So với Phong Bất Giác, bạn học Vương Thán Chi không thong dong như vậy. Là một người tương đối đơn thuần, sau khi hắn đáp xuống, cơ bản không suy nghĩ nhiều liền chạy theo nhiệm vụ chính tuyến rồi.
Tuy tính cách đơn thuần nhưng năng lực chấp hành của hắn không kém. Rất nhanh tại sạp báo bên đường tìm được một tấm bản đồ thành phố, cũng tìm được địa chỉ cao ốc công ty Allerbmu.
Trong nội tâm tiểu Thán còn nghĩ những đồng đội khác khẳng định cũng đều hướng về chỗ đó, cho nên chỉ cần nhanh đến cao ốc một chút liền có thể hội họp cùng đồng đội rồi.
Trên đường đi, hắn cũng giết chết không ít quái vật, hơn nữa càng lại gần cao ốc trong nhiệm vụ chính tuyến, số lượng Zombie cũng tăng lên tương ứng.
Có thể là do trời vẫn sáng, Tiểu Thán tuy là lẻ loi một mình nhưng giá trị Kinh Hãi lúc này cũng được khống chế tương đối ổn. Những Zombie Huyết Lang này so với Zombie bình thường trong phim, cũng rất khó nói loại nào dọa người hơn. Mấu chốt là hành động của bọn chúng quá chậm, không cách nào gây cảm giác gấp gáp khi nguy hiểm tới gần cho người ta. Dưới ban ngày ban mặt, đi ngang qua mấy con quái vật không có lực uy hiếp gì... Cảm giác không khác mấy so với đi dạo trong hội trường chật kín người.
Có lẽ, đợi đến lúc bầu trời tối đen, sự tình mới có chút biến hóa a...
Khoảng 2 giờ rưỡi xế chiều, lúc Phong Bất Giác rời khỏi “cứ điểm” do một tay mình chế tạo để tìm người, Tiểu Thán đã đi tới trước cao ốc công ty Allerbmu.
Cao ốc này cao 52 tầng, trên mái nhà có một khung sắt lớn ghi dòng chữ: Allerbmu, khiến cho nó giống với cao ốc Avenger, có một loại cảm giác kiêu ngạo.
Công ty này có thể đem LOGO trực tiếp đặt ở trên mái nhà đã nói lên cả tòa lầu này đều là sản nghiệp của bọn hắn. Theo giới thiệu tóm tắt của kịch bản, công ty Allerbmu này không thể nghi ngờ chính là cơ cấu hạch tâm nghiên cứu và chế tạo virus rồi, cũng chỉ có thể ở trên mảnh đất Mỹ này mới có thể sinh ra loại tập đoàn tài lực vượt qua chính phủ, khoa học kỹ thuật áp bức cả Thần, vũ khí phản lại nhân loại.
Vương Thán Chi cầm gậy bóng chày trong tay, từ từ mà đi. Vết máu khô cạn trên gậy nói rõ người vung nó lúc đối diện với mấy con quái vật này cũng không nương tay. Đơn thuần nói về năng lực chiến đấu, Vương bác sĩ chưa hẳn đã kém Phong Bất Giác. Nói trắng ra là, dùng cấp độ và năng lực thân thể của nhân vật bọn hắn hiện tại trong trò chơi, việc có thể làm được vẫn như trước nằm trong phạm trù người bình thường, chênh lệch không quá lớn.
Trước cửa cao ốc, số lượng Zombie Huyết Lang lượn lờ không được 100 thì cũng có 80. Những nhóm quái vật này gặp vật còn sống liền bắt đầu hướng nơi đây tụ tập. Một khu vực lớn phía trước mặt Tiểu Thán bị bóng râm của cao ốc che mất, động tác của những Zombie Huyết Lang kia rõ ràng so với ở dưới ánh mặt trời nhanh hơn một ít, tốc độ di chuyển đã tiếp cận với tiêu chuẩn bình thường của Zombie trong phim. Đương nhiên, so với một ít Zombie có thể chạy, có thể nhảy, có thể mở cửa, thậm chí là có thể lái xe và sử dụng súng về sau trong phim, bọn chúng vẫn như trước yếu nhược.Lúc này, Tiểu Thán hơi có chút sợ hãi, nhìn một đoàn tử thi ăn thịt người lông dài mặt trắng kia hướng bản thân vọt tới, cây gậy trong tay hắn dù vung đến gãy cũng chưa hẳn có thể đem bọn chúng giết sạch.
Hơn nữa, hắn còn chú ý tới một sự tình vô cùng kỳ quái... Gần đó cả một con Zombie Huyết Lang bị giết chết cũng không có. Nếu có đồng đội tiến vào cao ốc trước mình, như vậy... Hắn, hoặc là bọn hắn lúc giết đi vào nhất định phải vượt qua những quái vật này. Dù là tốc độ mau nữa, ít nhất cũng phải tiêu diệt bảy tám con mới có thể đột phá a? Nhưng bây giờ trên bãi đất trống trước cao ốc căn bản không có một cỗ tử thi ở trạng thái không động a...
“Có vẻ như ta là người thứ nhất đến đây...” Tiểu Thán lầm bầm lầu bầu, bắt đầu lui về phía sau. Nếu như giờ phút này trong cao ốc không có đồng đội thì hắn cũng không cần phải vội vã đi vào, tốt hơn là trước tiên ở bên ngoài rồi nói sau.
Ý niệm tới đây, hắn liền quyết định tạm thời rút lui khỏi mảnh đất trống này, không nghĩ tới lúc quay mặt đi, hắn liền gây ra FLAG. Một thủ vệ cấp BOSS xuất hiện ở trước mặt.
Tiểu Thán lúc này đang đưa lưng về phía cao ốc, mà hướng hắn đang đối mặt, ngay giữa đường cách hắn ước chừng trăm mét có một cái bóng đen khổng lồ đứng sừng sững thân cao khoảng 2m5. Tiểu Thán cũng không biết tên này là từ lúc nào, dùng cách nào xuất hiện. Nhưng hắn biết rõ, đây cũng không phải là quái vật có thể tiêu diệt bằng gậy bóng chày.
Nửa người trên quái vật kia đã hoàn toàn hóa thành người Sói, mọc đầy lông bờm màu nâu đậm, trên mặt và tay không hề có da lộ ra, đầu của nó giống sói, ở đầu ngón tay là móng vuốt cực kỳ sắc bén. Ở trên người của nó không tìm được đặc thù gì của Quỷ Hút Máu, bất quá đặc thù của Zombie ngược lại là có... Ngực trái của nó có một vết thương rất lớn, xuyên thấu qua vết thương này có thể nhìn thấy thân thể bên trong. Vấn đề là, từ lỗ thủng này nhìn vào bên trong, thứ nhìn thấy cũng không phải phổi. Ở sau mấy cây xương sườn, mơ hồ có thể thấy được đầu người máu chảy đầm đìa...
Tiểu BOSS này có lẽ có thể xưng là Zombie Người Sói, trên người nó xác thực không có phần Quỷ Hút Máu. Có lẽ chính vì như thế, nó không có bị ánh sáng mặt trời ảnh hưởng, thể hình cũng đột phá hạn chế của nhân loại.
Zombie Người Sói sải bước mà đến gần, hình tượng cùng khí thế sinh ra cảm giác áp bách không cần nói cũng biết.
Giá trị Kinh Hãi của Tiểu Thán từ từ dâng lên, mồ hôi lạnh rào rào chảy xuống. Nhưng hắn còn không đến mức đứng tại chỗ chờ chết. Hướng cao ốc là không thể đi, trực diện với BOSS cũng lành ít dữ nhiều, hướng bên chạy trốn vẫn tốt hơn a.
Bởi vì cái gọi là hoảng hốt chạy bừa, lúc Tiểu Thán hướng bên hông bỏ chạy, hướng hắn chạy trùng hợp chính là một đoạn hướng về phía dưới sườn dốc, tiếp tục đi tiếp chính là cửa vào bãi đỗ xe dưới mặt đất. Khi hắn chú ý tới việc này, tường chắn bên người đã vượt qua độ cao có thể leo ra, xem ra trước mắt tiếp tục chạy xuống phía dưới là lựa chọn duy nhất.
Zombie Người Sói thấy hắn chạy trốn, tất nhiên sẽ truy, cũng may quái vật kia không phải Người Sói thuần túy, nó tựa hồ sẽ không chạy bằng bốn chân, cũng chỉ dùng hai cái đùi đuổi theo cho nên tốc độ chạy cũng không tính quá khoa trương. Thế nhưng tốc độ di động so với những Zombie Huyết Lang tản bộ sau khi ăn kia là cách biệt một trời một vực, Tiểu Thán căn bản không thể kéo dãn khoảng cách.Rất nhanh, Tiểu Thán đã tiếp cận cổng bãi đỗ xe dưới mặt đất. Nhìn độ cao lan can có vẻ như khẽ chống là có thể nhảy qua, không thể ngăn cản hắn được. Nhưng vấn đề là hắn phát hiện bên trong bãi đỗ xe dưới mặt đất phía trước lại không có đèn.
Hai chân của hắn vẫn như cũ ra sức mà bước, tay tức thì đặt vào trong bọc hành lý, muốn lấy đèn pin ra. Vào thời khắc này, trước mắt hắn lại xuất hiện một cảnh tượng không ổn. Hắn phát hiện phía sau cách lan can bãi đỗ xe không xa có một ít bóng đen đang di động.
Ngay sau đó, một hình ảnh kinh khủng đập vào tầm mắt...
Tiểu Thán lúc đầu chỉ thấy rải rác mấy cái bóng đen, nhưng lúc chạy trốn càng lại gần thì càng thấy rõ, ở bãi đỗ xe tối đen đằng kia chật ních Zombie Huyết Lang...
Nguyên lai tất cả quái vật đều trốn ở địa phương ánh sáng mặt trời chiếu không đến này!
Trong nội tâm tiểu Thán kinh ngạc, nhưng không còn thời gian để cho hắn đi tiêu hóa phần kinh ngạc này. Hắn chỉ có thể lựa chọn một đám Zombie Huyết Lang dày đặc hoặc một con Zombie Người Sói cường đại. Đương nhiên, xem xét tình huống hiện tại, nếu xông vào trong mảnh hắc ám kia thì nhất định sẽ bị xé thành mảnh nhỏ, cho nên hắn không thể không quay đầu lại, không thể không đi đối mặt với con tiểu BOSS này.
Với thực lực của Tiểu Thán, tiêu diệt con Zombie Người Sói này rất khó, nhưng nếu như hắn không tiếc tiêu hao mà chạy trốn, thì trước mắt mà nói có hai biện pháp: Một, dùng [Cát chảy chậm rãi]. Hai, dùng năng lực đặc thù do danh hiệu [Kẻ đánh lén hoảng hốt] tặng cho hắn: [Rút lui trảm nhanh].
[Tên: Rút lui trảm nhanh
Loại: Chủ động
Tiêu hao: 30% mức giá trị thể năng tối đa
Hiệu quả: ngay khi đánh trúng mục tiêu lập tức có thể phát động, người sử dụng lập tức hướng về phía sau bản thân thực hiện một lần di động siêu nhanh, kéo khoảng cách với mục tiêu ít nhất 10m. (không có thời gian cold-down, chỉ có thể áp dụng lúc sử dụng vũ khí lạnh)
Ghi chú: Ta lại nhảy ra a! Lại dừng lại a! Lại nhảy ra a... Thế nào? Đánh ta đi... Đồ đần! ]
Phương pháp thứ nhất có thể giúp cho Tiểu Thán thoát hiểm tương đối ổn thỏa, trong một phút thoát khỏi quái vật kia là không thành vấn đề. Nhưng tác dụng của [Cát chảy chậm rãi] trong kịch bản này không nói cũng biết, nó không thể nghi ngờ là một món rất quan trọng trong kịch bản chiến đấu, lúc đối mặt với lượng lớn Zombie Huyết Lang vây công, hoặc là lúc đối mặt với BOSS cuối, dùng món vật phẩm này nói không chừng có thể tạo được hiệu quả lật bàn, hiện tại dùng thật là đáng tiếc.
Mà phương pháp thứ hai có tính mạo hiểm tương đối lớn. Nếu muốn dùng kỹ năng này chạy trốn thì phải lập tức vòng qua đằng sau Zombie Người Sói, hoặc ít nhất là khiến cho bản thân ở trạng thái đưa lưng về dốc, lại còn phải thành công chém lên thân thể đối phương.
Hình ảnh Long ca bị Huyết Thi cường hóa một tát đánh bay tối hôm qua còn rõ mồn một trước mắt, Tiểu Thán không biết thực lực con Zombie Người Sói trước mắt này so với Huyết Thi kia chênh lệch ra sao. Dựa vào cấp độ, cấp trung bình của người chơi ở trong cái kịch bản này so với lần kia cao hơn gần gấp đôi, không nói tới nhân tố số lượng, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra thực lực của con quái vật này.
Giữa lúc Tiểu Thán do dự, Người Sói kia đã tiếp cận đã tới trước mặt. Mắt nhìn thấy nó sắp cắn, bỗng nhiên, quái vật kia vậy mà ngừng.
Nó xoay người, hoàn toàn không coi Vương Thán Chi tồn tại, quay đầu lại cảnh giác mà nhìn qua một hướng khác, cổ phát ra một hồi gầm nhẹ.
Cạch, cạch, cạch ——
Tiếng bước chân của trọng ngoa bằng kim loại đạp trên mặt đất truyền đến, hai bóng người kéo dài theo dốc đi tới. Bởi vì bọn họ bị bóng che mất nên Tiểu Thán nhất thời cũng không thấy rõ diện mạo hai người. Bất quá dựa vào phản ứng quái vật kia, hai người này rất có thể là người chơi hoặc là NPC nào đó đối địch với hắn.
“Hà Bắc có hào kiệt, thượng tướng tên Phan Phượng.
Trong đó có một thân ảnh ngâm đoạn vè đúng chuẩn thơ này, cứ như vậy đi đến phía trước.
Tướng mạo người này ngược lại không có chỗ gì hơn người, nhìn qua chừng ba mươi tuổi, râu quai nón. Trong tay hắn cầm một thanh Khai Sơn Đại Phủ cực kì bắt mắt.
Từ khi chơi trò chơi này đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Vương Thán Chi nhìn thấy có người dùng loại bình khí so với người còn dài hơn như thế này, khí thế thật sự là không giống người bình thường, gọi là uy vũ dũng mãnh cũng không đủ.
“Tiểu huynh đệ, không cần sợ!” Vị nhân huynh đang nói chuyện này vậy mà nick name lại là [Vô Song Thượng Tướng Phan Phượng], “Có ta cùng với Hoa huynh ở đây, đảm bảo ngươi sẽ không sao.”
Vị [Thiên Nhân Trảm Hoa Hùng] kia trong tay rõ ràng cũng cầm một thanh vũ khí cán dài, nghiễm nhiên là một thanh trường thương. Tuổi của hắn có vẻ cũng không chênh lệch lắm so với Phan Vô Song ở bên cạnh, phương diện ngoại hình nhân vật cũng giữ lại một vòng râu ria: “Phan huynh nói đúng, tiểu huynh đệ, ngươi chờ chút. Yêu quái bực này không đủ gây đe dọa, ta lấy tánh mạng của nó dễ như giết heo chó...”
Giờ phút này, ý tưởng duy nhất trong lòng Vương Thán Chi là: “Hai đại thúc này mắc bệnh giai đoạn cuối a...”