Thiên Địa Quyết

Chương 46



Chương 46
Truyền thụ nội công xem tại
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi




Chuyện có liên quan đến đan châu là tuyệt đối không thể tiết lộ, điều duy nhất để giải thích đó là ba thang thuốc kia của nữ thần y.

Nghĩ vậy, Thiên Vũ mang vẻ mặt bình thản đáp: "Việc này ta kỳ thật không quá rõ ràng, ta trước khi tới đây từng tao ngộ một trận bệnh nặng, rồi được nữ thần y môn hạ Thanh Hiên cứu sống, nàng từng cấp cho ta ba thang thuốc để phục dụng, nghe nói cực kỳ trân quý giá trị lên tới vạn kim. Ta sau khi lành bệnh, thể chất tựa hồ có biến hóa một ít, mặc kệ ban ngày có hoạt động mệt mỏi cỡ nào, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm là có thể khôi phục thể lực." Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()


Trịnh Vân kinh nghi nói: "Nữ thần y Thanh Hiên môn? Trúc Hoa sao? Ngươi có biết nàng tên gọi là gì?"

Thiên Vũ chần chờ nói: "Ta chưa từng gặp qua nàng, lúc ấy ta hoàn toàn hôn mê. Sau đó ta chỉ nghe người ta đề cập qua một câu, nói cái gì là ’Huyền Thiên nữ danh có Nhược Thủy’ !"

Trịnh Vân nghe vậy cả kinh, bật thốt lên: "Là nàng! Nghĩ không ra ngươi thật sự rất có vận khí ?!"

Thiên Vũ ngơ ngác hỏi: "Trịnh sư phụ biết nàng?"

Trịnh Vân cười nói: "Danh tiếng Nhược Thủy thiên hạ đều biết, ta từng có may mắn gặp qua nàng một lần."

Thiên Vũ hiếu kỳ nói: "Nàng bộ dáng ra sao, người ở nơi nào?"

Trịnh Vân khẽ cười nói: "Nàng ở tại thành Huyền Thiên, về phần dung mạo thì đúng là người cũng như tên, ôn nhu như nước, dung mạo như tiên."

Thiên Vũ kinh nghi nói: "Ôn nhu như nước, dung mạo như tiên !"

Thấy ánh mắt nghi vấn của Thiên Vũ, Trịnh Vân nhắc nhở: "Nhược Thủy tiên tử mỹ danh vang khắp thiên hạ, ơn trạch thế nhân, ngươi cũng không nên có bất cứ tà niệm gì, nếu không ta là người đầu tiên không tha cho ngươi."

Thiên Vũ đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng giải thích: "Trịnh sư phụ đừng hiểu lầm, ta chỉ có chút khiếp sợ, hơn nữa nàng có ân cứu mạng đối với ta, ta còn ý định sau này đi thành Huyền Thiên gặp mặt cảm tạ."

Trịnh Vân nói: "Muốn đi thành Huyền Thiên, ngươi cố gắng phải gấp bội. Bây giờ ta truyền thụ ngươi Tam Dương Quyết, ngươi nên cẩn thận nghe, dụng tâm mà lĩnh hội."

Thiên Vũ nhất thời thu liễm tâm thần, trịnh trọng nhìn Trịnh Vân.

Thấy thế, Trịnh Vân cảm giác vui mừng, nhẹ giọng nói: "Tam Dương Quyết thuộc về công pháp Hoàng cấp hạ giai, trên Huyền Thiên đại lục chỉ là hết sức thông thường, là nội công tâm quyết mà đệ tử Thiện Vũ Minh bắt buộc phải học." Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()


Thiên Vũ nghi vấn nói: "Môn hạ đệ tử Thiện Vũ Minh đều tu luyện Tam Dương Quyết này sao?"

Trịnh Vân lắc đầu nói: "Tam Dương Quyết chỉ là công pháp nhập môn cơ bản nhất, người tu luyện nó chủ yếu tập trung ở đệ tử ngoại môn. Chờ khi trở thành đệ tử nội môn sẽ tu luyện Lục Dương Quyết cao cấp hơn."

Thiên Vũ con ngươi hơi đổi, hỏi: "Lục Dương Quyết thuộc về cấp độ gì?"

Trịnh Vân nhìn Thiên Vũ một cái, thấy ánh mắt hắn rực sáng không khỏi lắc đầu cười, nhẹ giọng nói: "Lục Dương Quyết chính là công pháp Huyền cấp hạ giai, hết sức trân quý. Tại Huyền Thiên đại lục, môn phái kể ra có hàng ngàn, hơn chín thành trong đó tu luyện công pháp bậc này là cao nhất rồi. Côn phái có thể sở hữu công pháp Huyền cấp trung giai đều là đại đầu lĩnh danh chấn nhất phương. Cấp bậc của công pháp tu luyện trực tiếp quyết định địa vị của một môn phái."

Thiên Vũ sợ hãi than: "Nói vậy đệ tử nội môn Thiện Vũ Minh chẳng phải rất uy phong?"

Trịnh Vân cười nói: "Chính thức uy phong chính phải là đệ tử chân truyền, đáng tiếc người như vậy trong vạn không có một. Tốt lắm, chúng ta tiếp tục nói đến đề tài công pháp. Tam Dương Quyết mặc dù chỉ là công pháp nhập môn, nhưng thuộc tính cương mãnh, uy lực kinh người, không hề kém công pháp Hoàng cấp trung giai, hơn nữa tiến triển thần tốc, đây là ưu thế lớn nhất của nó."

Thiên Vũ hỏi: "Tiến triển thần tốc? Có bằng Hoàng cấp trung giai không?"

Thấy Thiên Vũ cái gì cũng không hiểu, Trịnh Vân thầm than trong lòng, kiên nhẫn giải thích: "Công pháp và vũ kỹ có chỗ tương hỗ, cũng có chỗ không đồng nhất. Một ví dụ, Khai Sơn Quyền cấp bậc Hoàng cấp hạ giai và Thiên Lang Trảm Pháp cấp bậc Hoàng cấp trung giai, uy lực hai bên chênh lệch rõ ràng, nhưng một khi tu luyện Khai Sơn Quyền hiển nhiên dễ dàng hơn một chút."

Thiên Vũ nói: "Đạo lý này ta hiểu, nhưng điều này có quan hệ gì đến công pháp?"

Trịnh Vân nói: "Một bộ công pháp Hoàng cấp hạ giai và một Hoàng cấp trung giai, giá trị chênh lệch với nhau rất rõ ràng. Cấp bậc càng cao, điều kiện cần thiết để luyện tập lại càng cao, thiên phú càng kinh người, người thích hợp với nó sẽ ít hơn. Tam Dương Quyết mặc dù là công pháp tầng thấp nhất nhưng nó dễ hiểu dễ học, có thể tăng lên cảnh giới rất nhanh."

Thiên Vũ nghi hoặc hỏi: "Cảnh giới? Là thứ gì?"

Trịnh Vân nghe vậy cau mày, nghĩ không ra Thiên Vũ đối với đạo võ học lại xa lạ như thế, trong lòng rất bất đắc dĩ, giải thích: "Đồng dạng là người tu luyện Hoàng cấp hạ giai công pháp, kỳ thật thực lực cũng có cao thấp, chúng ta tiến hành phân chia loại chân lực này gọi là cảnh giới. Trong tình hình chung, công pháp đồng cấp chia làm thượng trung hạ ba loại cảnh giới, tựa như giá trị Tâm Hỏa. Một Tâm Hỏa nhất phẩm giá trị từ một đến mười, trong đó một đến bốn thuộc về cảnh giới cấp thấp, năm đến bảy thuộc về cảnh giới trung cấp, tám đến mười thuộc về cảnh giới cao cấp."


Thiên Vũ nghe vậy tỉnh ngộ, ngượng ngùng nói: "Thì ra là thế, ta hiểu rồi. Chỉ là ta không biết, công pháp Hoàng cấp trung giai và hạ giai khác biệt ở chỗ nào? Tại sao một cái là trung giai, một cái là hạ giai, chúng nó chủ yếu phân ra chênh lệch ở đâu?"

Trịnh Vân vừa nghe đầu cũng muốn nở lớn ra, đây là thứ không phải nói hai ba câu là giải thích rõ ràng được.

Lo lắng một hồi, Trịnh Vân nói: "Đơn giản mà nói, khác biệt chủ yếu có hai điểm. Thứ nhất, công pháp hạ giai sở dĩ dễ hiểu dễ học, đó là bởi vì nó dính dáng đến số lượng kinh mạch trong cơ thể người không nhiều lắm, chủ yếu là mười hai chính kinh (kinh mạch chính) của kỳ kinh bát mạch, thực khí ngưng tụ được đều vận chuyển qua lục phủ ngũ tạng, chỉ có thể cường hóa vài bộ phận trọng yếu trong cơ thể người. Công pháp trung giai khó khăn hơn một chút, nó dính dáng đến kinh mạch nhiều hơn, có thể đụng chạm đến tầng da thịt trên người, làm cho chân khí vận chuyển ra hết toàn thân, ngoại trừ cường hóa những bộ phận chủ yếu, còn có thể rèn luyện gân cốt da thịt trong cơ thể, đạt tới cảnh giới đao thương bất nhập. Thứ hai, mục đích tu luyện công pháp là vì tăng lên giá trị Tâm Hỏa, làm lớn mạnh lực lượng Tâm Hỏa. Công pháp hạ cấp có đủ loại hạn chế, năng lực tăng lên giá trị Tâm Hỏa có hạn, công pháp trung giai tại phương diện này mạnh hơn không ít. Nói chung, công pháp cấp bậc càng cao, khi tu luyện khó khăn càng lớn, năng lực tăng lên giá trị Tâm Hỏa càng mạnh." Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Lúc này đây, Thiên Vũ cuối cùng đã có một nhận thức chỉnh thể tương đối rõ ràng, khác biệt về cấp bậc công pháp cũng đã hiểu rõ đại khái.

Ngượng ngùng cười cười, Thiên Vũ nhẹ giọng nói: "Đa tạ Trịnh sư phụ tỉ mỉ dạy bảo, chúng ta tiếp tục nói về Tam Dương Quyết đi."

Trịnh Vân vuốt cằm nói: "Tu luyện nội công nói trắng ra chính là kỹ xảo và nghị lực kết hợp. Kỹ xảo chiếm ba tầng, nghị lực chiếm bảy tầng."

Thiên Vũ khiêm tốn thỉnh giáo: "Kỹ xảo ý chỉ cái gì?"

Trịnh Vân nói: "Tu luyện nội công chủ yếu là khống chế tiết tấu hô hấp, đây gọi là kỹ xảo. Sau khi ngươi nắm giữ được nó, tu luyện kiên trì bền bỉ, đó chính là nghị lực, điều đó quyết định thành tựu tương lai của ngươi. Đương nhiên, trước đây, ngươi còn cần phải hiểu rõ kết cấu cơ bản, kinh mạch huyệt vị chủ yếu phân bố trong cơ thể người."

Thiên Vũ hỏi: "Như vậy ta phải học bao lâu?"

Trịnh Vân trầm ngâm nói: "Vậy phải xem xét đến thiên phú rồi. Bây giờ ngươi theo ta trở về phòng, ta trước tiên giảng giải đại khái cho ngươi về cấu tạo cơ thể người, sự phân bố kinh mạch huyệt vị, đối với tu luyện sau này của ngươi có quan hệ rất lớn."