Diệp Huyên Thành đem Khâu Hàn nhắc lên, để cậu ngồi xuống trong nước, sau đó nhìn cậu nói: “Sao lại không cẩn thận như vậy?”
Khâu Hàn thở phì phò, ở trong lòng nghĩ, rõ ràng là chú đem cháu kéo xuống mà, nhưng cậu lại không có nói ra, mà là yên lặng đem cục đá nâng lên, nhìn Diệp Huyên Thành nói: “Cục đá…….”
Đầu tóc Khâu Hàn dính nước, toàn thân cậu ướt đẫm hơn nữa cậu lại dùng ánh mắt vô tội nhìn y, nhìn qua có chút đáng thương cảm giác hề hề.
Diệp Huyên Thành nhìn thoáng qua cục đá trong tay Khâu Hàn, nhịn không được bật cười, nhìn cậu nói: “Tặng cho cháu.”
Khâu Hàn nhìn mắt Diệp Huyên Thành, lại nhìn cục đá trên tay, nghĩ thầm quả nhiên là Diệp Huyên Thành đã uống say, bằng không khẳng định sẽ không làm những việc này, cậu không thể cùng một người uống say so đo được, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.
Sau khi Khâu Hàn phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện mình cư nhiên ngồi đối mặt Diệp Huyên Thành, hơn nữa có thể nhìn đến hình ảnh dưới nước, cậu lập tức dời tầm mắt nhìn về phía bên kia, sau đó thân thể nghiêng về phía trước muốn chống đỡ bể tắm bên cạnh để đứng lên, nhưng rồi lại bị Diệp Huyên Thành đột nhiên kéo đi xuống.
“Chú Tư?” Khâu Hàn theo bản năng muốn đẩy cánh tay Diệp Huyên Thành ra.
“Chú hỏi cháu một vấn đề.” Diệp Huyên Thành đem mặt để sát vào nhìn Khâu Hàn nói.
Khâu Hàn hơi hơi nghiêng đầu, tận lực tránh đi mặt Diệp Huyên Thành nói: “Cái gì…vấn đề gì?”
“Vì cái gì cháu mỗi lần nhìn thấy chú, cảm giác giống như rất sợ hãi chú?” Diệp Huyên Thành nắm cằm Khâu Hàn, làm cậu phải đối mặt mình nói: “Chú làm việc gì mà khiến cháu cảm thấy sợ hãi sao?”
Khâu Hàn nhìn đôi mắt Diệp Huyên Thành, nhịn không được run lên một chút, sau đó nhắm mắt lại nói: “Cháu…… Không phải sợ hãi, là tôn kính.”
“Phải không?” Diệp Huyên Thành nói: “Vậy cháu sao phải nhắm mắt lại?”

Khâu Hàn chậm rãi mở to mắt, trầm mặc nhìn y.
Ngón tay Diệp Huyên Thành chậm rãi xẹt qua khuôn mặt Khâu Hàn, như là nghiêm túc miêu tả từng nét ngũ quan của cậu.
Diệp Huyên Thành cùng Khâu Hàn nhìn nhau trong chốc lát, sau đó đột nhiên đứng lên, y nhấc chân ra khỏi bể tắm, một bên mặc áo ngủ vào đi ra ngoài, một bên đối với Khâu Hàn nói: “Đem quần áo ướt thay ra.”
Khâu Hàn nhìn Diệp Huyên Thành bước đi, thở dài đồng thời thả lỏng thân thể hoàn toàn, tuy rằng quản gia đã nói qua với cậu, lúc Diệp Huyên Thành uống say tính tình sẽ trở nên cổ quái, bảo cậu tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại.

Theo như cậu quan sát Diệp Huyên Thành rất có thể là do uống say, cậu đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng cậu không nghĩ tới, tính tình lại cổ quái là như vậy.

Hơn nữa nói tính tình trở nên cổ quái, chi bằng nói là tính cách trở nên ác liệt hơn.
- -------------------------.

Chương 24: 

Nhớ lại ánh mắt Diệp Huyên Thành nhìn cậu vừa rồi, Khâu Hàn cảm thấy, Diệp Huyên Thành khẳng định là giống Diệp Bác Lỗi, từ trên mặt cậu để thấy được gương mặt của người khác. Cậu giơ tay sờ sờ mặt của mình, cậu xác thật có thể lợi dụng tốt điểm này, cậu có phải thế thân hay không cũng không sao cả, chỉ cần có thể đạt được mục đích thì đều được cả, dù sao cậu lại không thật sự muốn cùng Diệp Huyên Thành tương thân tương ái sống cả đời, hoàn thành xong mục đích, cậu sẽ rời đi. Chẳng qua, cậu vẫn có chút sợ hãi Diệp Huyên Thành.


Khâu Hàn đứng dậy từ trong bồn tắm đi ra, cúi đầu nhìn toàn thân ướt đẫm của mình, nghĩ tới Diệp Huyên Thành nói muốn cậu thay quần áo ướt mới được đi ra ngoài, nhưng mà nơi này lại không có quần áo mới theo số đo của cậu.


Khâu Hàn chỉ có thể cầm quần áo tắm dài thay vào, bởi vì đều làm theo số đo Diệp Huyên Thành, mặc ở trên người cậu có chút lớn, bất quá cậu chỉ là mặc tạm thời, chờ trở lại phòng ngủ cậu sẽ thay áo ngủ của mình vào.


Khâu Hàn mặc chiếc áo tắm dài, cầm theo tảng đá mà Diệp Huyên Thành nói tặng cho cậu, đi ra phòng tắm, thấy Diệp Huyên Thành đã nằm xuống ở trên giường, nhưng cũng không biết y ngủ rồi hay chưa, Khâu Hàn nhỏ giọng nói: “Chú Tư, nếu không có chuyện gì khác để nói, cháu về phòng trước.”


Khâu Hàn không có nghe được Diệp Huyên Thành trả lời, cho rằng y đã ngủ rồi, đang chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, mới vừa đi đến cửa phòng ngủ, liền nghe được tiếng chuông ngoài cửa.


Khâu Hàn đi qua đem cửa mở ra, quản gia bưng khay đứng ở bên ngoài đợi sẵn, thấy Khâu Hàn mặc áo tắm của Diệp Huyên Thành, trong mắt hiện lên biểu tình ngoài ý muốn.


Khâu Hàn nhìn trong khay, thấy chén nhỏ còn nóng liềnhỏi: “Đây là cái gì ạ?”


“Tiên sinh hôm nay khẳng định uống không ít rượu, đây là canh giải rượu vừa mới nấu, cháu đem vào đi, bảo tiên sinh dậy uống.” Quản gia đem khay đưa cho Khâu Hàn, không có nói gì dư thừa, thần sắc cũng rất trấn định rất bình thường.


“Cháu biết rồi.” Khâu Hàn tiếp nhận khay, xoay người đi vào phòng ngủ Diệp Huyên Thành.


Khâu Hàn nghĩ thầm, nếu quản gia đã nói như vậy, cậu liền biết được đêm nay Diệp Huyên Thành khẳng định đã uống say.


“Chú Tư.” Khâu Hàn bưng khay đứng ở mép giường nhỏ giọng kêu lên: “Chú Tư.”


Diệp Huyên Thành mở mắt, Khâu Hàn theo bản năng lui nửa bước, sau đó nói: “Ngô bá đưa canh giải rượu tới.”


Diệp Huyên Thành quay đầu nhìn mặt Khâu Hàn, trầm mặc một trận không nói gì, Khâu Hàn bởi vì ánh mắt Diệp Huyên Thành, trong lòng cũng không biết vì sao có chút khẩn trương.





“Để xuống, cháu đi nghỉ ngơi đi.” Diệp Huyên Thành tiếng có chút trầm thấp nghẹn ngào.


Khâu Hàn đem khay để trên tủ đầu giường, sau đó xoay người rời khỏi phòng ngủ Diệp Huyên Thành, trở lại trong phòng của mình.


Sau khi trở lại phòng, Khâu Hàn không tự chủ được nhẹ nhàng thở ra, cậu cũng không biết vì sao, mỗi lần Diệp Huyên Thành nhìn cậu, cậu sẽ khống chế không được mà cảm thấy khẩn trương, việc này nhất định phải mau chóng làm quen mới được.


Khâu Hàn đi vào phòng tắm, chuẩn bị tắm rửa lại lần nữa, ngâm mình trong bồn tắm thuận tiện thả lỏng thân thể mình một chút.


Khâu Hàn cầm lấy cục đá màu đen đang đặt ở bên cạnh, nghiêm túc nghiên cứu một chút, dù nhìn từ góc độ nào, đây cũng chỉ là một cục đá bình thường, nhưng mà ở trong một phòng tắm lớn đẹp đẽ như vậy, lại bỏ cục đá này vào, thật sự rất kỳ quái.


Nhìn nửa ngày cũng nhìn không ra được cái gì, Khâu Hàn tùy tay đem cục đá đặt ở trên bồn tắm, sau đó nằm xuống ngâm mình ở trong nước.


Sáng sớm hôm sau, Khâu Hàn rời giường nhanh chóng sửa sang lại, sau đó đi đến phòng ngủ Diệp Huyên Thành đứng chờ.


Buổi sáng hôm nay Diệp Huyên Thành không cần đi làm, cho nên cũng không cần vội vã.


Diệp Huyên Thành đi đến nhà ăn để ăn bữa sáng, ban đầu Khâu Hàn chuẩn bị đứng cùng quản gia ở một bên chờ, nhưng Diệp Huyên Thành lại đột nhiên nói: “Lại đây, ngồi xuống cùng ăn với nhau.”


“Như vậy không tốt lắm đâu?” Khâu Hàn có chút do dự nói, cậu hiện tại không phải là khách, mà là đang làm việc.


Mà lúc Khâu Hàn còn đang do dự, quản gia đã bảo giúp việc đi thêm một bộ bộ đồ ăn.


“Ngồi xuống.” Diệp Huyên Thành dùng ngữ khí không phải dùng để thương lượng cùng trưng cầu cậu có đồng ý hay không.





Vì thế Khâu Hàn đi qua ngồi xuống, sau khi giúp việc để bộ đồ ăn xuống, cùng Diệp Huyên Thành cùng nhau ăn bữa sáng.


“Đêm qua chú tặng cục đá cho cháu?” Diệp Huyên Thành hỏi.


Khâu Hàn tay dừng một chút, sau đó gật đầu nói: “Đúng vậy, chú muốn thu lại sao?”


Diệp Huyên Thành nói: “Nếu đã tặng cháu, cháu liền giữ đi.”


Khâu Hàn cảm thấy, Diệp Huyên Thành hiện tại làm cho người ta cảm giác cùng tối hôm qua thật sự không giống nhau, bộ dáng đứng đắn hiện tại cùng bộ dáng ác liệt ngày hôm qua giống như không phải là cùng một người vậy.


Ăn xong bữa sáng, Diệp Huyên Thành đi đến thư phòng, Khâu Hàn dựa theo lời Trần Khải Dương nói, đem bao văn kiện lấy ra, đặt trong tay Diệp Huyên Thành.


“Cháu muốn cùng chú nói gì sao?” Diệp Huyên Thành đột nhiên mở miệng hỏi.


Khâu Hàn sửng sốt một chút, lúc ăn bữa sáng, liền muốn cùng y nói chuyện công việc, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào, không nghĩ tới bị y nhìn ra.


“Cháu cảm thấy…… nếu cháu đã là trợ lý của chú, cháu muốn học thêm nhiều điều về công việc, mà không phải mỗi ngày chỉ nghĩ tới việc ủ rượu.” Khâu Hàn đem ý nghĩ trong lòng nói ra.


Diệp Huyên Thành hơi trầm tư, sau đó nhìn về phía Khâu Hàn nói: “Bắt đầu từ ngày mai, cháu đi theo Trần Khải Dương học tập, có vấn đề gì cháu đều có thể hỏi hắn, muốn học cái gì cũng đều có thể nói hắn dạy cháu.”


“Cảm ơn chú.” Khâu Hàn thấy Diệp Huyên Thành đơn giản như vậy liền đồng ý yêu cầu của cậu, trong lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.


Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn đi ra ngoài, thả lỏng thân thể dựa ra sau, nghĩ đến việc đêm qua, hiện tại y cũng cảm thấy mình lúc ấy cũng không thể hiểu nổi. Nhưng đêm qua y xác thật là đã uống say, lúc ấy men say nổi lên, nhịn không được cố ý muốn khi dễ cậu một chút.


Y biết Khâu Hàn có chút sợ y, tuy rằng không biết cậu vì lý do gì mà sợ hãi y, nhưng mà cậu rõ ràng sợ hãi lại còn muốn cùng y kết hôn, chính là vì muốn trả thù Diệp Bác Lỗi, điểm này làm y có chút khó chịu, ngay trước mặt y đưa ra ý muốn bắt y làm công cụ báo thù Diệp Bác Lỗi, mà hắn ta cũng chính là đối tượng trước nay y vẫn luôn chướng mắt, đổi thành người khác, dám nói những lời này sẽ phải trả một cái giá rất đắt.