Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo

Chương 17: vương hầu tranh chấp



"1000 lượng vàng! Mọi người còn ai ra giá nữa không?" Câu nói được lặp lại lần nữa.

"1500 lượng vàng" Mặc Vương hô lớn

Mọi người trong Tịch Đường Quán còn chưa hết sửng sốt thì Dạ Cát Anh lên tiếng "2000 lượng vàng"

Mặc Vương mỉm cười trầm tư "Không hổ là công chúa được sủng ái nhất. Giá cao như vậy cũng nói ra được. Nhưng đừng nghĩ ta chịu thua, ta sẽ cho ra cái giá cao khiến ngươi câm nín họng"

"4500 lượng vàng"

Mọi người sốc khi nghe vậy.


"Mặc Vương ra giá cao quá"

"Cũng phải thôi, thế tử là thuộc tính băng nên người mới ra giá cao như vậy"

Dạ Cát Anh tất nhiên là không chịu thua, nàng định tiếp tục ra giá thì liền bị Dạ Tử Duy ngăn lại "Được rồi, đến đây thôi"

Mặt mày Dạ Cát Anh tối sầm lại "Muội biết rồi"

Dạ Cát Anh không đấu giá nữa khiến cha con Mặc Vương mừng thầm

"Tủy Linh Đan này chắc chắn là của ta rồi" Hắn mỉm cười hài lòng

Bỗng một giọng nói khí thế uy nghiêm từ trên lầu phát ra " Ta ra giá 1 vạn lượng vàng để mua Tủy Linh Đan". Đó là Hoài An Vương - Vũ Văn Dực

Mộ Dung Chiến nói " Hoài An Vương ra giá 1 vạn lượng vàng. Mọi người còn ai ra giá không?"

Câu nói này ngay lập tức dập tắt nụ cười của cha con Mặc Vương chiếm sự chú ý của mọi người

Kỷ Nguyệt vẫn đứng đấy quan sát mọi chuyện "Không ngờ Hoài An Vương - luyện dược sư bậc nhất cũng ở đây. Đúng là vinh dự cho ta thật đấy. Để ta xem các ngươi tranh chấp nhau ra sao" Nàng nở nụ cười nham hiểm

Mặc Vương ngồi không yên, hắn biết Hoài An Vương không chỉ được lòng hoàng tộc ở Tinh Thiên Quốc mà còn được các nước khác nể tới mấy phần. Mỗi viên đan dược Hoài An Vương tùy tiện luyện ra đều được mọi người coi là linh đan, thần dược vì vậy cũng có thể khiến các nước tranh nhau tới sứt đầu mẻ trán. Hôm nay, Hoài An Vương lại ở đây vì Tủy Linh Đan hẳn là muốn gây sức ép cho Mặc Vương chứ không đơn giản là đấu giá

Mặc Vương ngước lên nhìn Hoài An Vương mà hỏi "Hoài An Vương, ngươi là bậc nhất luyện dược sư vậy mà cũng có hứng thú với Tủy Linh Đan sao?"

Hoài An Vương mỉm cười, thản nhiên "Ồ, không phải ta hứng thú mà là hài tử của ta muốn Tủy Linh Đan để nghiên cứu phối dược liệu"


Nghe câu nói này của Hoài An Vương làm mọi người súyt thổ huyết. Đó dù sao cũng là tuyệt phẩm Tủy Linh Đan cực hiếm vậy mà Hoài An Vương lại đấu giá nó để cho hài tử của mình là Hoài An Thế Tử - Vũ Văn Minh Triết nghiên cứu cách phối dược liệu chế đan dược cao cấp

Kỷ Nguyệt nghe thấy nàng cũng phải bật cười "*Hoài An Vương chơi cũng lớn thật đấy, bỏ cả vạn lượng vàng mua đan dược cho hài tử nghiên cứu"

"Hừ, cái tên này đúng là ép người*" Mặc Vương nghiến răng "Ngươi là luyện dược sư các nước nể phục thì thiếu gì đan dược cho hài tử nghiên cứu chứ"

Vu Mặc Hàn ở bên cạnh thuyết phục cha hắn "Cha, nếu có được viên đan dược này thực lực của chưng ta sẽ tăng rất nhiều"

Mặc Vương suy nghĩ "Không sai, đối với Mặc Vương phủ ta chỉ có thực lực tiền bạc đối với ta không là gì cả"

Đáp trả lại 1 vạn lượng vàng của Hoài An Vương, Mặc Vương liền ra giá "Ta ra giá 2 vạn lượng vàng"

"Các người tranh chấp cũng ghê thật đấy, bất chấp gia tài vì viên đan dược này" Kỷ Nguyệt cười lạnh

Không ngần ngại mà nói "3 vạn lượng vàng"

...

Mọi người bây giờ cũng chỉ nghe Hoài An Vương và Mặc Vương đấu già mà trợn mắt, há hốc mồm

"Người có tiền có khác, một lần ra giá tăng đến 1 vạn lượng vàng"

"Người ta là Vương gia tất nhiên phải hơn các tộc gia bình thường"

...


"Chết tiệt, thua tên này mất, giờ giá cũng lên đến 10 vạn lượng vàng rồi tiếp tục thì đúng không ổn" Mặc Vương đổ mồ hôi

"20 vạn lượng vàng. Ta ra giá 20 vạn lượng vàng" Mặc Vương hô lớn

Mọi người xung quanh sửng sốt

"Oa, Mặc Vương ra giá cao thật đấy"

"Phải đấy. Nhưng con số này đối với Hoài An Vương đây chỉ là con số nhỏ thôi"

Dường như cuộc vui đấu giá đã kết thúc.Hoài An Vương đứng trên lầu, tay phẩy quạt cười nhìn Mặc Vương "Vậy ta đành phải nhường rồi. Chúc mừng Mặc Vương, sau này Tinh Thiên Quốc coi như cũng có thêm một cao thủ mới"

"Đa tạ Hoài An Vương đã nhường" Mặc Vương cảm tạ

Kỷ Nguyệt cười nhạt "Hoài An Vương cũng hay thật. Đấu giá để Mặc Vương ra giá gần như bán cả nửa Vương phủ mới ngừng lại. Con người này thật thú vị"