Đang mải mê ngắm mình qua làn nước.Hiền Diệp giật mình ngước lên phía xa nơi phát ra tiếng kêu la.Có một thanh niên đang bị một đại nương kéo tai lôi đi xềnh xệch.Chàng thanh niên cũng chạc tuổi nàng.Mi thanh mục tú,dáng người thanh mảnh.Cũng coi như có chút đẹp trai,thi thoảng ngoảnh đầu lại phía nàng.Trong lòng Hiền Diệp có chút bối rối vội vàng nhìn sang chỗ khác.
Giang Trần vẫn tiếc nuối không thôi.Sáng nay khi đang coi trộm Hiền Diệp bên bờ suối thì bị mẫu thân hắn bắt gặp.Mẫu thân hắn đã rất tức giận,trách mắng hắn hết lời.Gia cảnh khó khăn không chịu học hành,suốt ngày lêu lổng làng trên xóm dưới.Phải chịu khó học hành,kỳ thi hương sắp tới rồi.
Mẫu thân Giang Trần đâu biết hắn chỉ thích học võ chứ mấy chuyện học hành thi cử kia hắn không nuốt trôi nổi.Nhưng từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ Giang Trần cãi lời mẫu thân của hắn cả.Phụ thân của Giang Trần hi sinh nơi chiến trường từ khi hắn còn chưa lọt lòng,nên từ nhỏ hắn chỉ có người thân duy nhất là mẫu thân.
Phải nói rằng mẫu thân Giang Trần rất đẹp.Một nét đẹp mà khiến không biết bao nhiêu đàn ông vây quanh theo đuổi.Cũng vì sắc đẹp nghiêng trời lệch đất của mẫu thân mà gia đình Giang Trần nhiều lần gặp thảm cảnh.
Hắn vẫn nhớ khi hắn bốn tuổi.Cũng vì có người mê mẩn sắc đẹp của mẫu thân hắn mà gây nên đại họa diệt tộc kéo theo cả mẹ con hắn.May mắn gia đình hắn thoát nạn trong gang tấc.Nên mẹ con hắn mới chuyển tới vùng thôn xa xôi hẻo lánh này.
Khi mới chuyển tới gia đình Giang Trần bị dân trong thôn xa lánh,hắt hủi.Mẫu thân của Giang Trần đành phải dựng nhà mãi tận cuối thôn,nơi ít người lui tới.