Theo Đuổi Em Thêm Một Lần Nữa

Chương 21: Chương 21


Tửu lượng của Trình Giai Giai không tốt, chỉ uống vài ly cô đã thấy chóng mặt, trời đất quay cuồng, hai má cũng ửng đỏ vì rượu, nhưng trông cô laik đáng yêu thêm mấy phần.
Chu Trạch Dương để cô ngồi nghĩ, anh giúp cô dọn dẹp mọi thứ.
Dọn xong quay lại đã thấy cô ngủ trên sofa, anh mỉm cười lắc đầu đi lại bế cô lên, Trình Giai Giai cọ mặt vào lòng ngực anh, khiến Chu Trạch Dương thật sự thở không nổi.
Anh bế cô đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận xong định quay ra bị thì bị cô nắm tay kéo lại.
“ Trạch Dương! Em khó chịu quá ” Trình Giai Giai nằm không yên, là do rượu quá mạnh khiến cơ thể cô nóng không chịu được.
Cô đá mền anh đắp cho sang một bên.
Chu Trạch Dương xoay lại cúi người xuống, nhìn vào ánh mắt say rượu của cô nói “ Bây giờ em muốn làm sao? ”.
“ Em không biết, nhưng nóng quá....hức ” Trình Giai Giai chịu không nổi sắp bật khóc đến nơi.
Chu Trạch Dương gật đầu “ Được anh giúp em hết nóng ”
Anh cúi đầu hôn lên môi cô, sau đó từ từ áp chế cô dưới thân mình, tay cởi từng cút áo trên người mình ra.


Trình Giai Giai cảm thấy hôn anh rất dễ chịu cô liền không muốn buông.
Chu Trạch Dương cởi được hết cút áo của mình liền cởi đến áo của cô, anh vén áo cô lên, tay luồng vào bên trong xoa nắn.
“ Ưmmm....ưm ” Trình Giai Giai bị anh đụng chạm khẽ ưỡn người bật ra tiếng.
Chu Trạch Dương rời môi cô hôn xuống cổ sau đó là xương vai anh.

Anh cởi bỏ chiếc áo phông trắng trên người cô, cúi đầu ngặm lấy đôi gò bông mềm mại.

Hai tay Trình Giai Giai luồn vào mái tóc mềm mượt của Chu Trạch Dương.
Đến khi anh thoát y hết trên người cả hai, hai cơ thể không một mãnh vải.

Chu Trạch Dương hôn lên môi cô nhẹ nhàng dụ dỗ “ Giai Giai nói...!Em muốn anh ”.
Trình Giai Giai từ nãy giờ đã khó chịu nghe anh nói gì liền làm theo “ Em...em muốn anh ”.
“ Được! Cho em ”
Dứt câu Chu Trạch Dương tiến vào bên trong cô, chết tiệt khít quá, anh cảm giác có dòng nước gì đó chảy ra, nhìn xuống liền thấy chất lỏng đỏ, đây là lần đầu của Trình Giai Giai?
“ Áaaaa...đau...đau quá....hức....Trạch Dương em đau quá, anh mau ra đi ” Trình Giai Giai bị cơn đau xé toạt làm cho nước mắt rơi lã chã, đau như muốn chết đi sống lại vậy.
Thấy cô khóc Chu Trạch Dương không động để yên một lúc, anh cúi xuống hôn lên mắt của Trình Giai Giai “ Ngoan! Chịu một chút sẽ không đau nữa ”.
Bên trong cô bức sắp chết anh rồi, thật không ngờ cô lại là lần đầu, người lấy lại là Chu Trạch Dương anh nữa chứ.

Anh cúi đầu tiếp tục hôn cô, Trình Giai Giai bị anh hôn phân tâm, nhưng tiếng nấc vẫn ở trong miệng.

Cảm thấy cô thả lỏng Chu Trạch Dương liền di chuyển chậm rãi vì là lần đầu anh không dám thô bạo.
Trình Giai Giai không ngừng bật ra những tiếng ngân nga, khiến Chu Trạch Dương còn vui vẻ mà ra vào bên trong cô.
“ Ting ”
Tiếng tin nhắn điện thoại của Giai Giai vang lên, Chu Trạch Dương liếc mắt liền thấy là của Hứa Chí Quân gửi đến với nội dung.
[ Tiểu Giai sinh nhật vui vẻ, một đời bình an ]
Chẳng hiểu sau khi thấy tin nhắn đó anh lại càng khó chịu hơn, tốc độ ra vào liền tăng lên nhanh chóng, khiến Trình Giai Giai bắt nhịp không theo kịp anh.
“ Ưmm...!Ưmm....!Chậm lại...chậm lại...đau quá ” Trình Giai Giai không ngừng đánh vào bắp tay anh, miệng bật ra những tiếng ngân nga vì khoái cảm.
Cả đau đớn lẫn khoái cảm xen kẻ với nhau, Chu Trạch Dương không ngừng ra vào bên trong cô, anh bắt cô đổi rất nhiều tư thế khác nhau, cho dù sau này có ra sao thì anh cũng nhất định sẽ không để Hứa Chí Quân đạt được ý định đâu.

Đừng Hòng!

Trình Giai Giai vì mệt lã người mà ngủ thiếp đi, Chu Trạch Dương cũng không chịu nổi nữa liền phóng hết tất cả vào trong cô sau đó liền nắm xuống ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, không ngờ Trình Giai Giai lại có cơ thể gợi cảm thế này.
Nhìn cô vì mệt mà ngủ thiếp đi Chu Trạch Dương có chút đau lòng vì bản thân làm quá lố rồi, anh hôn lên trán sau đó đến mắt, mũi, má, môi, hôn khắp cả gương mặt trắng noãn của Trình Giai Giai, rồi.
Anh bế cô đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ cho cô, anh mới để ý trên người cô đầy những vết hôn do chính anh để lại, đột nhiên lại cảm thấy hài lòng, cả lần đầu của cô cũng dành cho anh.
Trạch Dương bế cô quay lại giường, anh lại tủ quần áo tìm cho cô bộ đồ thun đơn giản nhưng không có, toàn quần áo tay dài, sợ cô mặc sẽ nực.

Cầm lấy chiếc áo sơ mi màu xám tro của mình mặc vào cho cô cẩn thận cài nút lại.
Anh ôm cô vào lòng, trong đầu Trạch Dương hiện lên suh nghĩ, vẻ mặt trầm mặc không có chút cảm xúc còn xen lẫn lạnh lùng.

Mục đích từ đầu của anh, anh làm được rồi, bây giờ lại không biết làm sao mới phải, nhưng mối quan hệ này, xem ra anh cũng phải sớm tìm cách kết thúc sớm thôi, vì căn bản những gì anh muốn, anh đã có được rồi..