Ba kỵ sĩ bàn tròn lẳng lặng đứng ở trước mặt Diệp Thiên, vừa rồi ngoài đạo bạch quang hiện lên kia, tựa hồ cũng không có phát sinh cái gì.
Nhưng vài giây đồng hồ trôi đi, mọi người trong hội trường phát hiện không đúng, bởi vì chỗ cổ hai kỵ sĩ bên cạnh Musharraf Witt, đột nhiên phun ra một tia máu, khi nó nhiễm đỏ bộ khôi giáp màu trắng của bọn họ kia, cả người cũng ngã xuống phía trước, trên mặt đất rất nhanh chảy ra hai dòng máu tươi ngưng tụ thành dòng suối nhỏ.
- Chuyện gì xảy ra, bọn họ đã chết như thế nào?
Mọi người đều toát ra cái nghi vấn này trong lòng, ánh mắt cũng chuyển hướng về phía Diệp Thiên và Musharraf Witt đang giằng co.
Nhưng ngay khi bọn họ còn chưa kịp nhìn kỹ, một chùm huyết vũ rơi khắp bên trong nơi sân, thân thể Musharraf Witt bỗng nhiên nở ra, thân thể hắn lại tách ra từ giữa, phủ tạng hồng hồng chảy xuôi đầy đất, vẻ huyết tinh cực kỳ ghê người.
Mà thánh kiếm trong tay Musharraf Witt cũng đã đứt đoạn, khôi giáp thánh vật trên người và thân thể hắn như nhau, trước sau bị chia làm hai mảnh, khi thân thể nổ tung đồng thời truyền đến một tiếng kim loại va chạm thanh thúy, cũng chính là khôi giáp vỡ theo thân thể rơi trên mặt đất.
- Thượng đế, hắn... Hắn đã giết chết chánh án Musharraf Witt à? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện
- Thượng đế, chẳng lẽ ngài từ bỏ con dân của chính mình sao?
- Không có khả năng, Musharraf Witt có thánh vật chủ nhân lưu lại, ông ấy làm sao có thể bị giết chết được?
Sau khi thân thể Musharraf Witt nổ tung, trong hội trường giống như cũng bị châm một quả lựu đạn, nháy mắt sôi trào lên, phải biết rằng, trong số bọn họ, có rất nhiều người cũng là người tín ngưỡng chúa cứu thế Jesus, dù sao đó là một giáo phái lớn nhất trên thế giới.
Nhưng địa vị ở giáo đình chỉ dưới giáo hoàng, Musharraf Witt lại bị Diệp Thiên giết chết giống như ruồi trước miệng cẩu, hơn nữa hiện trường cực kỳ huyết tinh và bạo lực, vào giờ khắc này, những người giáo đồ hết lòng tin theo Jesus, lần đầu tiên sinh ra hoài nghi đối với tín ngưỡng của mình.
- Này... Đây là thủ đoạn gì?
Ngồi ở khán đài, Dracula cũng mãnh liệt đứng dậy, ngay khi Diệp Thiên phóng xuất ra phi kiếm, linh hồn hắn cũng cảm giác được một cơn run rẩy, thiếu chút nữa kích phát huyết mạch Huyết tộc trong người hắn, biến thân ngay lập tức.
Mà ngay cả Dracula, loại sinh vật trong bóng đêm cũng chưa thể thấy rõ quỹ đạo phi kiếm của Diệp Thiên, cho nên cho dù là đối thủ cùng hắn tranh đấu ngàn năm, giờ phút này phơi thây tại chỗ, trong lòng Dracula đều không có chút khoái cảm nào, mà là cảm giác từng đợt hơi lạnh đến.
- Còn có người nào muốn cùng Diệp mỗ luận bàn một chút hay không?
Ngay khi mọi người trong hội trường lâm vào trạng thái khiếp sợ vô tận, thanh âm của Diệp Thiên vang lên, may mắn là những người phiên dịch nhìn không thấy những hình ảnh trong này, nếu không bọn họ nhất định không thể phiên dịch đầy đủ ra những lời này của Diệp Thiên.
Diệp Thiên thanh âm không lớn, nhưng như là có loại ma lực, để nơi sân ầm ĩ bỗng nhiên trở nên hoàn toàn yên tĩnh, những người đang tại dùng tiếng gầm rú phát tiết khủng hoảng của chính mình trong lòng, giống như gà trống bị nắm cổ mà đánh, thanh âm im bặt.
Vào giờ khắc này, ai cũng không dám phát ra âm thanh, sợ chọc giận con người giống như là ma quỷ kia, tự mình đưa tới họa sát thân, ở trong lòng bọn họ, Diệp Thiên đã ngang bằng cùng nhân vật phản diện trong truyền thuyết thần thoại phương Tây như Đại Ma Vương ...
Diệp Thiên không chỉ lại tiếp tục khiêu khích, mà từ trong lòng móc ra quyển sách kia, cao giọng nói rằng:
- Các người chẳng lẽ không hoài nghi là tôi dùng quyển sách này giết chết mấy người Musharraf Witt à?
Trung Quốc có câu ngạn ngữ, là giết một người là tội nhân, giết trăm người là người hùng, đến hàng trăm vạn, đó là anh hùng trong những anh hùng, Diệp Thiên từ nhỏ đã bị sư phụ Lý Thiện Nguyên hun đúc tương đối nhiều, đều không có gì hảo cảm đối với người ngoại quốc, hắn cũng không ngại tại Thụy Sĩ làm ra một trận giết chóc.
Nhưng lúc này mọi người nhìn quyển sách kia, trong mắt cũng không còn ham muốn nữa, mà là sợ hãi, một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm, quyển sách này giống như Diệp Thiên, mang đến cho người ta đều là tử vong cùng khủng hoảng vô tận.
- Ngươi... Ngươi giết kỵ sĩ trưởng?
Tại chỗ ngồi dành cho người Anh quốc một người đứng lên, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin, cho tới giờ khắc này hắn mới phản ứng lại được, hai mảnh tàn thi thịt nát nơi sân kia bị người ta dọn ra, chính là kỵ sĩ trưởng được bảo hộ ngàn năm ư?
Sau khi trong miệng người nọ phát ra một tiếng thét kinh hãi, vội vàng móc ra di động, căn bản là không để ý đây là nơi nào, trực tiếp bấm số, hắn cũng không phải là đội viên nòng cốt muốn đưa ra yêu sách, cú điện thoại này người tiếp nghe chính là đương kim nữ vương bệ hạ.
Sau khi nhìn thấy hành động người kia, tiếng điện thoại nổi lên bốn phía hội trường, những tiếng này là từ nhân viên tình báo của các quốc gia phái đến quan sát đại hội lần này, kỳ thật cho dù không gọi điện thoại, hội trường đại hội trong phút chốc, cũng đem chuyện đã xảy ra bên trong này truyền đến các quốc gia.
Chỗ ngồi của người Trung Quốc, Cố Đại Quân cũng đang gọi điện thoại, đương nhiên, so sánh với những người báo tang, hắn không thể nghi ngờ là người hạnh phúc, thanh âm cũng có vẻ dị thường vang dội, trong hội nghị lần này Diệp Thiên đại sát tứ phương, Cố Đại Quân cũng cảm giác thơm lây!
- Hy vọng lần này sau khi trở về, những lão đó này đừng tìm phiền toái cho mình !
Diệp Thiên lắc lắc đầu, từ đồng hỗn độn giữa hội trường đi về tới chỗ ngồi, quan hệ giữa các nước cho tới bây giờ cũng không phải luôn là chung sống hoà bình theo như lời ngoại giới, muốn để cho người khác sợ anh, thường thường đều phải thành lập trên sự đổ máu.
Diệp Thiên cũng hy vọng tổ quốc mình đủ cường đại, cho nên lúc đó mới đáp ứng tham gia hội nghị lần này, hắn sớm đã quyết định phải lập uy và làm mọi người kinh sợ.
Nhưng khi đánh chết Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây sử dụng bộ sách sinh tử, hiện trường tuy rằng quỷ dị, nhưng cũng không lộ ra thực lực cá nhân, nhưng ba người Musharraf Witt lại đánh vào chỗ tối trong hắn, lúc đó mới có một màn huyết tinh như thế.
- Sư... Sư phụ, đây là bản mạng phi kiếm?
Sau khi Diệp Thiên trở lại chỗ ngồi, ngay cả Chu Khiếu Thiên cũng nhịn không được rùng mình một cái, đánh chết ba người Musharraf Witt làm oán khí nặng như thế nào, trong lòng Diệp Thiên tụng niệm Độ Nhân kinh, cũng chưa thể hóa giải hết, cổ sát khí trên người kia, khiến những người chung quanh nơi Diệp Thiên ngồi vào cũng như rơi vào hầm băng.
- À, chờ ngươi tiến vào Tiên thiên, ta tìm tài liệu giúp ngươi luyện chế một phen!
Diệp Thiên nhìn thoáng qua đệ tử, bất mãn nói:
- Thiên địa bất nhân, có sanh tất có tử, ngươi sợ hãi cái gì chứ?
Vừa mới làm thịt chánh án giáo đình và kỵ sĩ trưởng Anh quốc, cũng không thể khiến cho tâm tự Diệp Thiên dao động, hắn cũng không sợ giáo đình trả thù, tại Âu Châu huyết tộc cùng giáo đình triền miên tranh đấu nhiều năm như vậy, Dracula chẳng phải vẫn sống rất tốt sao? Thật muốn chọc giận Diệp Thiên, hắn cũng không ngại giết người.
- Sư phụ, người nói là sự thật?
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Thiên, ánh mắt Chu Khiếu Thiên nhất thời sáng lên, hiển nhiên theo như lời Diệp Thiên luyện chế phi kiếm đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
- Chờ ngươi tiến vào Tiên Thiên rồi nói.
Diệp Thiên gật gật đầu, hắn gần đây tích trữ vàng, chính là chuẩn bị tinh luyện tinh kim trợ giúp mấy vị sư huynh luyện chế phi kiếm, nhưng số lượng vàng cần có quá mức khổng lồ, Diệp Thiên chi hơn mười triệu đola Mĩ, sợ là cũng chỉ có thể có chất liệu đủ tinh luyện ra hai thanh phi kiếm.
- Mới vừa rồi ... Vừa rồi luận bàn, Diệp tiên sinh đến từ Trung Quốc đã thắng, hiện... Hiện tại đại hội tiếp tục tiến hành, còn... Còn có vị nào muốn đấu không?
Sư đồ Diệp Thiên nói chuyện phiếm trên đài, phía dưới vang lên thanh âm của Frank, cái miệng của hắn còn lưu lại một cái vây cá khi ăn bữa tối, vừa rồi khi mới nhìn thấy bộ dáng chết thảm của Musharraf Witt, đã nôn sạch sẽ bữa tối phong phú vừa ăn vào bụng ra.
Sau khi thanh âm của người chủ trì vang lên, cả hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía chỗ ngồi của người Trung Quốc, không có người nào dám trả lời lời nói của Frank, hiện thực máu chảy đầm đìa, khiến bọn họ hoàn toàn không có lòng tin chiến thắng.