- Phải nói ta tới đây tìm Tam Tuyệt thần binh, đây là đồ của Âm Dương Hòa Hợp Phái. Mà ta trước mắt chính là chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái.
Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Ý Thiên cười nói:
- Ta là Ý Thiên. Cái tên này tiên tử có vẻ lạ lẫm. Nhưng ta tin tưởng ngươi có lẽ nghe nói qua Nam Cung Phi Vũ bên ngoài Phi Vân thành, đó là tên ta từng dùng qua.
Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm ánh mắt kinh biến, nói:
- Thì ra là ngươi! Sư đệ của Lý Nhược Nhiên, thật sự là hạnh ngộ!
Ý Thiên có chút kinh ngạc, nghi vấn nói:
- Ngươi quen sư tỷ của ta sao?
Chu Tuyết Cầm nói:
- Nàng nổi danh với ta, ta sao không quen chứ? Ngược lại là ngươi, dường như còn chưa rõ ràng thân phận sư tỷ của mình nha?
Ý Thiên ngạc nhiên nói:
- Sư tỷ nổi danh cùng ngươi, lời này có ý gì?
Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm cười nói:
- Ngươi cứ nói đi?
Tô Nhã Ngọc dường như ngộ ra, bật thốt lên nói:
- Chẳng lẽ Lý Nhược Nhiên chính là Lý Mộng Duyến hay sao?
Ý Thiên nghe vậy trong đầu nổi lên dung mạo tuyệt mỹ. Đó là khi sư tỷ tấn chức Vũ Đế hiển lộ chân dung, dung mạo tuyệt mỹ này không dưới Nam Cung Uyển Nghi.
Lúc ấy Ý Thiên cũng rất khiếp sợ, hôm nay bị Tô Nhã Ngọc nhắc tới, trong nội tâm lập tức tỉnh ngộ. Thì ra sư tỷ xuất thân từ Vân Châu, nàng chính là Lăng Ba tiên tử Lý Mộng Duyến, Vân Hoang thập đại mỹ nữ.
Ứng Thải Liên cảm khái nói:
- Vậy thì tốt rồi, toàn bộ Vân Hoang thập đại mỹ nữ ngươi đều gặp, xem ra không ai thoát khỏi tay của ngươi.
Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm nhìn qua Ứng Thải Liên, hỏi:
- Ngươi là Hồng Vân thánh nữ?
Ứng Thải Liên gỡ khăn che mặt xuống, gật đầu nói:
- Là ta, ngươi không cảm thấy ngoài ý muốn sao?
Chu Tuyết Cầm nói:
- Hơi có chút ngoài ý muốn, nếu là ta, ta không dám làm như ngươi.
Ứng Thải Liên cười khổ. Cúi đầu không nói.
Ý Thiên thu hồi vui cười, nghiêm mặt nói:
- Tiên tử có nguyện hợp tác với ta, cộng đồng sáng tạo huy hoàng hay không?
Chu Tuyết Cầm trầm ngâm nói:
- Ngươi muốn chỉ là Tà Hồng mà thôi.
Ý Thiên nói:
- Tiên tử chẳng lẽ quên Ma Linh Thánh Lan trong người của ngươi có phản ứng sao?
Thần sắc Thiên Hương tiên tử đại biến, bật thốt lên nói:
- Ngươi cũng có thể gọi nó là số mệnh, đây là duyên phận ngươi tránh không khỏi.
Chu Tuyết Cầm trầm mặc không nói, Ý Thiên nói lời này khiến nàng lâm vào trầm tư.
Cho dù là Huyễn Lân cùng Tà Hồng có quan hệ thế nào, hay là Ma Linh Thánh Lan và Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa có quan hệ, đều nhất định nói rõ nàng với Ý Thiên có duyên phận dây dưa không dứt.
Tô Nhã Ngọc nhìn qua Chu Tuyết Cầm, hỏi:
- Là cái gì khiến ngươi do dự bất định. Không cách nào làm ra lựa chọn?
Chu Tuyết Cầm nhìn Tô Nhã Ngọc, trầm giọng nói:
- Đối nghịch với Bát Cực Thần Điện cũng cần dũng khí. Chỉ dựa vào một thanh Tam Tuyệt thần binh, còn xa mới đủ.
Ứng Thải Liên nói:
- Trừ Tam Tuyệt thần binh ra, chúng ta còn có thần khí Thiên Diệp Kiếm. Cùng với Vô Biên Hoang Thành. Ngày đó ở bên ngoài Phi Vân thành, Ý Thiên đơn thương độc mã nghênh chiến cao thủ bốn đại thần điện. Khiến Liệt Dương Thần Điện, Hư Không Thần Điện, Phượng Hoàng Thần Điện tổn thất thảm trọng, chỉ điểm này đã đủ kiêu ngạo rồi.
Chu Tuyết Cầm nói:
- Ta đây biết rõ, nhưng còn phải làm rõ ràng, thực lực chân chính của Bát Cực Thần Điện vô cùng đáng sợ, hắn có bao nhiêu cơ hội sinh tồn chứ?
Ứng Thải Liên nói:
- Ngươi băn khoăn ta hiểu, nhưng ngươi không rõ Ý Thiên cường đại. Ta mới vừa nói Vân Hoang thập đại mỹ nữ hắn đã gặp qua toàn bộ, Liễu Như Nguyệt, Nam Cung Uyển Nghi, Lý Mộng Duyến đều đứng bên hắn, còn có Phật Châu thánh nữ Tử Hoa, Đạo Châu Duyến Nhược Thủy, Hư Châu Băng Tâm thánh nữ Hàn Ngọc, những người này chính là một lực lượng cường đại, đủ để ganh đua cao thấp với Bát Cực Thần Điện.
Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm ngoài ý muốn, kinh nghi nói:
- Ngay cả Duyến Nhược Thủy, Hàn Ngọc cũng đã coi được hắn?
Tô Nhã Ngọc nói:
- Còn có chúng ta. Một khi Tam Tuyệt thần binh hiện thế, Ý Thiên sẽ nắm giữ thông đạo thứ chín từ Vân Hoang đại lục phi thăng tiên giới, chính là Chuyển Sinh Môn trong truyền thuyết. Đến lúc đó đông đảo địch thủ của Bát Cực Thần Điện tại Vân Châu sẽ nhao nhao đầu nhập chúng ta, do đó thành lập khởi một siêu cấp đại phái đối kháng với Bát Cực Thần Điện.
Chu Tuyết Cầm đã dao động, trầm ngâm nói:
- Ta muốn nói chuyện một mình với Ý Thiên.
Tô Nhã Ngọc nghe vậy đứng dậy, cùng Ứng Thải Liên đi ra khỏi Thiên Hương Các, lưu khoảng trống cho hai người nói chuyện.
Nhìn qua Ý Thiên, Chu Tuyết Cầm khẽ thở dài:
- Từ khi ngươi xuất hiện ở bên ngoài Thiên Vân thành, thúc dục Huyễn Lân cảm ứng Tà Hồng thì ta biết số mệnh đã tới gần. Ta có thể thu liễm khí tức của Tà Hồng nhưng không thể ngờ ngươi dễ dàng phát hiện ra được.
Ý Thiên nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi không muốn?
Chu Tuyết Cầm lắc đầu nói:
- Không phải không muốn, mà là đang lo lắng. Đi thôi, ta mang ngươi đi gặp một người, sau khi gặp hắn ngươi sẽ hiểu được nhiều việc.
Ý Thiên đứng dậy, đi theo sau lưng Chu Tuyết Cầm, hào quang lóe lên, một thông đạo thời không hiện ra, nó đi thông tới nơi không biết.
Tiến vào thông đạo thời không, Ý Thiên được Chu Tuyết Cầm dẫn dắt đi vào trong không gian thần bí, chỗ ấy có một người tóc bạc đưa lưng về phía hai người.
- Số mệnh gặp lại, cuối cùng không thể trốn tránh. Ngươi chờ đợi đã lâu, đúng hạn lại tới.
Giọng nói già nua mang theo thở dài, cho người ta cảm già nua, cô đơn, sâu thẵm.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Hắn là ai?
Chu Tuyết Cầm lắc đầu nói:
- Ta không biết hắn là ai, ta chỉ biết hắn thông hiểu kiếp trước kiếp này, cũng biết được tương lai.
Ý Thiên hơi nghi hoặc, cũng không thập phần tin tưởng.
Lão nhân tóc bạc cũng không quay người, hắn vẫn đưa lưng về phía hai người.
- Tà Hồng cùng Huyễn Lân gặp nhau, đây là số mệnh nhất định, Tam Tuyệt thần binh cuối cùng sẽ hiện thế. Như vậy cũng là thời điểm Âm Dương Hòa Hợp Phái chắc chắn tái nhập đại địa, Âm Dương Thần Minh Tông sẽ chết mà phục sinh.
Ý Thiên hỏi:
- Tất cả đã là thiên ý, vì sao nàng vẫn do dự bất định.
Lão nhân tóc bạc nói:
- Nàng do dự là vì ngươi, nàng không biết duyên phận của nàng và ngươi bao nhiêu, sâu đến loại trình độ nào, cuối cùng sẽ có kết cục gì!