Thiên Hạ

Chương 39







Tháng 9, quân Thổ Phồn trú đóng ở bờ đối diện Bà Di Thủy thấy không còn hi vọng đoạt lại Tiểu Bột Luật, bèn vội kéo quân trở về La Ta Thành trước khi bị vơi hết chu cấp. Cao Tiên Chi sau đó lập con gái của Tô Tất Thất Tuyết Liên làm quốc vương mới của Tiểu Bột Luật, để Tịch Nguyên Khánh ở lại dẫn dắt 2 nghìn quân trú đóng Tiểu Bột Luật, ngay sau đó thống lĩnh đại quân đi đường Xích Phật Đường trở về Liên Vân Bào. Truyện "Thiên Hạ " Truyện "Thiên Hạ "



Theo dòng thời gian từ từ tiến vào cuối năm. trận đấu mã cầu 3 năm 1 lần của Đại Đường chính thức vén rèm khai mạc vào tháng giêng năm 7 Thiên Bảo. Trận đấu mã cầu là cúp thế giới ở thời đại Đại Đường, đội mã cầu của các châu các huyện, các chư quân biên quan lớn, và tông thất quyền quý thậm chí là đội mã cầu tư nhân của hoàng đế đều tham gia thi đấu nườm nượp, quân An Tây cũng không ngoại lệ. Trong trận đấu mã cầu mùa giải trước, quân An Tây đã giành được hạng 3, được sự theo dõi sát sao của người đời. Đầu tháng 10, lệnh triệu tập của Phu Mông Linh Sát đi tới Liên Vân Bảo, đội cầu An Tây chia binh 2 ngà. một bộ phận người từ Quy Tư xuất phát, còn nhóm 7 người Đoàn Tú Thực, Bạch Nguyên Quang, Lý Khánh An. Lệ Phi Thù Du ... tham gia chiến dịch Tiểu Bột Luật trực tiếp từ Liên Vân Bào đi Trường An tham gia trận đấu.



Vào đêm nay, Cao Tiên Chi gọi Lý Khánh An đến phòng trong của mình.



Cao Tiên Chi tâm sự trĩu nặng. chắp tay ra sau đi đi lại lại trong phòng, một hồi lâu, hắn quay đầu hỏi Lý Khánh An: “Thất Lang, ta định bỏ qua Phu Mông Linh Sát, trực tiếp báo tin thắng trận cho triều đình, ngươi thấy thế nào?”




Việc này Cao Tiên Chi đã suy nghĩ rất lâu. Trong thánh chỉ của hoàng thượng trực tiếp bổ nhiệm hắn làm hành doanh tiết độ sứ, phát động chiến dịch Tiểu Bột Luật, từ đầu đến đuôi cũng đều không đề cập đến Phu Mông Linh Sát, điều này hiển nhiên là có ý dùng hắng đề thay thế Phu Mông Linh Sát. Nếu do Phu Mông Linh Sát viết tin báo thắng trận nữa, Phu Mông Linh Sát sẽ viết như thế nào? Có thể nào sẽ từ đó thay đối cách nghĩ của hoàng thượng, Cao Tiên Chi vì việc này mà lo âu khôn xiết.



Lý Khánh An ngẫm nghĩ rồi nói: “Đại soái, dù sao thì Phu Mông Linh Sát vẫn là tiết độ sứ. đại soái bỏ qua ngài không Phủ hợp với chế độ, dễ bị người khác bất bé, chỉ bằng đại soái đi hai bước song song, chỉ cần về mặt thủ pháp hơi thay đổi một chút là được.”



“À! Thay đổi như thế nào?”



“Rất đơn giàn, trước hết là làm một sự sai lệch thời gian, báo cáo cho Phu Mông Linh Sát trễ 3 ngày xuất phát, thế này thì có thể đàm bảo báo cáo của đại soái sẽ sớm hơn báo cáo của Phu Mông Linh Sát đến triều đình, thứ hai là không thể sử dụng báo cáo chính thức, mà là dùng phương thức quân báo tăng tốc 8 trăm dặm đưa đến triều đình, nhưng nội dung phải tường tận xác thực, cuối cùng là phải thương lượng với giám quân, tốt nhất là để hắn cũng ký tên minh vào, thế này thì báo cáo sẽ trở thành của chung đại soái và giám quân, cho dù Phu Mông Linh Sát tức tối nhảy dựng như sấm ngài cũng không làm gì được.”



Cao Tiên Chi từ từ gật đầu. hắn không thể không thừa nhận thủ đoạn cao minh của Lý Khánh An chu toàn hơn nhiều so với cách nghĩ của hắn. Hắn lấy ra một bức thư. giao cho Lý Khánh An nói: “Đây là một lá thư ta gửi cho Lý tướng quốc, lần này ngươi tiến kinh, thay ta giao cho ngài.”



“Đại soái yên tâm. ty chức nhất định làm được.”



Đầu tháng 12, một trận tuyết lớn rơi xuống mịt mù. làm cho khu vực Quan Trung trở thành thế giới màu bạc.



Các dòng sông lớn nhỏ ngưng tụ như ngọc, hai bên bờ cây ngọc nhánh quỳnh, dãy núi phía xa khoát áo bạc đơn sơ, trong hoa tuyết như bông mai làm tôn vẻ thi họa của giang sơn.




Tam kiều Trường An (tức 3 cây cầu, gồm Thái Bình kiều. Cát Lợi kiều và Trường Khánh kiều) tự cổ chính là nơi nghinh đến tiền đi. ở ven đường có một tòa dịch trạm, phía sau trên gò đồi có một dịch đình tiền biệt, một con đường lớn thẳng tắp hướng đông tây xuyên qua dưới dịch đình, đi về phía đông là vùng đất phồn hoa Hà Đông. Lạc Dương, còn về phía tây lại là hoang mạc vi vu. ngô đồng mặt Trời lặn.



Ngày hôm nay, trên đường lớn trước tam kiều có một đoàn người cưỡi ngựa đi đến. Họ dãi dầu sương gì0. hiển nhiên là từ nơi xa tới. Đây là mỗi đội ngũ do 20 viên kỵ binh quân Đường hợp thành, họ ai nấy thân hình cao to, cường tráng uy vũ, dải khôi anh trên mũ giáp đen phất phơ đón gió, sau lưng họ vác cung dài. thắt lưng mang hoành đao, chính là tốp người Lý Khánh An từ Liên Vân Bảo trở về Trường An.



Từ Liên Vân Bảo xuất phát, vượt qua biển cả đại mạc, đi qua hành lang Hà Tây, hành trình của họ đã vượt vạn dặm. dọc đường gió mưa cát bụi. làm cho mỗi người họ đều trông có vẻ mệt mới và gầy ốm. quân phục mặc trên người cũng vô cùng cũ nát. Máu tích loang lỗ vấy bân trong chiến dịch Tiếu Bột Luật đã trở thành màu nâu sậm. Trong lộ trình viền chinh phong ba An Tây, chinh chiến máu và lửa An Tây làm cho trong mắt họ có thêm một thử chính chắn và kiên nghị mà người Trung Nguyên không có. Trên đường lớn người đi kẻ lại. mọi người đều trố mắt ngạc nhiên nhìn vào đám kỵ binh khác biệt xuất chúng này.



Lý Khánh An đi vào giữa đội ngũ. Đây là lần đầu tiên hắn đến kinh thành. Hắn tò mò quan sát mọi thứ xung quanh. Mặc dù hắn đi qua Hà Tây, đi qua Long hữu. nhưng phong vật của Trường An cho hắn một cảm nhận hoàn toàn khác nhau. Hắn cũng không nói ra được cảm nhận khác biệt đó xuất phát từ đâu. có lẽ người ở đây tự tin hơn. cả phu xe ngựa cũng đưa lung thăng tít. còn có đường lớn rộng rãi và miếu tự và biệt viện quyền quý núp sau đám núi phía xa. Truyện "Thiên Hạ "



Ở sau lưng hắn, Lệ Phi Nguyên Lễ dọc đường quang quác không ngừng cũng im miệng lại, tâm trạng phức tạp nhìn vào một cỏ một cây của Trường An. trong mắt của hắn biểu lộ ra một nét mặt kính sợ.



“Thất Lang! Thất Lang!” Tiếng kêu gọi phía sau làm ngắt quãng hứng thú của Lý Khánh An. hắn dừng ngựa quay đầu nhìn đi. là Bạch Nguyên Quang đang vẫy tay vói hắn.



“Nguyên Quang, chuyện gì vậy?”



Bạch Nguyên Quang tiến lên cười nói: “Thất Lang, phía trước chính là Kim Quang Môn rồi. nhưng ta muốn từ Minh Đức Môn vào kinh, để biếu thị sự kính trọng của ta đối với Trường An. không biết Thất Lang có muốn đi cùng ta không?”



Lý Khánh An gật đầu cười nói: “Ta cũng không thông thuộc Trường An. vừa đúng có thể cùng Bạch Quang cùng đi xem.”




Lý Tự Nghiệp cùng tiến kinh cũng cười nói: “Mọi người cùng đi vậy!”



Trong 20 mấy người, gần như có một nửa cũng là lần đầu đến Trường An. nhất loạt biểu thị đồng ý đi Minh Đức Môn tiến kinh, mọi người quay đầu ngựa, đi về phía một con đường lớn khác.



Lại đi được một khắc giờ, mọi người đi lên một chỗ dốc. đô thành Đại Đường Trường An như một bức cuốn họa. từ từ trung ra trước mắt mọi người, đây là một cảnh tượng tráng lệ làm sao.



Trong tuyết bay mông lung, thành Trường An nguy nga rộng lớn đứng sững sững ở ven sông Vị Hà. lầu thành cao to hùng vĩ giống như một người khổng lồ ngẩng đầu đứng thẳng, hàng ngàn hàng vạn cảnh tượng của Đại Minh Cung trên Long Thù Nguyên, quần thề kiến trúc to lớn sùng các nguy nga. tầng lầu cao ngút.



Đây là trung tâm chính trị. kinh tế và vãn hóa Đại Đường, cũng là thành phố vĩ đại nhất trên thế giới, nó giống như một con rồng lớn. ngạo nghễ nhìn ngắm nước non vạn dặm của Đại Đường, thể hiện khí phách và phong thái thống nhất thiên hạ của đế quốc Đại Đường.



Cho dù đã đến qua nhiều lần. Bạch Nguyên Quang vẫn bị sững sờ cảm động trước sự hùng vĩ của thành Trường An. hắn bất giác quỳ xuống, rạp người dưới chân thành Trường An. thành khân hôn vào mảnh đất thần thánh này, ngay cả Hạ Lâu Dư Nhuận cao to nhất cũng quỳ xuống. giây phút này, hắn cảm thấy minh nhỏ bé và thấp hèn biết dường nào.



Lý Khánh An trở mình xuống ngựa, kích động nhìn vào quả tim của đế quốc Đại Đường. 1.300 rồi. hắn cuối cùng lại nhìn thấy thành Trường An chỉ xuất hiện trong giấc, mấy viên binh sĩ người Hán lần đầu tiên đến Trường An lại càng kích động đến nỗi lệ nóng tràn khỏi mắt. họ cũng quỳ xuống, khóc không thành tiếng, giây phút này, họ cam chịu vì bảo vệ biên cương Đại Đường mà cống hiến sinh mạng của mình.