Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng

Chương 9: Chương 9


Trước khi nguyên chủ qua đời cũng không để lại gì, sau khi Thời Miên tỉnh lại liền tiếp nhận ký ức, việc đầu tiên cô làm là đi đăng ký.

Khoang trò chơi được phát miễn phí, phần thưởng khi đăng nhập ngày đầu tiên là 100 đồng tiền chung, nhưng phải bảy ngày sau mới gửi đến tài khoản.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thời gian tiếp theo cô sẽ dựa vào khoang trò chơi để nuôi sống bản thân.

Nhưng hiện tại trong tay chỉ có 100 đồng, Thời Miên mở "trí não", định tìm một quán ăn bên ngoài để gọi đồ, hai ngày liên tục dùng dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo, bây giờ cô chỉ muốn ăn cơm, dù là một bát cơm hay một cái bánh bao cũng được.

Nửa giờ sau, Thời Miên nhìn chằm chằm vào một nhà hàng có giá rẻ nhất sau khi lọc.

Cơm: 50 đồng /bát.


Phí giao hàng 100 đồng.

Thời Miên liếc nhìn số dư, mặt không biểu cảm tắt trí não, cô cảm thấy dịch dinh dưỡng hiện tại cũng khá tốt, tiện lợi, nhanh chóng, quan trọng nhất là rẻ.

Chỉ là dịch dinh dưỡng trong nhà cũng không còn hàng, vì thiếu tiền mà người máy trí năng từ khi hỏng vẫn chưa được sửa chữa, Thời Miên vừa xem giao diện mua sắm vừa nghĩ.

Khác với cơm nước thực sự, dịch dinh dưỡng chỉ cần đặt mua trên phần mềm mua sắm, miễn phí giao hàng tận nhà, giá cả rất phải chăng.

Thời Miên lướt qua những loại có bao bì sặc sỡ, trực tiếp chọn một cửa hàng đơn giản nhất, một đồng tiên chung một ống, mua mười tặng một.


[Xác nhận đơn hàng, đã trừ tiền thành công.

]
Thông thường thời gian giao hàng là trong vòng một giờ, thời gian còn lại Thời Miên xem qua căn phòng, cũng nên dọn dẹp một chút, căn phòng hơn 20 mét vuông chỉ có giường và khoang trò chơi là đồ vật lớn, hai thứ chiếm một góc nhà, bên cạnh giường là một tủ quần áo đơn giản, những nơi khác là bàn ghế.

Trước đây trong phòng chất đầy rác, ngày đầu tiên Thời Miên đến đã dọn dẹp qua một lượt, chỉ là nhiều nơi dọn dẹp không được kỹ càng.

Bản thân còn chưa biết phải ở đây bao lâu, ít nhất phải kiếm đủ học phí đã! Nghĩ đến đây Thời Miên thở dài.

Thân thế của nguyên chủ có chút phức tạp, mẹ tên Thời Cẩm, là con gái út được cưng chiều của nhà họ Thời, sau này cùng cha của nguyên chủ là Cao Tín Thực bỏ trốn đến đây.

Sau khi kết hôn, hai người dùng tiền của Thời Cẩm thành lập một công ty nhỏ, giai đoạn đầu vận may không tồi, có chút thành tựu, sau đó Thời Cẩm mang thai về nhà chờ sinh, vốn nghĩ sinh nguyên chủ xong sẽ dẫn chồng con về nhà nhận lỗi, nào ngờ lại đánh giá sai bản chất của chồng.