Thiên Sứ Bóng Đêm

Chương 11: Sự thật phơi bày

“ Bọn họ đã đến với nhau…”

Pháp sư bóng đêm lầm bầm khi thấy những hình ảnh đang hiện ra trong quả cầu. Đôi mắt xám tro của hắn ánh lên những tia nhìn rợn người. “ Cuối cùng thì họ cũng không tránh được số mệnh. Ta đành phải xuôi theo định mệnh của họ vậy!”

Hắn đứng dậy và bay tới phòng triều chính của lâu đài, gặp Quỷ Vương…

“ Phù…”

Kiba thổi nhẹ vào mặt Kaori khiến cô phải lấy cuốn sách đang đọc để che mặt lại. Cô nhíu mày, vừa khó chịu vừa thấy thú vị với hành động vừa rồi của anh.

Hai người đã quen nhau gần một tuần.

“ Tớ không biết thứ dày cộm ấy có gì hấp dẫn hơn tớ nhỉ?”- Kiba ngồi xuống cạnh Kaori, vu vơ hỏi.

Kaori tiếp tục đọc. Cô lật sang trang tiếp theo và bình thản nói: “ Đơn giản vì nó là sách.”

Kiba nhìn cô độ mươi giây và bật cười vì câu nói của cô khi nãy. Rồi anh đột ngột lấy tay giật cuốn sách, để qua chỗ của mình.

“ Trả cho tớ!”- Kaori chìa tay ra, cao giọng. Đáp lại cô là một tiếng “Suỵt” nhẹ nhàng của Kiba.

Kaori khó chịu. Cô quay mặt sang định trách. Nhưng Kiba đã nhanh hơn, anh lấy tay đẩy nhẹ đầu cô sát vào mặt mình và…đặt môi mình lên môi của cô . Vị ngọt của nó đang dần dần thấm lấy lưỡi của Kaori. Một nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào tựa như hoa anh đào.

Kiba buông ra, cười đầy ma mãnh. “ Gọi tớ là anh giống tuần trước đi! Tớ sẽ đưa lại.”

Câu nói của Kiba khiến tim Kaori đập thình thịch. Tuần trước, khi tỏ tình với anh cô đã nói…

[“ Em yêu anh!”]

Bây giờ, Kiba lại muốn cô nói lại điều đó. Anh có vẻ thích thú khi đề cập tới chuyện này. Kaori nhẹ lắc đầu, tỏ vẻ không đồng ý. Mà nói đúng hơn là cô không muốn đề cập tới chuyện đó nữa.

“ Được rồi! Anh… đưa em quyển sách, được chưa?”- Kaori ngập ngừng nói. Dường như từ khi quen Kiba, cô bắt đầu nói nhiều hơn trước. Cô muốn được anh quan tâm, muốn được anh luôn luôn trao cho mình những nụ cười và ánh mắt dịu dàng ấm áp. Muốn và muốn… cô tự nghĩ mình đang quá tham lam. Nhưng Kaori rất sợ một lúc nào đó, khi Kiba biết mình là thiên sứ, thì liệu… anh có rời xa cô?

“ Anh sẽ đưa, nếu như em chủ động cho anh một cái gì đó ngay lúc này…”- Giọng của Kiba nhẹ hẫng như gió nhưng cũng đầy ma mị. Kaori ngạc nhiên. Hiện tại cô đâu có thứ gì?

Và rồi trong một thoáng, cô chợt nhận ra một món quà…

Lấy đôi bàn tay trắng ngần đặt lên má của Kiba, Kaori nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của anh. Hoa anh đào đang rụng, rụng một cách nhẹ nhàng, rụng lên mái tóc hung đỏ của Kiba và mái tóc nâu dài đang bay bay của Kaori.

Mặt Kaori đỏ ửng khi buông ra. Kiba cười, chưa vội đưa sách lại cho cô.

“ Nói yêu anh.”- Kiba nói.

“…”

“ Sao nào?”

“ Em yêu anh.”

Kiba đưa sách lại cho Kaori, bật cười.

RẦM!

Quỷ vương đập tay xuống chiếc bàn đá một cách tức giận. Đôi mắt đỏ thẫm của ông ta chòng chọc nhìn vào hình ảnh mà quả cầu của Pháp sư bóng đêm vừa hiện ra. Một cô gái đang hôn con trai của ông ta. Trên lưng của cô ta… là một đôi cánh. Quỷ vương có thể nhìn thấy đôi cánh của Kaori. Hình ảnh ấy đang ở ngay trước mắt. Kiba đang yêu một Thiên sứ.

“ Nói cho ta biết. Chuyện quái gì đang xảy ra?”- Quỷ vương cố kìm nén tức giận và hỏi.

Pháp sư bóng đêm vẫn bình thản trả lời: “ Thưa bệ hạ, Hoàng tử đã phải lòng một cô gái khi đến thế giới con người. Nhưng Người không biết cô gái ấy là Thiên Sứ.”

Quỷ vương xoa cằm, lông mày níu lại. Sự tức giận của ông ta đang ngày một tăng.

“ Đến đó và nói rõ cho thằng con của ta biết hết mọi chuyện đi!”- Ông ta ra lệnh cho Pháp sư bóng đêm.

“ Thưa bệ hạ, ngài định ngăn cản tình yêu của Hoàng tử?”- Hắn thắc mắc, vẻ mặt nghiêm túc.

Quỷ vương đập bàn lần thứ hai. “ TÌNH YÊU? Tình yêu giữa một loài có linh hồn tội lỗi đầy nhơ nhuốc với một loài mang đầy vẻ thánh thiện trong sáng sao?”- Tiếng quát của ông ta khiến cả lâu đài sợ hãi. Mọi binh lính đều đưa những con mắt tò mò hướng đến phòng triều chính.-“ Tình yêu ư? Tình yêu giữa một Ác Quỷ và một Thiên Sứ? Đó là điều không bao giờ được phép xảy ra cho dù cả vũ trụ này diệt vong. Ngươi hiểu chứ?”

Pháp sư bóng đêm không nói gì. Hắn im lặng mặc cho cơn thịnh nộ của Quỷ vương đã dâng lên đỉnh điểm.

“ Đi đi, đến đó và nói tất cả cho nó biết!”- Quỷ vương hạ giọng, phẩy tay và nói.

Pháp sư bóng đêm tuân lệnh và lui. Hắn ngay lập tức bay đến thế giới con người. Hắn biết rằng nhiệm vụ này của hắn sẽ làm thay đổi tất cả: Kiba, Kaori, nữ hoàng Thiên Sứ và cả Quỷ vương, Công chúa Jigoko…

Hắn sẽ làm thay đổi tất cả…

Mãi mãi…

Cạch…

“ Hoàng tử đã về!”

Rusia ra mở cửa khi thấy Kiba đang đi trên con đường dẫn vào dinh thự. Anh bước vào nhà, đi vào phòng khách và ngồi xuống cái ghế cao bọc da.

“ Tối nay chúng ta sẽ săn như thé nào ạ?”- Rusia đi đến kế bên và khơi chuyện.

“ Vẫn vậy. Nhưng ta cần nhiều linh hồn hơn để có thể đưa về cho cha ta.”- Kiba nói, giọng mệt mỏi nhưng đầy lạnh lùng.- “ Dạo này Shita thế nào rồi?”

“ Hắn ta sống tốt.”- Rusia trả lời- “ Vợ chồng hắn rất hạnh phúc.”

Kiba gật đầu. Shita rời khỏi đây đã gần ba tháng. Hắn ta làm gì anh đều biết cả. Nhưng anh không muốn trói buộc hắn mãi với những tội ác của Quỷ. Mà hắn bây giờ… cũng không muốn làm Quỷ nữa…

Kiba nhìn vào những ánh lửa xanh đang cháy trong lò sưởi, suy nghĩ miên man về một chuyện gì đó. Đột nhiên, anh thốt lên: “ Sắp có kẻ đến thăm ta rồi đây.”

Rusia ngạc nhiên. Ả đưa mắt liếc ngang dọc căn phòng, không có ai ngoài ả và Hoàng tử đang ngồi ở lò sưởi và con thú cưng Kepi đang nằm ngủ ở cửa sổ. Đột nhiên ả cảm thấy rờn rợn gáy do một luồng gió lạnh kỳ lạ đang thổi đến …

“ Hắn đến rồi đấy!”- Kiba lầm bầm nói. Chỉ sau ba giây, một bóng đen xuất hiện trên không trung. Pháp sư bóng đêm đã tới.

“ Lần này thì ngươi muốn gì?”- Mắt Kiba vẫn nhìn vào lò sưởi và hỏi bằng giọng băng giá.

Pháp sư bóng đêm im lặng. Hắn nhìn chòng chọc Kiba một lúc lâu…

“ Thần đến đây là có chuyện muốn nói.”

“ Là gì?”- Kiba hỏi.

“ Về Kaori.”

Kiba tròn mắt ngạc nhiên. Lần này hắn lại đến vì chuyện của cô ấy ư?

Anh ra dấu kêu Rusia ra ngoài. Ả hiểu và lập tức đi ngay.

“ Cô ấy làm sao?”- Đợi sau khi cánh cửa đóng sập lại, Kiba bắt đầu hỏi tên Pháp sư.

“ Cô ta là một Thiên sứ!”- Tên pháp sư nói không cần lưỡng lự.

Kiba nhíu mày tức giận. “ Ngươi còn định láo đến khi nào đây? Cô ấy không có thiên khí.”

“ Cô ta có một lớp màng ngụy trang bên ngoài để không bị phát thiên khí.”- Tên pháp sư cự lại. Hắn đang cố thuyết phục Kiba phải chấp nhận sự thật.

Kiba im lặng. Anh sẽ không bao giờ tin những điều này. Tên pháp sư này chỉ đang cố làm anh né xa con người mà thôi!

“ Xin hoàng tử hãy chấp nhận. Kaori chính là một Thiên sứ mà hằng đêm Người vẫn thường chiến đấu với cô ta.”- Tên pháp sư nói thêm. Kiba chống tay lên thành ghế, đôi mắt đỏ quạch nhìn chòng chọc vào hắn như thể anh sẽ giết chết hắn ngay bây giờ.

“ Nếu như hoàng tử không tin...”- Hắn lôi quả cầu ra và nói- “ Thì thần sẽ cho Người thấy.”

Hắn đọc thần chú vào quả cầu, và hình ảnh hiện ra.

Đó là cảnh lúc sáng, khi Kiba và Kaori đang ngồi ở gốc cây hoa anh đào nói chuyện.

Hình ảnh khiến anh không tin vào mắt mình…

Quả cầu của Pháp sư bóng đêm có thể phản chiếu tất cả sự thật. Kể cả khi Thiên sứ có cố che giấu đôi cánh của mình, thì khi nhìn vào quả cầu, đều sẽ bị lộ tất cả.

Trên lưng Kaori, là một đôi cánh trắng tinh khôi…

“Sao nào?”

“ Em yêu anh…”

Tối hôm ấy…

Tâm trạng của Kiba không như thường lệ. Anh không muốn đi săn, không muốn nhìn thấy người con gái ấy…

Nhưng đã quá muộn, anh đã ở bìa rừng.

Đôi cánh trắng xuất hiện trên bầu trời. Tim Kiba nhói lên, lệch nhịp. Thiên sứ bay tới gần. Mái tóc đỏ bay bay cùng với đôi mắt màu xanh ô liu đầy mạnh mẽ.

“ Cô ta tới rồi!” Rusia lên tiếng. Ả đâu biết Kiba đang không muốn đánh nữa…

“ Nàng thiên sứ, để xem hôm nay nàng sẽ thể hiện mình tới đâu nào?”- Rusia cười đầy khinh bỉ. Kaori hít một hơi và lập tức bay xông tới.

Nhưng trong một thoáng, cô bị bàn tay rắn chắc của Kiba giữ lại.

“ Hoàng tử!”- Rusia lên tiếng, ả cảm thấy mất hứng khi Kiba giữ Kaori lại.

Đôi mắt đỏ quạch của Kiba ngước nhìn Kaori. Cô nhíu mày, vẻ đề phòng. Ánh mắt băng giá và lạnh lùng của anh nhìn chằm chằm cô.

“ Tại sao, em lại là một thiên sứ?”

Câu hỏi của Kiba khiến Kaori ngạc nhiên. Cô định hỏi vặn lại nhưng anh chặn ngang…

…bằng cách gọi tên của cô…

“ Kaori, tại sao… em lại là đối thủ của anh?”

Gió thổi ngang qua, lạnh buốt như giọng nói của Kiba lúc này…